Thập Niên 70: Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp Viện
Chương 47
2024-11-22 16:42:01
Nhậm Hồng Anh nói cho Hạ Thải Vân thông điệp cuối cùng: "Bằng không thì tôi đành phải thu xếp cho bà mỗi ngày đều đến chỗ tôi làm công tác giáo dục tư tưởng."
Quả thực chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng rất tồi tệ, nào có con dâu nhà ai còn chưa cưới đã bị mẹ chồng đánh đến nỗng nỗi này đâu.
Do vết thương trên người Hạ Thải Vân đều ở chỗ nhạy cảm, trong lòng bà ấy thực sự không hề muốn cởi quần áo cho người khác nhìn.
Cho dù là phụ nữ cũng không được, cơ thể và trái tim bà ấy chỉ thuộc về người đàn ông của mình.
Hôm nay người xem náo nhiệt trong đại viện cũng khá đông, một truyền mười, mười truyền một trăm, mọi người đều biết nhà họ Phó đúng là một hố lửa.
Trong khu vực quản lý của Nhậm Hồng Anh, nếu như xảy ra bê bối thế này thì lãnh đạo cấp cao sẽ xuống tra hỏi, còn không xử lý ổn thỏa thì ngay cả cô ấy cũng bị kéo theo.
Nghe vậy, bấy giờ Hạ Thải Vân mới cảm thấy hối hận và bối rối.
Lẽ ra bà ấy không nên bốc đồng mà đơn thương độc mã xông vào nhà họ Triệu, hành động bốc đồng của bà ấy lại phải trả giá lớn đến thế.
...
Mặt khác, Triệu Đại Hắc đang cắm đầu làm việc trong xưởng cơ khí và Triệu Tĩnh Hương đang làm việc ở nhà máy thực phẩm số hai được hàng xóm chạy đến báo tin phải đến Hội liên hiệp phụ nữ.
Hai người Triệu Đại Hắc và Triệu Tĩnh Hương vội vàng chạy đến Hội liên hiệp phụ nữ, đồng thời chạm mặt Phó Văn Lỗi và Phó Chính Cương cũng vừa mới chạy tới ở tầng dưới.
Gia đình Triệu Phó vậy mà lại gặp nhau ở Hội liên hiệp phụ nữ, đây cũng là lần đầu tiên hai nhà gặp nhau sau khi Triệu Tĩnh Hương từ hôn.
Triệu Đại Hắc liếc mắt nhìn Phó Chính Cương, quả thực ông ấy rất chướng mắt vị con rể cả cũ sắp trở thành con rể thứ này.
Khuôn mặt chữ quốc, mắt đậu xanh, thế nhưng trước đây Triệu Đại Hắc lại nhìn lầm thành đá quý mà nâng niu như báu vật.
Lúc trước thái độ của Triệu Đại Hắc đối với nhà thông gia Phó Văn Lỗi chưa đến nỗi rất cung kính nhưng vẫn vô cùng tôn trọng.
Song hiện tại ông ấy thấy Phó Văn Lỗi thì liếc xéo, cũng chẳng chào hỏi gì mà trực tiếp kéo Triệu Tĩnh Hương đi vào trước.
Phó Văn Lỗi vừa mới chuẩn bị tinh thần xong, nặn ra vẻ mặt tươi cười giờ đã tan tác, suýt nữa tức giận đến nỗi tắt thở.
Phó Chính Cương bên cạnh vội vàng thuận khí giúp cha anh ta, hai cha con nhà họ Phó đuổi theo đi vào.
Bốn người vừa vào đến cửa văn phòng Chủ tịch Hội liên hiệp phụ nữ đã nhìn thấy người trong văn phòng tự giác chia thành hai đội.
Một đội do Nhậm Hồng Anh cầm đầu, Triệu Vân Vân thê thảm đứng bên cạnh Chủ tịch Nhậm, trông cô ta như cô dâu nhỏ bị ức hiếp khi đứng cạnh Nhậm Hồng Anh cao một mét bảy lăm.
Quả thực chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng rất tồi tệ, nào có con dâu nhà ai còn chưa cưới đã bị mẹ chồng đánh đến nỗng nỗi này đâu.
Do vết thương trên người Hạ Thải Vân đều ở chỗ nhạy cảm, trong lòng bà ấy thực sự không hề muốn cởi quần áo cho người khác nhìn.
Cho dù là phụ nữ cũng không được, cơ thể và trái tim bà ấy chỉ thuộc về người đàn ông của mình.
Hôm nay người xem náo nhiệt trong đại viện cũng khá đông, một truyền mười, mười truyền một trăm, mọi người đều biết nhà họ Phó đúng là một hố lửa.
Trong khu vực quản lý của Nhậm Hồng Anh, nếu như xảy ra bê bối thế này thì lãnh đạo cấp cao sẽ xuống tra hỏi, còn không xử lý ổn thỏa thì ngay cả cô ấy cũng bị kéo theo.
Nghe vậy, bấy giờ Hạ Thải Vân mới cảm thấy hối hận và bối rối.
Lẽ ra bà ấy không nên bốc đồng mà đơn thương độc mã xông vào nhà họ Triệu, hành động bốc đồng của bà ấy lại phải trả giá lớn đến thế.
...
Mặt khác, Triệu Đại Hắc đang cắm đầu làm việc trong xưởng cơ khí và Triệu Tĩnh Hương đang làm việc ở nhà máy thực phẩm số hai được hàng xóm chạy đến báo tin phải đến Hội liên hiệp phụ nữ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người Triệu Đại Hắc và Triệu Tĩnh Hương vội vàng chạy đến Hội liên hiệp phụ nữ, đồng thời chạm mặt Phó Văn Lỗi và Phó Chính Cương cũng vừa mới chạy tới ở tầng dưới.
Gia đình Triệu Phó vậy mà lại gặp nhau ở Hội liên hiệp phụ nữ, đây cũng là lần đầu tiên hai nhà gặp nhau sau khi Triệu Tĩnh Hương từ hôn.
Triệu Đại Hắc liếc mắt nhìn Phó Chính Cương, quả thực ông ấy rất chướng mắt vị con rể cả cũ sắp trở thành con rể thứ này.
Khuôn mặt chữ quốc, mắt đậu xanh, thế nhưng trước đây Triệu Đại Hắc lại nhìn lầm thành đá quý mà nâng niu như báu vật.
Lúc trước thái độ của Triệu Đại Hắc đối với nhà thông gia Phó Văn Lỗi chưa đến nỗi rất cung kính nhưng vẫn vô cùng tôn trọng.
Song hiện tại ông ấy thấy Phó Văn Lỗi thì liếc xéo, cũng chẳng chào hỏi gì mà trực tiếp kéo Triệu Tĩnh Hương đi vào trước.
Phó Văn Lỗi vừa mới chuẩn bị tinh thần xong, nặn ra vẻ mặt tươi cười giờ đã tan tác, suýt nữa tức giận đến nỗi tắt thở.
Phó Chính Cương bên cạnh vội vàng thuận khí giúp cha anh ta, hai cha con nhà họ Phó đuổi theo đi vào.
Bốn người vừa vào đến cửa văn phòng Chủ tịch Hội liên hiệp phụ nữ đã nhìn thấy người trong văn phòng tự giác chia thành hai đội.
Một đội do Nhậm Hồng Anh cầm đầu, Triệu Vân Vân thê thảm đứng bên cạnh Chủ tịch Nhậm, trông cô ta như cô dâu nhỏ bị ức hiếp khi đứng cạnh Nhậm Hồng Anh cao một mét bảy lăm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro