Lén Lút
Soa Điểm Biến Thành Mỹ Nữ
2024-08-16 07:08:16
Trên mặt cô còn bôi lên một lớp phấn không cùng tông với màu da, nhìn ảm đạm hơn màu da vốn có của cô rất nhiều. Cố Tri Ý cũng biết tướng mạo của nguyên chủ này thế nào, vì để tránh gặp phải những phiền toái không cần thiết, Cố Tri Ý còn cố ý đóng vai xấu.
Chỉ là có một số người dù ăn mặc quần áo rẻ tiền, nhưng khí chất thật sự trên người lại không thể nào che giấu được.
Người phụ nữ trung niên lúc nãy đã nhìn chằm chằm Cố Tri Ý, sau một phen thương lượng, bà ta lập tức chen đến chỗ gần Cố Tri Ý, chờ đợi cơ hội để ra tay.
Phong cảnh ngoài cửa không ngừng lùi lại, ánh nắng mặt trời vốn dĩ còn đang nóng bức, thì lúc này cũng đã từ từ tản đi. Chạng vạng tối, rặng mây đỏ chiếu vào cửa sổ xe làm hiện lên một nét nghệ thuật đặc sắc.
Lúc này Cố Tri Ý cũng có hơi đói bụng, từ khi xuyên đến đây, cô cũng đã dần dần làm quen với khẩu vị của phụ nữ có thai rồi.
Cô lấy bánh nướng đã làm từ hôm qua ra, vừa mới chuẩn bị đứng dậy đi lấy nước nóng thì thím Hoàng ngồi sát vách đã nhiệt tình nói: “Ôi, cháu đang mang thai, đứng lên nhiều làm gì? Để thím thuận tiện đi lấy nước giúp cháu là được.”
Cố Tri Ý không thể không cảm thán sự nhiệt tình của người phụ nữ này, vì vậy cô cũng không từ chối thím Hoàng, sau đó cô lại lấy ra hai trái táo, nhờ thím Hoàng rửa giúp cho.
Không bao lâu sao, thím Hoàng đã trở lại, bà ấy đã rửa sạch táo cho Cố Tri Ý, Cố Tri Ý chỉ lấy lại một quả táo và chai nước. “Thím Hoàng, làm phiền thím quá, thím và chú cùng ăn ăn quả này đi ạ!”
“Làm sao lại không biết xấu hổ vậy được?” Thím Hoàng từ chối. Nhìn cách ăn mặc này của thím Hoàng cũng không giống gia đình có điều kiện tốt, nhưng nhà có điều kiện tốt cũng không phải thường xuyên có thể ăn được táo.
Sau một hồi từ chối, thím Hoàn cũng rất sảng khoái nhận cho. Cố Tri Ý thật sự không thích cứ đẩy tới đẩy lui, cũng may thím Hoàng cũng là một người rất dễ chịu.
Cố Tri Ý nhận nước, chỉ với nước, hai cái bánh, và quả táo vừa rồi đã vừa đủ với cô.
Chờ đến khi ăn xong, sắc trời cũng đã tối xuống, .cô sợ lát nữa trễ quá sẽ không tiện hành động, vì vậy cô thừa dịp trời còn chưa tối hẳn đã đến nhà vệ sinh một chuyển.
Cái mùi trong nhà vệ sinh cũng không hề dễ ngửi, Cố Tri Ý dứt khoát tiến vào không gian, tìm một khoảng đất trống, lấy nước đã đặt vào không gian trước đó, tắm qua loa một lần, rồi đổi lại bộ quần áo giống như trước, sau đó lại nhanh chóng rời khỏi không gian.
Giải quyết xong vấn đề cá nhân, quả nhiên cô nghe thấy tiếng gõ cửa, Cố Tri Ý trả lời một tiếng, rồi rửa tay, cũng nhanh chóng mở cửa bước ra.
Quay lại vị trí của mình, cô lại cảm thấy cả người lại đổ mồ hôi, bất quá tốt xấu gì cũng đã được tắm qua một lần nên trên người cũng khá dễ chịu. Lúc này sắc trời đã tối hẳn, Cố Tri Ý lập tức nằm xuống chuẩn bị nghỉ ngơi.
Lúc ngủ, cô cũng không thả hai túi hành lý xuống giường, mà trực tiếp dùng một cái làm gối đầu, như thế này cũng ngủ được một lúc.
Còn về phần hành lý có thức ăn, Cố Tri Ý chỉ đặt bên cạnh gối đầu, tóm lại cũng chẳng phải vật gì quý giá, nên không cần quá quan tâm.
Đến khi trời tối đã hoàn toàn yên tĩnh, ngoài hành lang chỉ còn lại một ngọn đèn hiu hắt, lúc này, có hai bóng người lén lén lút lút như một con mèo hóp lưng, nhẹ nhàng đi về phía vị trí của Cố Tri Ý.
Lúc bấy giờ Cố Tri Ý cũng đã ngủ say, túi hành lý vốn đặt cạnh gối đã rớt xuống một nửa.
Hai bóng người kia mò mẫm đến cạnh giường Cố Tri Ý. Bởi vì cô nằm ở giường dưới, mà hai vợ chồng thím Hoàng cũng đã ngủ say, lúc này chính là thời điểm rất thuận lợi cho họ hành động.
Chỉ là có một số người dù ăn mặc quần áo rẻ tiền, nhưng khí chất thật sự trên người lại không thể nào che giấu được.
Người phụ nữ trung niên lúc nãy đã nhìn chằm chằm Cố Tri Ý, sau một phen thương lượng, bà ta lập tức chen đến chỗ gần Cố Tri Ý, chờ đợi cơ hội để ra tay.
Phong cảnh ngoài cửa không ngừng lùi lại, ánh nắng mặt trời vốn dĩ còn đang nóng bức, thì lúc này cũng đã từ từ tản đi. Chạng vạng tối, rặng mây đỏ chiếu vào cửa sổ xe làm hiện lên một nét nghệ thuật đặc sắc.
Lúc này Cố Tri Ý cũng có hơi đói bụng, từ khi xuyên đến đây, cô cũng đã dần dần làm quen với khẩu vị của phụ nữ có thai rồi.
Cô lấy bánh nướng đã làm từ hôm qua ra, vừa mới chuẩn bị đứng dậy đi lấy nước nóng thì thím Hoàng ngồi sát vách đã nhiệt tình nói: “Ôi, cháu đang mang thai, đứng lên nhiều làm gì? Để thím thuận tiện đi lấy nước giúp cháu là được.”
Cố Tri Ý không thể không cảm thán sự nhiệt tình của người phụ nữ này, vì vậy cô cũng không từ chối thím Hoàng, sau đó cô lại lấy ra hai trái táo, nhờ thím Hoàng rửa giúp cho.
Không bao lâu sao, thím Hoàng đã trở lại, bà ấy đã rửa sạch táo cho Cố Tri Ý, Cố Tri Ý chỉ lấy lại một quả táo và chai nước. “Thím Hoàng, làm phiền thím quá, thím và chú cùng ăn ăn quả này đi ạ!”
“Làm sao lại không biết xấu hổ vậy được?” Thím Hoàng từ chối. Nhìn cách ăn mặc này của thím Hoàng cũng không giống gia đình có điều kiện tốt, nhưng nhà có điều kiện tốt cũng không phải thường xuyên có thể ăn được táo.
Sau một hồi từ chối, thím Hoàn cũng rất sảng khoái nhận cho. Cố Tri Ý thật sự không thích cứ đẩy tới đẩy lui, cũng may thím Hoàng cũng là một người rất dễ chịu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Tri Ý nhận nước, chỉ với nước, hai cái bánh, và quả táo vừa rồi đã vừa đủ với cô.
Chờ đến khi ăn xong, sắc trời cũng đã tối xuống, .cô sợ lát nữa trễ quá sẽ không tiện hành động, vì vậy cô thừa dịp trời còn chưa tối hẳn đã đến nhà vệ sinh một chuyển.
Cái mùi trong nhà vệ sinh cũng không hề dễ ngửi, Cố Tri Ý dứt khoát tiến vào không gian, tìm một khoảng đất trống, lấy nước đã đặt vào không gian trước đó, tắm qua loa một lần, rồi đổi lại bộ quần áo giống như trước, sau đó lại nhanh chóng rời khỏi không gian.
Giải quyết xong vấn đề cá nhân, quả nhiên cô nghe thấy tiếng gõ cửa, Cố Tri Ý trả lời một tiếng, rồi rửa tay, cũng nhanh chóng mở cửa bước ra.
Quay lại vị trí của mình, cô lại cảm thấy cả người lại đổ mồ hôi, bất quá tốt xấu gì cũng đã được tắm qua một lần nên trên người cũng khá dễ chịu. Lúc này sắc trời đã tối hẳn, Cố Tri Ý lập tức nằm xuống chuẩn bị nghỉ ngơi.
Lúc ngủ, cô cũng không thả hai túi hành lý xuống giường, mà trực tiếp dùng một cái làm gối đầu, như thế này cũng ngủ được một lúc.
Còn về phần hành lý có thức ăn, Cố Tri Ý chỉ đặt bên cạnh gối đầu, tóm lại cũng chẳng phải vật gì quý giá, nên không cần quá quan tâm.
Đến khi trời tối đã hoàn toàn yên tĩnh, ngoài hành lang chỉ còn lại một ngọn đèn hiu hắt, lúc này, có hai bóng người lén lén lút lút như một con mèo hóp lưng, nhẹ nhàng đi về phía vị trí của Cố Tri Ý.
Lúc bấy giờ Cố Tri Ý cũng đã ngủ say, túi hành lý vốn đặt cạnh gối đã rớt xuống một nửa.
Hai bóng người kia mò mẫm đến cạnh giường Cố Tri Ý. Bởi vì cô nằm ở giường dưới, mà hai vợ chồng thím Hoàng cũng đã ngủ say, lúc này chính là thời điểm rất thuận lợi cho họ hành động.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro