Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Làm Giàu

Chương 9

2024-11-21 11:54:49

Nhưng hai vợ chồng bọn họ lại vội vàng đưa cháu gái tới huyện thành để nịnh nọt phó xưởng trưởng Triệu, để chuyển sang làm công nhân chính thức, khiến nguyên chủ bị tên súc sinh Triệu Bân tính kế…

Nói ra cũng thật mỉa mai, sau cùng hai vợ chồng Tô Vĩnh Thạch cũng không có kết cục tốt gì.

Dưới bàn cờ của Thẩm Như Ý, hai người chẳng những lủi thủi cút về thôn Hoàng Khê, Tô Vĩnh Thạch còn bị người ta đánh gãy chân. Ngay cả đứa con trai bảo bối của họ, Tô Kim Bảo cũng bị người ta bắt bán đi, không biết tung tích…

Tô Hòa suy nghĩ một lát, quyết định đi cùng Tô Vĩnh Thạch một chuyến.

Thứ nhất, nghĩ cách giải quyết tên súc sinh Triệu Bân này.

Thứ hai, nếu cô muốn kiếm tiền, sau này không thể không vào trong huyện, lần này đi cũng có thể dò đường.

Tô Hòa dùng tay chạm vào nốt ruồi đỏ ở khóe mắt, đọc thầm trong lòng: “Sở giao dịch, tôi muốn gửi tiền. Nhắc nhở mày một chút, trước đây mày nói là dựa theo ngày tháng phát hành tính toán tỉ lệ đối hoái, chứ không nói sức mua.”

Những ba mươi giây sau, tiếng máy móc mới vang lên:

【Năm 1879, tỉ lệ đối hoái tiền tệ là 1: 3000, có nạp không?】

“Có.”

Tô Hòa nhìn thấy số dư hiển thị: 15000 tệ.

Khi cô đang vui sướng, tiếng máy móc lại vang lên lần nữa:

【Xin ký chủ chú ý, kể từ giờ, quy tắc đối hoái sẽ điều chỉnh tính theo sức mua.】

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tô Hòa: Sở giao dịch chết tiệt nói lời không giữ lời!

Vốn dĩ còn nghĩ sau này kiếm thêm ít tiền đồng!

Tô Hòa vừa oán thầm vừa dùng ý niệm mua sắm.

Cô mua toàn đồ dùng để phòng thân, côn điện, dao găm, nước ớt, bình xịt phòng sói, bình chữa cháy, thuốc ngủ…

Sở giao dịch có đính kèm không gian trữ hàng, Tô Hòa để tạm đồ trong sở giao dịch.

Còn vật tư cho nhà họ Tô, đợi tới cung tiêu xã ở huyện thành tìm hiểu tình hình rồi mua, tránh để lộ sơ hở gì.

Tô Hòa cảm thấy vẫn còn hơi yếu, bèn mua một phần canh gừng nóng, lén lút uống.

Uống xong, toàn thân ra mồ hôi, ngủ say…

Hôm nay do bà cụ Tô nấu bữa tối, hiếm khi bên trong cháo ngô không trộn rau dại, ngoài dưa muối, còn chiên một cái trứng.

Bà cụ Tô đặc biệt đặt trứng chiên trước mặt Tô Vĩnh Thạch, rõ ràng đây là đặc biệt chuẩn bị cho con trai cưng.

Tô Hòa không quan tâm, chìa đũa ra gắp một miếng trứng to.

Mặt của bà cụ Tô lập tức xị xuống, không đợi bà ta lên tiếng, Tô Hòa liền bỏ trứng vào trong bát ông cụ Tô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ông, ông làm việc vất vả, ăn chút trứng gà cho bổ.”

Bà cụ Tô chỉ đành nuốt xuống lời nói đã lên tới miệng.

Tô Hòa nhìn ra được, tuy bà cụ Tô miệng thét ra lửa nhưng người làm chủ trong nhà vẫn là ông cụ Tô, cho nên nên lấy lòng vẫn phải lấy lòng.

Ông cụ Tô rất bất ngờ, trong nhà con cháu một đống nhưng chưa từng có ai gắp đồ ăn cho ông ấy, càng đừng nói sẽ có ai nói một câu “vất vả rồi”.

Ông cụ hơi mất tự nhiên, ho khan một tiếng: “Con cũng ăn, mọi người đều ăn.”

Tô Tiểu Mãn chỉ đợi câu này, vội vàng gắp một đũa.

Hai vợ chồng Tô Vĩnh Quốc vẫn chỉ gắp một đũa dưa muối.

Tô Hòa trực tiếp cầm dĩa lên, bỏ toàn bộ trứng vào trong bát hai người.

“Ây da, run tay mất rồi.”

Bà cụ Tô: “…”

Nếu không phải nghĩ tới chuyện hôn sự mà thằng hai nói, bà ta thật sự muốn cầm cây thổi lửa đánh con nhỏ Tô Hòa này thành lá rụng trong gió!

Hai vợ chồng Tô Vĩnh Quốc hơi luống cuống không biết làm sao, Tô Hòa cười híp mắt nói: “Cha, mẹ, hôm nay lúc bà nội nấu cơm có nói, cha mẹ là lực lao động trong nhà, phải tẩm bổ đàng hoàng, trứng gà này là đặc biệt chiên cho mọi người đấy.”

Bà cụ Tô: Tôi nằm mơ cũng chưa từng nói lời ma quỷ như thế này!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Thiên Kim Giả Làm Giàu

Số ký tự: 0