Tinh Thần Nổi N...
Lão Hồ Thập Bát
2024-12-10 03:26:32
Thời đại này không phải tuyệt đối không được bày quầy bán hàng, chính sách quy định các hộ gia đình đặc biệt khó khăn về kinh tế và người tàn tật ở thành phố có thể bày quầy bán hàng ở khu vực nhất định, cô nhớ rõ ngày hôm đó nhìn thấy ông chú hình như là người cụt tay.
Nhưng Thanh Âm ra ngoài tìm một vòng không thấy, đang định đi xa hơn tìm thử, bỗng nhiên sau lưng truyền đến một tiếng huýt sáo.
Vốn dĩ ban đầu Thanh Âm không để ý, nhưng cô đi đâu cái âm thanh ma quái đó cũng theo đến, còn tiếng lê dép lẹp xẹp dưới đất.
Cô quay đầu lại, phía sau là hai thanh niên, nói chính xác thì là hai thanh niên thích khoe mẽ: quần quân đội lộ ra một vòng dây thắt lưng, áo thun hải quân lệch cổ, đôi dép cao su không mang đàng hoàng.
Nhìn hai thanh niên thích khoe mẽ này, cô thậm chí không muốn nhìn mặt, trực tiếp nhíu mày: "Có chuyện gì?"
Thật sự, trong khoảnh khắc này, cô có cảm giác như đang lướt qua một video ngắn bị đẩy đến thanh niên thích khoe mẽ - tài khoản này, hoàn toàn vô dụng rồi.
Nếu cô nhìn thấy mặt họ, chắc chắn sẽ nhận ra anh chàng cao cao trong đó có đôi mắt đào hoa cực kì xinh đẹp, trong con ngươi đen nhánh đang mang theo vẻ dò xét nào đó.
"Đi, đi rồi?"
Nhìn bóng lưng nghênh ngang rời đi của cô, Cương Tử sốt ruột: "Anh An Tử, tôi tôi tôi không nhìn nhầm chứ? Tiểu Thanh Âm lại không để ý anh?"
"Chẳng trách lần trước mấy người Tiểu Lục nói gặp ở đầu hẻm, cô còn không thèm nhịn thẳng vào bọn họ."
Cố An đá anh ta một cái: "Biến đi, hôm nay tôi mặc bộ này, cô ấy chắc chắn không nhận ra tôi."
Cương Tử nuốt nước bọt, không dám kêu đau, trong lòng lại nghi ngờ: Đây chính là người anh đã đính hôn từ nhỏ, dù có hóa thành tro cũng nhận ra?
Cố An ngậm một cọng cỏ đuôi chó, nhìn bóng lưng thẳng tắp kia mà trầm ngâm.
“Anh An Tử, anh nói xem Tiểu Thanh Âm có phải bị cái chết của anh trai kích động không?”
Cố An không nói gì, nhưng trong đầu hiện lên hình ảnh Tiểu Thanh Âm nhìn mình trước đây.
Cô từ nhỏ đã sợ anh, nhưng lại thích chạy theo anh chơi, dù là trò của con trai như ném cát hay đấu gà cô đều muốn đi xem, mấy đứa bạn quanh đó đều cười nhạo Cố An đi đâu cũng mang theo một “vợ nhỏ” thật chán, mỗi lần anh muốn dọa cô đi, cô lại tội nghiệp mà rưng rưng nước mắt.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng Thanh Âm ra ngoài tìm một vòng không thấy, đang định đi xa hơn tìm thử, bỗng nhiên sau lưng truyền đến một tiếng huýt sáo.
Vốn dĩ ban đầu Thanh Âm không để ý, nhưng cô đi đâu cái âm thanh ma quái đó cũng theo đến, còn tiếng lê dép lẹp xẹp dưới đất.
Cô quay đầu lại, phía sau là hai thanh niên, nói chính xác thì là hai thanh niên thích khoe mẽ: quần quân đội lộ ra một vòng dây thắt lưng, áo thun hải quân lệch cổ, đôi dép cao su không mang đàng hoàng.
Nhìn hai thanh niên thích khoe mẽ này, cô thậm chí không muốn nhìn mặt, trực tiếp nhíu mày: "Có chuyện gì?"
Thật sự, trong khoảnh khắc này, cô có cảm giác như đang lướt qua một video ngắn bị đẩy đến thanh niên thích khoe mẽ - tài khoản này, hoàn toàn vô dụng rồi.
Nếu cô nhìn thấy mặt họ, chắc chắn sẽ nhận ra anh chàng cao cao trong đó có đôi mắt đào hoa cực kì xinh đẹp, trong con ngươi đen nhánh đang mang theo vẻ dò xét nào đó.
"Đi, đi rồi?"
Nhìn bóng lưng nghênh ngang rời đi của cô, Cương Tử sốt ruột: "Anh An Tử, tôi tôi tôi không nhìn nhầm chứ? Tiểu Thanh Âm lại không để ý anh?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chẳng trách lần trước mấy người Tiểu Lục nói gặp ở đầu hẻm, cô còn không thèm nhịn thẳng vào bọn họ."
Cố An đá anh ta một cái: "Biến đi, hôm nay tôi mặc bộ này, cô ấy chắc chắn không nhận ra tôi."
Cương Tử nuốt nước bọt, không dám kêu đau, trong lòng lại nghi ngờ: Đây chính là người anh đã đính hôn từ nhỏ, dù có hóa thành tro cũng nhận ra?
Cố An ngậm một cọng cỏ đuôi chó, nhìn bóng lưng thẳng tắp kia mà trầm ngâm.
“Anh An Tử, anh nói xem Tiểu Thanh Âm có phải bị cái chết của anh trai kích động không?”
Cố An không nói gì, nhưng trong đầu hiện lên hình ảnh Tiểu Thanh Âm nhìn mình trước đây.
Cô từ nhỏ đã sợ anh, nhưng lại thích chạy theo anh chơi, dù là trò của con trai như ném cát hay đấu gà cô đều muốn đi xem, mấy đứa bạn quanh đó đều cười nhạo Cố An đi đâu cũng mang theo một “vợ nhỏ” thật chán, mỗi lần anh muốn dọa cô đi, cô lại tội nghiệp mà rưng rưng nước mắt.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro