Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Làm Giàu
Chương 45
2024-11-21 19:55:32
Chị Ngô vui mừng: “Thật sao? Cục nông cơ thật sự nói như vậy?”
Tô Hòa không hề có gánh nặng tâm lý mở mắt nói bừa: “Thật đó, thật trăm phần trăm!”
Sắc mặt của mấy lãnh đạo công xã lập tức từ đen thành sáng!
Có điều rất nhanh liền ủ rũ.
Đưa kinh tế đi lên? Đâu có dễ?
Hơn hai mươi công xã trong huyện, chỉ có công xã Hòe Hoa của họ nghèo nhất!
Nhưng cũng hết cách, diện tích đất cày của công xã Hòe Hoa bọn họ ít nhất, cũng không có sản nghiệp tập thể kiếm tiền gì, tiền từ đâu mà ra?
Tô Hòa lộ ra vẻ bối rối, sau đó nói với vẻ quyết tâm: “Mấy vị lãnh đạo, tôi có một suy nghĩ không chín chắn, không biết có nên nói hay không?”
Chủ nhiệm La của công xã nhìn Tô Hòa: “Nói đi!”
“Đất cày của công xã chúng ta có hạn, đây là sự bất lợi sẵn có, nhưng đồng thời cũng có thể chuyển hóa thành ưu thế.”
Mấy người chủ nhiệm La đều ngơ ngác, ưu thế?
Thời này đất đai mới là gốc rễ, không có đất sao có thể là ưu thế?
Tô Hòa tiếp tục nói: “Chính vì đất của chúng ta ít, người rảnh rỗi nhiều, cho nên mới có thể bắt tay làm một số hạng mục kiếm tiền tập thể.”
Chủ nhiệm La cau mày: “Hạng mục kiếm tiền tập thể? Cô nói mở công xưởng à? Công xã chúng ta một không có vốn, hai không có kỹ thuật, ba không có hạng mục, làm sao mở xưởng?”
Tô Hòa cười: “Công xã chúng ta quả thực không có năng lực mở xưởng, nhưng xưởng lớn trong huyện thì có!”
Có thể nhờ những xưởng lớn như xưởng máy móc, xưởng dệt trong huyện xây dựng phân xưởng ở công xã chúng ta!
Một khi xây dựng được phân xưởng, chẳng những có thể kiếm tiền cho công xã chúng ta, hơn nữa còn có thể giúp một tốp lớn xã viên thành công nhân, ăn cơm nhà nước, đây là chuyện tốt một công đôi việc!
Tới lúc đó, đừng nói cục nông cơ có phân máy kéo cho chúng ta hay không, công xã chúng ta cũng có thể mua được máy kéo!”
Chủ nhiệm La vốn ngồi trên méo giường, nghe xong lập tức đứng dậy, kích động xoay vòng trong nhà.
Mấy vị lãnh đạo khác cũng không đỡ hơn mấy, ai cũng giống như gà cắt tiết!
Đừng nói mấy xưởng lớn, chỉ cần một trong các xưởng lớn chịu xây dựng phân xưởng ở công xã Hòe Hoa, công xã Hòe Hoa bọn họ sẽ hoàn toàn đứng bật dậy!
Tới lúc đó, công xã Khởi Bình, công xã Hướng Dương gì đó đều phải cút sang một bên!
Tô Hòa nói không sai, tới khi đó họ chẳng thèm đi mượn máy kéo của cục nông cơ nữa, họ có thể tự mua!
Có điều, rất nhanh họ liền bĩnh tĩnh lại.
Tuy suy nghĩ rất hay, nhưng xưởng lớn người ta dựa vào đâu phải tới công xã Hòe Hoe lập phân xưởng?
Hơn nữa, người ta vốn không có ý thành lập phân xưởng.
Tô Hòa chẳng phải đang vẽ bánh sao?
Chủ nhiệm La ho khan một tiếng: “Tiểu Tô à, tuy suy nghĩ này của cô vô cùng tốt, nhưng cũng phải cân nhắc tới vấn đề thao tác thực tế.
Theo tôi biết, mấy xưởng lớn trong huyện hình như đều không có ý thành lập phân xưởng, càng đừng nói chọn xây phân xưởng ở công xã Hòe Hoa chúng ta.”
Tô Hòa gật đầu: “Chú nói không sai, mấy xưởng lớn này tạm thời không có dự định thành lập phân xưởng.
Nhưng sự việc đều đang thay đổi, có lẽ tôi có thể thuyết phục một trong số đó hoặc cả hai thành lập phân xưởng ở công xã Hòe Hoa chúng ta.”
Chủ nhiệm La còn chưa lên tiếng, Trương Chiếm Phát đã bật cười thành tiếng.
“Tô Đại Nha, ban ngày ban mặt cô nói mớ cái gì vậy? Chúng tôi thừa nhận cô có thể mượn được máy kéo quả thực là có bản lĩnh. Nhưng cô có thể khiến xưởng lớn người ta thành lập phân xưởng ở công xã Hòe Hoa chúng ta, có phải quá gượng ép không?
Đừng nói là cô, cho dù là lãnh đạo trong huyện cũng chưa chắc dám nói ngông như vậy!”
Lời Trương Chiếm Phát nói cũng là những gì mấy người chủ nhiệm La nghĩ trong lòng, xưởng lớn như xưởng dệt, xưởng máy móc có sức ảnh hưởng lớn.
Tô Hòa không hề có gánh nặng tâm lý mở mắt nói bừa: “Thật đó, thật trăm phần trăm!”
Sắc mặt của mấy lãnh đạo công xã lập tức từ đen thành sáng!
Có điều rất nhanh liền ủ rũ.
Đưa kinh tế đi lên? Đâu có dễ?
Hơn hai mươi công xã trong huyện, chỉ có công xã Hòe Hoa của họ nghèo nhất!
Nhưng cũng hết cách, diện tích đất cày của công xã Hòe Hoa bọn họ ít nhất, cũng không có sản nghiệp tập thể kiếm tiền gì, tiền từ đâu mà ra?
Tô Hòa lộ ra vẻ bối rối, sau đó nói với vẻ quyết tâm: “Mấy vị lãnh đạo, tôi có một suy nghĩ không chín chắn, không biết có nên nói hay không?”
Chủ nhiệm La của công xã nhìn Tô Hòa: “Nói đi!”
“Đất cày của công xã chúng ta có hạn, đây là sự bất lợi sẵn có, nhưng đồng thời cũng có thể chuyển hóa thành ưu thế.”
Mấy người chủ nhiệm La đều ngơ ngác, ưu thế?
Thời này đất đai mới là gốc rễ, không có đất sao có thể là ưu thế?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Hòa tiếp tục nói: “Chính vì đất của chúng ta ít, người rảnh rỗi nhiều, cho nên mới có thể bắt tay làm một số hạng mục kiếm tiền tập thể.”
Chủ nhiệm La cau mày: “Hạng mục kiếm tiền tập thể? Cô nói mở công xưởng à? Công xã chúng ta một không có vốn, hai không có kỹ thuật, ba không có hạng mục, làm sao mở xưởng?”
Tô Hòa cười: “Công xã chúng ta quả thực không có năng lực mở xưởng, nhưng xưởng lớn trong huyện thì có!”
Có thể nhờ những xưởng lớn như xưởng máy móc, xưởng dệt trong huyện xây dựng phân xưởng ở công xã chúng ta!
Một khi xây dựng được phân xưởng, chẳng những có thể kiếm tiền cho công xã chúng ta, hơn nữa còn có thể giúp một tốp lớn xã viên thành công nhân, ăn cơm nhà nước, đây là chuyện tốt một công đôi việc!
Tới lúc đó, đừng nói cục nông cơ có phân máy kéo cho chúng ta hay không, công xã chúng ta cũng có thể mua được máy kéo!”
Chủ nhiệm La vốn ngồi trên méo giường, nghe xong lập tức đứng dậy, kích động xoay vòng trong nhà.
Mấy vị lãnh đạo khác cũng không đỡ hơn mấy, ai cũng giống như gà cắt tiết!
Đừng nói mấy xưởng lớn, chỉ cần một trong các xưởng lớn chịu xây dựng phân xưởng ở công xã Hòe Hoa, công xã Hòe Hoa bọn họ sẽ hoàn toàn đứng bật dậy!
Tới lúc đó, công xã Khởi Bình, công xã Hướng Dương gì đó đều phải cút sang một bên!
Tô Hòa nói không sai, tới khi đó họ chẳng thèm đi mượn máy kéo của cục nông cơ nữa, họ có thể tự mua!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có điều, rất nhanh họ liền bĩnh tĩnh lại.
Tuy suy nghĩ rất hay, nhưng xưởng lớn người ta dựa vào đâu phải tới công xã Hòe Hoe lập phân xưởng?
Hơn nữa, người ta vốn không có ý thành lập phân xưởng.
Tô Hòa chẳng phải đang vẽ bánh sao?
Chủ nhiệm La ho khan một tiếng: “Tiểu Tô à, tuy suy nghĩ này của cô vô cùng tốt, nhưng cũng phải cân nhắc tới vấn đề thao tác thực tế.
Theo tôi biết, mấy xưởng lớn trong huyện hình như đều không có ý thành lập phân xưởng, càng đừng nói chọn xây phân xưởng ở công xã Hòe Hoa chúng ta.”
Tô Hòa gật đầu: “Chú nói không sai, mấy xưởng lớn này tạm thời không có dự định thành lập phân xưởng.
Nhưng sự việc đều đang thay đổi, có lẽ tôi có thể thuyết phục một trong số đó hoặc cả hai thành lập phân xưởng ở công xã Hòe Hoa chúng ta.”
Chủ nhiệm La còn chưa lên tiếng, Trương Chiếm Phát đã bật cười thành tiếng.
“Tô Đại Nha, ban ngày ban mặt cô nói mớ cái gì vậy? Chúng tôi thừa nhận cô có thể mượn được máy kéo quả thực là có bản lĩnh. Nhưng cô có thể khiến xưởng lớn người ta thành lập phân xưởng ở công xã Hòe Hoa chúng ta, có phải quá gượng ép không?
Đừng nói là cô, cho dù là lãnh đạo trong huyện cũng chưa chắc dám nói ngông như vậy!”
Lời Trương Chiếm Phát nói cũng là những gì mấy người chủ nhiệm La nghĩ trong lòng, xưởng lớn như xưởng dệt, xưởng máy móc có sức ảnh hưởng lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro