[Thập Niên 70] Tiểu Pháo Hôi Mang Không Gian Mạnh Mẽ Trọng Sinh

Trần Trường Hải...

2024-09-20 03:09:12

Rất đông người hiếu kỳ chạy đến xem, chỉ trong chốc lát, hơn nửa số người trong đại đội đã có mặt.

“Ôi chao, là nhà đội trưởng!”

“Chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì vậy?” Thạch Lan Hoa chen chúc muốn vào trong, bà ta bịt mũi, nhăn nhó: “Sao lại hôi thối thế này?”

“Còn có thể là chuyện gì nữa, chắc chắn là có người rơi xuống hầm cầu rồi.” Ngô Phân Phương che mũi, hai mắt sáng rực.

“Nhanh nói cho tôi biết, ai rơi xuống vậy?”

“Còn ai vào đây nữa, chính là bà thím Tiền Hồng Anh đó.” Thím Vân cười toe toét, trên mặt không giấu được vẻ hả hê.

Bà ta chính là “tai mắt” của đại đội, chuyện gì cũng biết.

“Bà thím đó gan thật, vừa ăn cơm xong đã chạy ra nhà xí, nghe nói là quần còn chưa kịp kéo, “sản phẩm” mới ra được một nửa thì đã rơi tõm xuống rồi.”

Không biết bà ta liên tưởng đến cảnh tượng gì mà rùng mình một cái.

Trần Thanh Di nghe mà méo xệch cả mặt, đến cả quần còn chưa kịp kéo mà bà ta cũng biết.

Thật là… bá đạo!

Tuy nhiên, những người khác lại nghe mà hăng say, thậm chí còn có người hỏi xem mông của Tiền Hồng Anh có trắng không.

“Này thím Vân, vậy Tiền Hồng Anh được phát hiện như thế nào, bà ta tự mình bò lên được sao?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ôi chao, làm sao mà bò lên được chứ?” Một bà thím khác chen vào: “Mấy hôm nay mưa to như trút nước, hầm cầu nhà đội trưởng toàn là nước, bà ta leo lên bằng cách nào?”

Mấy bà thím khác nghe vậy càng thêm phấn khích, một số người vô thức lùi lại phía sau, bịt mũi.

“Đúng vậy, đúng vậy.” Người hàng xóm nhà đội trưởng lên tiếng, bà ta và nhà đội trưởng có quan hệ khá tốt: “Mọi người nghĩ nhà ai cũng bẩn thỉu như nhà các người sao?”

“Là bà ta tự mình bò lên đấy, lúc đó đang tắm rửa trong nhà cơ.”

Trần Thanh Di lắc đầu, người phụ nữ này nói cũng không đúng.

Nhà xí ở nông thôn cũng chia ra nhiều loại, có nhà rất sạch sẽ, không hề có mùi hôi thối.

Bởi vì nhà xí được làm bằng gỗ, rất thông thoáng.

Hơn nữa, sau khi “giải quyết nỗi buồn”, mọi người sẽ rắc một lớp tro bếp lên trên.

Hoặc rải một ít rơm rạ, nhìn chung cũng khá sạch sẽ.

Mọi người cũng thường xuyên dọn dẹp, gom lại một góc vườn rau, dùng làm phân bón.

Còn nhà xí nhà đội trưởng bẩn thỉu đến mức nào, tối qua cô không chú ý, dù sao cô cũng không có cái sở thích kỳ quái đó.

Tuy nhiên, nhìn vào tấm ván mỏng manh, chỉ cần giẫm nhẹ một cái là vỡ vụn kia, chắc chắn là không sạch sẽ gì cho cam.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Tiểu Pháo Hôi Mang Không Gian Mạnh Mẽ Trọng Sinh

Số ký tự: 0