Vợ À, Âm Hộ Của...
2024-08-14 06:07:40
Đôi môi đỏ mọng vừa ướt át vừa xinh đẹp, thỉnh thoảng tràn ra tiếng thở gấp đầy thoải mái.
Hai cánh tay tinh tế trắng nõn của cô quấn chặt lấy cánh tay rộng màu lúa mạch của anh, trên đó lưu lại vài vết cào hết sức rõ ràng.
Thân mình duyên dáng nõn nà dán chặt vào thân hình cường tráng vạm vỡ của Đổng Kiến Huy không chút kẽ hở, cặp vú căng tròn đầy đặn đều vì bị ôm quá chặt mà bóp méo biến dạng.
Trong khoảnh khắc khi bị núm vú dán vào, cọ tới cọ lui trên lồng ngực rắn chắc, ngẫu nhiên chạm phải hai hạt thịt nhỏ trên ngực Đổng Kiến Huy, như cào vào lòng, mang đến cảm giác vô cùng kỳ diệu.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, hai thân thể trần trụi cao thấp giao triền, thân mật không thể tách rời.
Giờ phút này, Đổng Kiến Huy đã quyết định ngày mai sẽ không lên núi, nghĩ đến đêm còn dài, cũng không định đánh nhanh thắng nhanh.
Một tay anh ôm lấy chiếc eo mảnh khảnh của vợ, thong thả đẩy hông, dùng côn thịt thô to hùng vĩ của mình đâm tới.
Trong lỗ huyệt sạch sẽ hồng hào, trực tiếp ma sát thật sâu, ác ý vặn vẹo.
Côn thịt khổng lồ bị âm hộ nóng ẩm chặt chẽ mút lấy, sung sướng đến tê liệt da đầu của Đổng Kiến Huy.
Hơi sạch sẽ nóng hổi phun ra, anh hít một hơi mùi thơm dịu nhẹ từ người cô, mang theo tiếng thở gấp nặng nề hỏi.
“Vợ à, làm như thế này có thoải mái không?” Vừa nói, anh còn không quên hung hăng đẩy eo, nóng lòng muốn đem cô vợ mềm mại thơm tho khảm vào trong cơ thể.
Nhịn không được muốn nói vài lời tâm tình.
Theo từng động tác của anh, Dư Mạn Linh ngẩng chiếc cổ thiên nga xinh đẹp trắng nõn lên, thân thể trắng nõn run lên, rên ra một tiếng.
"A~~~'
Sau khi rên xong, cô mới ý thức được là tên đàn ông trên người mình cố ý làm chuyện xấu, cô há miệng dùng hàm răng trắng tinh cắn mạnh bả vai anh, mỗi lần đưa đẩy cũng không nhả ra, chỉ có thể từ giọng mũi phát ra tiếng hừ nhẹ.
Đổng Kiến Huy cảm thấy tiếng kêu của vợ mình đặc biệt dễ nghe.
"Vợ, kêu ra đi, đừng có nhịn, anh muốn nghe tiếng của em."
Dư Mạn Linh xấu hổ muốn chết, vẫn cắn chặt bả vai anh, không chịu kêu ra tiếng, cô không biết tại sao người này ở trên giường lại nói nhiều lời xấu hổ như vậy.
Cảm nhận được cơn đau từ bả vai, Đổng Kiến Huy cũng biết vợ mình bị anh làm đến sung sướng.
Anh không biết xấu hổ, vừa thở gấp nặng nề, vừa tiếp tục nói những lời cợt nhả.
“Vợ à, âm hộ của em vừa nhiều nước và chặt chẽ như vậy, mút lấy côn thịt của anh thật thoải mái quá.”
Giờ phút này, Dư Mạn Linh bị khoái cảm tình dục kích thích đến mất lý trí, theo từng cú va chạm của thứ to lớn kia ra vào cơ thể, mỗi một lần đều giống như chạm đến tử cung của cô, khiến cô sung sướng đến muốn bay lên, như là có lông chim nhẹ nhàng phớt qua từng chỗ một.
Thoải mái đến mức không nói nên lời, không hiểu được đó là cảm giác gì, chỉ biết theo bản năng gắt gao ôm lấy cơ thể cường tráng phía trên.
Rốt cuộc không thể kiềm chế được nữa, cô buông lỏng hai tay đang nắm lấy bả vai của anh, ngước chiếc cổ thiên nga trắng nõn, xinh đẹp lên mà rên rỉ.
“Nhẹ chút, không cần đâm sâu như vậy.” Tiếng nói của cô bị đâm đến đứt quãng.
Nghe thấy lời vợ nói, Đổng Kiến Huy như bị tiêm máu gà, dương vật đang cắm trong cơ thể cô càng to ra, nhịn không được mắng một câu.
"Chết tiệt,"
Ôm lấy thân thể trắng nõn mảnh khảnh trong ngực, anh đem cô đổi thành tư thế quỳ xuống, hai bàn tay to gắt gao ôm lấy chiếc eo thon, nhìn thấy bờ mông căng tròn kia.
Hai cánh tay tinh tế trắng nõn của cô quấn chặt lấy cánh tay rộng màu lúa mạch của anh, trên đó lưu lại vài vết cào hết sức rõ ràng.
Thân mình duyên dáng nõn nà dán chặt vào thân hình cường tráng vạm vỡ của Đổng Kiến Huy không chút kẽ hở, cặp vú căng tròn đầy đặn đều vì bị ôm quá chặt mà bóp méo biến dạng.
Trong khoảnh khắc khi bị núm vú dán vào, cọ tới cọ lui trên lồng ngực rắn chắc, ngẫu nhiên chạm phải hai hạt thịt nhỏ trên ngực Đổng Kiến Huy, như cào vào lòng, mang đến cảm giác vô cùng kỳ diệu.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, hai thân thể trần trụi cao thấp giao triền, thân mật không thể tách rời.
Giờ phút này, Đổng Kiến Huy đã quyết định ngày mai sẽ không lên núi, nghĩ đến đêm còn dài, cũng không định đánh nhanh thắng nhanh.
Một tay anh ôm lấy chiếc eo mảnh khảnh của vợ, thong thả đẩy hông, dùng côn thịt thô to hùng vĩ của mình đâm tới.
Trong lỗ huyệt sạch sẽ hồng hào, trực tiếp ma sát thật sâu, ác ý vặn vẹo.
Côn thịt khổng lồ bị âm hộ nóng ẩm chặt chẽ mút lấy, sung sướng đến tê liệt da đầu của Đổng Kiến Huy.
Hơi sạch sẽ nóng hổi phun ra, anh hít một hơi mùi thơm dịu nhẹ từ người cô, mang theo tiếng thở gấp nặng nề hỏi.
“Vợ à, làm như thế này có thoải mái không?” Vừa nói, anh còn không quên hung hăng đẩy eo, nóng lòng muốn đem cô vợ mềm mại thơm tho khảm vào trong cơ thể.
Nhịn không được muốn nói vài lời tâm tình.
Theo từng động tác của anh, Dư Mạn Linh ngẩng chiếc cổ thiên nga xinh đẹp trắng nõn lên, thân thể trắng nõn run lên, rên ra một tiếng.
"A~~~'
Sau khi rên xong, cô mới ý thức được là tên đàn ông trên người mình cố ý làm chuyện xấu, cô há miệng dùng hàm răng trắng tinh cắn mạnh bả vai anh, mỗi lần đưa đẩy cũng không nhả ra, chỉ có thể từ giọng mũi phát ra tiếng hừ nhẹ.
Đổng Kiến Huy cảm thấy tiếng kêu của vợ mình đặc biệt dễ nghe.
"Vợ, kêu ra đi, đừng có nhịn, anh muốn nghe tiếng của em."
Dư Mạn Linh xấu hổ muốn chết, vẫn cắn chặt bả vai anh, không chịu kêu ra tiếng, cô không biết tại sao người này ở trên giường lại nói nhiều lời xấu hổ như vậy.
Cảm nhận được cơn đau từ bả vai, Đổng Kiến Huy cũng biết vợ mình bị anh làm đến sung sướng.
Anh không biết xấu hổ, vừa thở gấp nặng nề, vừa tiếp tục nói những lời cợt nhả.
“Vợ à, âm hộ của em vừa nhiều nước và chặt chẽ như vậy, mút lấy côn thịt của anh thật thoải mái quá.”
Giờ phút này, Dư Mạn Linh bị khoái cảm tình dục kích thích đến mất lý trí, theo từng cú va chạm của thứ to lớn kia ra vào cơ thể, mỗi một lần đều giống như chạm đến tử cung của cô, khiến cô sung sướng đến muốn bay lên, như là có lông chim nhẹ nhàng phớt qua từng chỗ một.
Thoải mái đến mức không nói nên lời, không hiểu được đó là cảm giác gì, chỉ biết theo bản năng gắt gao ôm lấy cơ thể cường tráng phía trên.
Rốt cuộc không thể kiềm chế được nữa, cô buông lỏng hai tay đang nắm lấy bả vai của anh, ngước chiếc cổ thiên nga trắng nõn, xinh đẹp lên mà rên rỉ.
“Nhẹ chút, không cần đâm sâu như vậy.” Tiếng nói của cô bị đâm đến đứt quãng.
Nghe thấy lời vợ nói, Đổng Kiến Huy như bị tiêm máu gà, dương vật đang cắm trong cơ thể cô càng to ra, nhịn không được mắng một câu.
"Chết tiệt,"
Ôm lấy thân thể trắng nõn mảnh khảnh trong ngực, anh đem cô đổi thành tư thế quỳ xuống, hai bàn tay to gắt gao ôm lấy chiếc eo thon, nhìn thấy bờ mông căng tròn kia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro