[Thập Niên 70] Tiểu Pháo Hôi Mang Không Gian Mạnh Mẽ Trọng Sinh

Xấu Xí 3

2024-09-20 03:09:12

Thạch Lan Hoa nghe vậy vội vàng xua tay, chối bay chối biến: "Em dâu, em đừng nói bậy. Chị lén ăn lõi ngô bao giờ? Chị đã lớn thế này rồi, sao có thể làm chuyện như vậy? Em đừng vu oan cho chị."

Lõi ngô ngọt, bà ta cũng chỉ lén ăn hai lần, sao con dâu phòng hai này lại biết được?

Nếu để người trong đội biết được thì nguy to, đây chính là phá hoại lương thực!

Nói không chừng đội trưởng sẽ mắng cho bà ta một trận, còn bắt bà ta đi gánh phân mấy ngày liền.

Mặc dù bà ta không thừa nhận, nhưng nhìn cái vẻ mặt chột dạ, vội vàng chối cậy kia, người nhà họ Trần còn ai không biết Triệu Hương Mai nói đúng sự thật.

Khuôn mặt ai nấy đều méo xệch, tham ăn đến mức này, thật là quá đáng.

Trần Thanh Di còn phát hiện ra bác cả nhắm chặt mắt, hít sâu hai hơi, như thể đang nói:

Thật sự không chịu nổi bà vợ ngốc nghếch này nữa!

Cô nhe hàm răng trắng, huých nhẹ vào người anh ba đang xem kịch vui vẻ.

Thấy anh ba nhìn sang, cô hất hàm về phía bác cả.

Hai anh em trao đổi ánh mắt với nhau.

Triệu Hương Mai nhận ra, trừng mắt nhìn hai đứa con nghịch ngợm, ra hiệu cho chúng chú ý một chút, thấy hai đứa ngoan ngoãn nghe lời, bà ấy mới tiếp tục nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Chị dâu, dù sao thì em cũng khuyên chị nên uống thuốc tẩy giun, nếu không giun sán càng ngày càng lớn..."

Bà ấy lải nhải nói nhà ai con cái bị giun sán, dài bao nhiêu, to bao nhiêu.

Nhìn Thạch Lan Hoa ôm bụng, mặt mày tái mét, có vẻ buồn nôn.

Bà ấy mới vui vẻ quyết định kết thúc chủ đề này.

Nói thêm nữa, mọi người sẽ không nuốt nổi cơm tối.

Sau đó, bà ấy lại lái câu chuyện sang hướng khác, vẻ mặt lo lắng:

"À, chị dâu, em không phải là người hay xen vào chuyện người khác. Thanh Thụ còn nhỏ, có thể từ từ dạy dỗ. Nhưng Thắng Nam đã 17 tuổi rồi! Con gái nhà người ta ở độ tuổi này đã bắt đầu xem mắt, thậm chí có người đã kết hôn rồi. Thắng Nam nhà mình vẫn ngày ngày ru rú trong nhà, con gái tốt đến đâu mà người ta không biết thì sao? Nếu bị người ta hiểu lầm là lười biếng, thì tiếng tăm này… Sẽ không tìm được chồng là công nhân đâu!"

Đừng nói là công nhân, ngay cả thanh niên đàng hoàng trong đội cũng không muốn lấy cô ta.

Chỉ có hai mẹ con bà ta suốt ngày mơ mộng hão huyền, muốn gả cho công nhân!

Công nhân đâu phải mù.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Tiểu Pháo Hôi Mang Không Gian Mạnh Mẽ Trọng Sinh

Số ký tự: 0