[Thập Niên 70] Thiên Tài Nghiên Cứu Khoa Học Mang Theo Không Gian Trọng Sinh
Mua Áo Len
2024-11-16 00:41:58
“Hạ Hạ này, em ghé lại đây một chút.” Người ta đã tặng cô ấy món đồ tốt như vậy, cô ấy cũng muốn đáp lại một chút, vả lại cô ấy nghĩ Thẩm Tri Hạ không phải người thiếu tiền.
Thẩm Tri Hạ tiến lại gần.
Lữ Minh Nguyệt: “Hạ Hạ, em có cần vải không? Chỗ chị có vài món tốt, không cần phiếu. Tuy có chút màu nhuộm, nhưng không ảnh hưởng đến việc sử dụng.”
Lữ Minh Nguyệt: “Ban đầu chị định tự mua về nhà để may vài bộ quần áo, nhưng chị nghĩ có thể em sẽ cần...”
Nghe vậy, Thẩm Tri Hạ mỉm cười ngọt ngào: “Cần chứ, em đang lo không có phiếu vải để chuẩn bị cho mùa đông, không biết phải làm thế nào đây.”
Sau đó, cô theo Lữ Minh Nguyệt đi ra kho phía sau cung tiêu xã.
Lữ Minh Nguyệt chỉ vào những tấm vải trước mặt nói: “Mấy tấm vải này tuy có chút khiếm khuyết nhưng không ảnh hưởng mấy đâu.”
Thẩm Tri Hạ: “Nhuộm màu không sao, người nông thôn không yêu cầu nhiều, chỉ cần tránh mấy vị trí chủ yếu là được.”
Đột nhiên cô nhìn thấy mấy chiếc áo len tốt bên cạnh tấm vải, liền lấy lên xem.
Thẩm Tri Hạ: “Chị Nguyệt, sao mấy cái áo len này lại không treo bên ngoài vậy?”
Lữ Minh Nguyệt nhìn chiếc áo len trong tay cô, thở dài.
“Ôi, đừng nói nữa, mấy chiếc này là quản lý của bọn chị mang về từ Hải thị đấy, không những cần phiếu vải mà còn đắt vô cùng.”
“Để ngoài cả thời gian dài chẳng ai mua, sau này không cần phiếu vải nữa nhưng vẫn chẳng ai mua.”
“Quản lý sợ để ngoài bị bám bụi, khả năng có người mua càng thấp, nên bảo chị cất vào kho.”
Không ngờ, nghe không cần phiếu vải, hai mắt Thẩm Tri Hạ sáng rực, tuyệt quá!
Thẩm Tri Hạ: “Chị Nguyệt, bao nhiêu tiền một cái? Nếu giá hợp lý, em định mua cho mỗi người trong nhà một cái, chắc là mặc sẽ rất ấm.”
Lữ Minh Nguyệt: “Năm mươi lăm đồng một cái, nếu em mua thì tốt quá.”
Nghe xong, Thẩm Tri Hạ mua luôn mấy cái áo len và vài tấm vải nhuộm.
Cộng với mấy món mua trước đó, số tiền năm trăm đồng mà Tần lão đưa cho cô giờ chỉ còn hơn hai mươi đồng.
Gói gọn đồ đạc xong, Thẩm Tri Đông tự giác mang theo các món to hơn, còn Thẩm Tri Hạ chỉ xách hai túi đồ ăn nhỏ.
Thẩm Tri Đông khi ra khỏi cung tiêu xã đã hoàn toàn chuyển từ trạng thái sốc sang chai lì.
Anh cứ tự an ủi bản thân, em gái vui là được, em gái vui là được.
Ra khỏi cung tiêu xã, Thẩm Tri Hạ nhìn đồng hồ, bây giờ là hai giờ rưỡi.
Còn một tiếng rưỡi nữa mới đến giờ chuyến xe buýt về trấn khởi hành.
Trên đường đến cung tiêu xã, họ có đi qua một hiệu sách.
Vì vẫn còn thời gian nên cô định ghé vào xem.
Tiện thể tìm thử xem có cuốn “Thánh Kinh Thi Đại Học” - Tập sách Tự Học Số Lý Hóa nổi tiếng không.
Nghe nói năm đầu tiên kỳ thi đại học bắt đầu mở lại, hầu hết các câu hỏi đều xuất phát từ cuốn sách này.
Cô cần chuẩn bị trước một chút, để hai người anh của mình có thể tranh thủ xem qua, sau đó sẽ khuyên họ cùng cô thi đại học.
Thẩm Tri Hạ: “Anh cả, bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta qua hiệu sách bên kia xem thử nhé.”
Thẩm Tri Hạ: “Em muốn xem có cuốn sách nào mà em hứng thú không.”
Thẩm Tri Đông: “Nếu em muốn thì chúng ta đi thôi.”
Nói xong, anh điều chỉnh lại gói hàng lớn trên lưng rồi bước theo Thẩm Tri Hạ vào hiệu sách.
Thẩm Tri Hạ tiến lại gần.
Lữ Minh Nguyệt: “Hạ Hạ, em có cần vải không? Chỗ chị có vài món tốt, không cần phiếu. Tuy có chút màu nhuộm, nhưng không ảnh hưởng đến việc sử dụng.”
Lữ Minh Nguyệt: “Ban đầu chị định tự mua về nhà để may vài bộ quần áo, nhưng chị nghĩ có thể em sẽ cần...”
Nghe vậy, Thẩm Tri Hạ mỉm cười ngọt ngào: “Cần chứ, em đang lo không có phiếu vải để chuẩn bị cho mùa đông, không biết phải làm thế nào đây.”
Sau đó, cô theo Lữ Minh Nguyệt đi ra kho phía sau cung tiêu xã.
Lữ Minh Nguyệt chỉ vào những tấm vải trước mặt nói: “Mấy tấm vải này tuy có chút khiếm khuyết nhưng không ảnh hưởng mấy đâu.”
Thẩm Tri Hạ: “Nhuộm màu không sao, người nông thôn không yêu cầu nhiều, chỉ cần tránh mấy vị trí chủ yếu là được.”
Đột nhiên cô nhìn thấy mấy chiếc áo len tốt bên cạnh tấm vải, liền lấy lên xem.
Thẩm Tri Hạ: “Chị Nguyệt, sao mấy cái áo len này lại không treo bên ngoài vậy?”
Lữ Minh Nguyệt nhìn chiếc áo len trong tay cô, thở dài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ôi, đừng nói nữa, mấy chiếc này là quản lý của bọn chị mang về từ Hải thị đấy, không những cần phiếu vải mà còn đắt vô cùng.”
“Để ngoài cả thời gian dài chẳng ai mua, sau này không cần phiếu vải nữa nhưng vẫn chẳng ai mua.”
“Quản lý sợ để ngoài bị bám bụi, khả năng có người mua càng thấp, nên bảo chị cất vào kho.”
Không ngờ, nghe không cần phiếu vải, hai mắt Thẩm Tri Hạ sáng rực, tuyệt quá!
Thẩm Tri Hạ: “Chị Nguyệt, bao nhiêu tiền một cái? Nếu giá hợp lý, em định mua cho mỗi người trong nhà một cái, chắc là mặc sẽ rất ấm.”
Lữ Minh Nguyệt: “Năm mươi lăm đồng một cái, nếu em mua thì tốt quá.”
Nghe xong, Thẩm Tri Hạ mua luôn mấy cái áo len và vài tấm vải nhuộm.
Cộng với mấy món mua trước đó, số tiền năm trăm đồng mà Tần lão đưa cho cô giờ chỉ còn hơn hai mươi đồng.
Gói gọn đồ đạc xong, Thẩm Tri Đông tự giác mang theo các món to hơn, còn Thẩm Tri Hạ chỉ xách hai túi đồ ăn nhỏ.
Thẩm Tri Đông khi ra khỏi cung tiêu xã đã hoàn toàn chuyển từ trạng thái sốc sang chai lì.
Anh cứ tự an ủi bản thân, em gái vui là được, em gái vui là được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ra khỏi cung tiêu xã, Thẩm Tri Hạ nhìn đồng hồ, bây giờ là hai giờ rưỡi.
Còn một tiếng rưỡi nữa mới đến giờ chuyến xe buýt về trấn khởi hành.
Trên đường đến cung tiêu xã, họ có đi qua một hiệu sách.
Vì vẫn còn thời gian nên cô định ghé vào xem.
Tiện thể tìm thử xem có cuốn “Thánh Kinh Thi Đại Học” - Tập sách Tự Học Số Lý Hóa nổi tiếng không.
Nghe nói năm đầu tiên kỳ thi đại học bắt đầu mở lại, hầu hết các câu hỏi đều xuất phát từ cuốn sách này.
Cô cần chuẩn bị trước một chút, để hai người anh của mình có thể tranh thủ xem qua, sau đó sẽ khuyên họ cùng cô thi đại học.
Thẩm Tri Hạ: “Anh cả, bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta qua hiệu sách bên kia xem thử nhé.”
Thẩm Tri Hạ: “Em muốn xem có cuốn sách nào mà em hứng thú không.”
Thẩm Tri Đông: “Nếu em muốn thì chúng ta đi thôi.”
Nói xong, anh điều chỉnh lại gói hàng lớn trên lưng rồi bước theo Thẩm Tri Hạ vào hiệu sách.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro