Thập Niên 70: Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp Viện
Chương 50
2024-11-22 16:42:01
"Triệu Vân Vân, cô lại nói nhảm nhí gì đó, có tin tôi xé nát miệng cô không hả."
Giờ đây Hạ Thải Vân chỉ muốn giết chết Triệu Vân Vân.
Phó Chính Cương cũng choáng váng bởi câu nói của Triệu Vân Vân, song trong lòng thầm nhủ:
Anh ta cũng từng nhìn thấy cái đó của người khác rồi, quả thực không nhỏ bằng cái đó của anh ta.
Kể từ khi Phó Chính Cương học tiểu học thì anh ta đã về nhà kể chuyện đó với Hạ Thải Vân, Hạ Thải Vân cũng chẳng ngờ con trai nhà mình lại khổ sở như thế.
Ban đêm bà ấy ôm Phó Chính Cương đang ngủ say khóc thầm, giữ bí mật chuyện ấy.
Con trai út đều do một tay bà ấy nuôi lớn, cho nên ngay cả Phó Văn Lỗi cũng không hay biết.
Từ đó, Hạ Thải Vân còn nuông chiều Phó Chính Cương hơn nữa, thậm chí con trai cả Phó Chính Trạch cũng phải xếp sau em trai.
Hạ Thải Vân vẫn lo lắng vấn đề của con trai sẽ ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân sau này, vì vậy lúc biết được Phó Chính Cương và Triệu Tĩnh Hương hẹn hò thì tảng đá đè nặng trong lòng đã bị trút bỏ.
Bà ấy không chỉ không ngớt lời khen ngợi Triệu Tĩnh Hương mà còn chủ động thúc đẩy hai nhà đính hôn và xác nhận tiến tới kết hôn.
Dẫu sao Triệu Tĩnh Hương cũng là một cô gái dịu dàng ít nói, cho dù sau khi kết hôn có xảy ra chuyện bất trắc gì thì Hạ Thải Vân vẫn tin chắc mình đủ năng lực để bắt chẹt con dâu.
Triệu Tĩnh Hương sinh ra trong một gia đình công nhân bình thường, trong nhà chỉ còn một người đàn ông goá vợ và cô em gái thất nghiệp xuống nông thôn.
Hạ Thải Vân chẳng lo lắng Triệu Tĩnh Hương sẽ tung chuyện đó ra ngoài.
Hạ Thải Vân đã thu xếp xong mọi chuyện cho con trai út, nhưng nào ngờ lại xảy ra biến số là Triệu Vân Vân, e rằng cuộc hôn nhân này sẽ chấm hết.
Thế nhưng Triệu Vân Vân có vẻ khá gầy yếu, sức chiến đấu bằng không.
Còn chưa kết hôn thì đã thành người của Chính Cương rồi, Hạ Thải Vân cảm thấy mình sẽ dễ dàng bắt chẹt hơn.
Song Hạ Thải Vân quá tự tin, cho nên bị Triệu Vân Vân đóng đinh vào đầu, đâm thủng vẻ tự tin kiêu hãnh của Hạ Thải Vân.
Phó Văn Lỗi lại chẳng hay biết con trai út nhà mình lại mắc phải thiếu sót chí mạng này.
Vốn cũng không tin lời Triệu Vân Vân nói, song vừa quay đầu đã nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Phó Chính Cương và Hạ Thải Vân, ông ấy đành thở dài.
Đồng đội heo nhiều quá, một người quả thực gánh không nổi nữa.
"Một trăm đồng và một công việc phải không?"
Phó Văn Lỗi biết lần này mình nhất định sẽ đổ rất nhiều máu.
Triệu Vân Vân nhìn chằm chằm vào Phó Văn Lỗi, nghiêm túc nói: "Không phải công việc thôi, mà là công việc chính thức, đừng hòng lừa cháu làm công việc thời vụ."
Giờ đây Hạ Thải Vân chỉ muốn giết chết Triệu Vân Vân.
Phó Chính Cương cũng choáng váng bởi câu nói của Triệu Vân Vân, song trong lòng thầm nhủ:
Anh ta cũng từng nhìn thấy cái đó của người khác rồi, quả thực không nhỏ bằng cái đó của anh ta.
Kể từ khi Phó Chính Cương học tiểu học thì anh ta đã về nhà kể chuyện đó với Hạ Thải Vân, Hạ Thải Vân cũng chẳng ngờ con trai nhà mình lại khổ sở như thế.
Ban đêm bà ấy ôm Phó Chính Cương đang ngủ say khóc thầm, giữ bí mật chuyện ấy.
Con trai út đều do một tay bà ấy nuôi lớn, cho nên ngay cả Phó Văn Lỗi cũng không hay biết.
Từ đó, Hạ Thải Vân còn nuông chiều Phó Chính Cương hơn nữa, thậm chí con trai cả Phó Chính Trạch cũng phải xếp sau em trai.
Hạ Thải Vân vẫn lo lắng vấn đề của con trai sẽ ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân sau này, vì vậy lúc biết được Phó Chính Cương và Triệu Tĩnh Hương hẹn hò thì tảng đá đè nặng trong lòng đã bị trút bỏ.
Bà ấy không chỉ không ngớt lời khen ngợi Triệu Tĩnh Hương mà còn chủ động thúc đẩy hai nhà đính hôn và xác nhận tiến tới kết hôn.
Dẫu sao Triệu Tĩnh Hương cũng là một cô gái dịu dàng ít nói, cho dù sau khi kết hôn có xảy ra chuyện bất trắc gì thì Hạ Thải Vân vẫn tin chắc mình đủ năng lực để bắt chẹt con dâu.
Triệu Tĩnh Hương sinh ra trong một gia đình công nhân bình thường, trong nhà chỉ còn một người đàn ông goá vợ và cô em gái thất nghiệp xuống nông thôn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Thải Vân chẳng lo lắng Triệu Tĩnh Hương sẽ tung chuyện đó ra ngoài.
Hạ Thải Vân đã thu xếp xong mọi chuyện cho con trai út, nhưng nào ngờ lại xảy ra biến số là Triệu Vân Vân, e rằng cuộc hôn nhân này sẽ chấm hết.
Thế nhưng Triệu Vân Vân có vẻ khá gầy yếu, sức chiến đấu bằng không.
Còn chưa kết hôn thì đã thành người của Chính Cương rồi, Hạ Thải Vân cảm thấy mình sẽ dễ dàng bắt chẹt hơn.
Song Hạ Thải Vân quá tự tin, cho nên bị Triệu Vân Vân đóng đinh vào đầu, đâm thủng vẻ tự tin kiêu hãnh của Hạ Thải Vân.
Phó Văn Lỗi lại chẳng hay biết con trai út nhà mình lại mắc phải thiếu sót chí mạng này.
Vốn cũng không tin lời Triệu Vân Vân nói, song vừa quay đầu đã nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Phó Chính Cương và Hạ Thải Vân, ông ấy đành thở dài.
Đồng đội heo nhiều quá, một người quả thực gánh không nổi nữa.
"Một trăm đồng và một công việc phải không?"
Phó Văn Lỗi biết lần này mình nhất định sẽ đổ rất nhiều máu.
Triệu Vân Vân nhìn chằm chằm vào Phó Văn Lỗi, nghiêm túc nói: "Không phải công việc thôi, mà là công việc chính thức, đừng hòng lừa cháu làm công việc thời vụ."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro