[Thập Niên 70] Quốc Y Vô Song

Tinh Thần Nổi N...

Lão Hồ Thập Bát

2024-12-10 03:26:32

"Dì ba, cháu muốn ăn khoai tây chiên!" Cháu ngoại Hải Đào đập bát cháo bắp, miệng chu lên nói.

"Dì cũng muốn ăn, hay là cháu đi hỏi dì Thanh Âm thử, xem dì ấy có cho cháu không."

Hải Đào lập tức ôm cái bát to nhất của nhà ông ngoại, chạy vào trong khu nhà sau.

Trước đây, họ cũng làm như vậy, ngửi thấy mùi thịt và ngũ cốc tốt từ khu nhà sau sẽ bảo đứa trẻ mặt dày, ôm cái bát to nhất đi, ít nhất cũng xin được chút ít.

"Nếu không có công việc, chậm nhất là tháng sau chị phải xuống nông thôn."

"Tiểu Hà ở khu nhà số 20 đã xuống nông thôn, đi đến vùng hoang dã phương Bắc, đó không gọi là nơi dành cho người sống, còn người yêu của cô ấy, đi về phía Quỳnh Nam, nóng đến mức có thể lột da, nghe nói mặt cháy nắng vừa đen vừa đỏ, hai người đã chia tay rồi."

"Chí Cường, em phải giúp chị ba, chị ba cũng vì em mới không đi học tiếp, năm đó nhà chúng ta không nuôi nổi hai học sinh, chị vốn dĩ học rất giỏi, vì em mà không học tiếp."

Liễu Chí Cường miệng thì nói anh ta sẽ không quên, nhưng đôi mắt rủ xuống lại lóe lên vẻ mỉa mai.

Cả nhà đợi mãi, đến khi trời tối mịt, Hải Đào vẫn chưa mang bát khoai tây chiên về: "Thằng nhóc Hải Đào này chắc chắn đã tự ăn hết khoai tây rồi không dám về nhà, hừ, cháu ngoại là chó, ăn xong rồi đi đúng là không sai."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mẹ Hải Đào không có nhà, cả nhà mắng Hải Đào nửa giờ, cũng thấy xuống bụng.

Thanh Âm bên này, tất nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa của Hải Đào, nhưng cô không để ý, tự mình ăn không ngon sao? Nói thật, đối với cả nhà họ Liễu này, cô thà ăn không hết cho chó cũng sẽ không cho họ. Bắt nạt Tiểu Thanh Âm, cướp của hồi môn của cô, cướp nhà của cô, cuối cùng còn đẩy cô ra làm bia đỡ đạn, không ai là người tốt.

Ăn đến khi no căng, còn thừa vài miếng, Thanh Âm cố nén sự thỏa mãn trong dạ dày mà ăn hết sạch.

"Cô nhỏ, cô chiên khoai tây đâu rồi? Sau này bỏ ít dầu lại, xì dầu cũng phải mua, ớt và tiêu cũng không dễ mua, sống tiết kiệm vẫn hơn." Thanh Tuệ Tuệ tìm khắp bếp không thấy, đến thẳng phòng Thanh Âm hỏi.

"Ăn hết rồi."

"Gì? Cô ăn hết rồi??"

Thanh Âm nhìn cô ta với ánh mắt thương hại kẻ ngốc: "Có gì mà không ăn hết, hừ——"

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Quốc Y Vô Song

Số ký tự: 0