[Thập Niên 70] Vợ Béo Lão Đại Là Thanh Niên Trí Thức Cấm Dục
Ăn Bám (1)
2024-10-28 14:24:54
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Không ngờ Tả Cánh Thành lại không có phản ứng gì quá kích, bình tĩnh nói: “Tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm.”
Thấy anh là người thức thời, Kiều Phú Quý lập tức nhìn Tô Tầm Vị, nói: "Tô Tầm Vị! Đồng chí Tả đã đồng ý, còn cô thấy thế nào?"
Nếu Tô Tầm Vị không nguyện ý, vậy chuyện này nhất định sẽ gây ra rất nhiều phiền toái.
Thôi được rồi, dù sao thì mấy năm nữa đất nước cũng sẽ cải cách mở cửa, sẽ được phép ly hôn, vậy nên trước hết hãy cứ vượt qua khó khăn hiện tại đã.
Tô Tầm Vị nhìn Tả Cánh Thành, gật đầu nói: "Tất nhiên là tôi cũng nguyện ý."
"Nếu hai vị đồng chí đều không có ý kiến gì khác, vậy sáng sớm ngày mai mang theo giấy tờ tùy thân đến đại đội gặp tôi, tôi sẽ lấy giấy đăng ký kết hôn cho hai người, chuyện này coi như đã giải quyết xong." Kiều Phú Quý kiên định nói.
Ngày hôm sau, Tô Tầm Vị và Tả Cánh Thành mang theo giấy tờ tùy thân đến đại đội trong thôn.
Kiều Phú Quý đã đợi họ từ sáng sớm, nhanh chóng cấp giấy đăng ký kết hôn cho họ.
"Hai vị đồng chí này, đã lấy được giấy đăng ký kết hôn, sau này nhất định phải sống với nhau cho thật tốt, cũng đừng có gây ra chuyện mất thuần phong mỹ tục gì nữa." Kiều Phú Quý nghiêm nghị cười cảnh cáo, dùng thái độ của trưởng bối để dặn dò.
Tô Tầm Vị gật đầu nói: "Cảm tạ bí thư đã quan tâm, tôi nhất định sẽ cùng anh ấy sống với nhau thật tốt."
Kiều Phú Quý nhìn Tả Cánh Thành, nói: "Đồng chí Tả này, vì đồng chí đã kết hôn với đồng chí Tô nên không cần phải cấp chỗ ở trong cho thanh niên tri thức nữa, cứ sống ở nhà họ Tô là được. Dù sao thì nơi ở cho các thanh niên trí thức bây giờ cũng đang rất thiếu thốn, nếu tự mình giải quyết được thì đừng làm phiền tập thể, cậu có ý kiến gì không?"
Vẻ mặt nghiêm nghị Tả Cánh Thành vẫn lạnh lùng như cũ, không chút mặn mà nói: "Không có ý kiến, đây cũng là việc chúng tôi nên làm."
"Vậy thì được, Thanh Thanh, con có thể dẫn đồng chí Tả đến tổ sản xuất để nhận nhiệm vụ trước. Từ giờ trở đi, đồng chí Tả sẽ là thành viên trong đội sản xuất Bình An của chúng ta, công điểm của cậu ấy sẽ được ghi nhận." Kiều Phú Quý dẫn Tả Cánh Thành ra ngoài, nhìn về phía một cô gái trẻ với mái tóc tết bím.
"Vâng thưa ba. Đồng chí Tả, đi theo tôi đi.” Kiều Thanh là con gái của Kiều Phú Quý. Bởi vì Kiều Phú Quý là bí thư của tổ sản xuất nên cô ta đã được làm một công việc nhẹ nhàng, chuyên phụ trách đăng ký công điểm và phân phát công việc cho những thanh niên tri thức và dân làng.
Tả Cánh Thành đang định đi theo Kiều Thanh rời đi, nhưng không hiểu sao lại dừng lại, nhìn Tô Tầm Vi.
Tô Tầm Vị đột nhiên đi lấy giấy đăng ký kết hôn với một người đàn ông xa lạ, trong lòng cảm thấy không được tự nhiên đến mức không nói nên lời.
Không ngờ Tả Cánh Thành lại không có phản ứng gì quá kích, bình tĩnh nói: “Tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm.”
Thấy anh là người thức thời, Kiều Phú Quý lập tức nhìn Tô Tầm Vị, nói: "Tô Tầm Vị! Đồng chí Tả đã đồng ý, còn cô thấy thế nào?"
Nếu Tô Tầm Vị không nguyện ý, vậy chuyện này nhất định sẽ gây ra rất nhiều phiền toái.
Thôi được rồi, dù sao thì mấy năm nữa đất nước cũng sẽ cải cách mở cửa, sẽ được phép ly hôn, vậy nên trước hết hãy cứ vượt qua khó khăn hiện tại đã.
Tô Tầm Vị nhìn Tả Cánh Thành, gật đầu nói: "Tất nhiên là tôi cũng nguyện ý."
"Nếu hai vị đồng chí đều không có ý kiến gì khác, vậy sáng sớm ngày mai mang theo giấy tờ tùy thân đến đại đội gặp tôi, tôi sẽ lấy giấy đăng ký kết hôn cho hai người, chuyện này coi như đã giải quyết xong." Kiều Phú Quý kiên định nói.
Ngày hôm sau, Tô Tầm Vị và Tả Cánh Thành mang theo giấy tờ tùy thân đến đại đội trong thôn.
Kiều Phú Quý đã đợi họ từ sáng sớm, nhanh chóng cấp giấy đăng ký kết hôn cho họ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hai vị đồng chí này, đã lấy được giấy đăng ký kết hôn, sau này nhất định phải sống với nhau cho thật tốt, cũng đừng có gây ra chuyện mất thuần phong mỹ tục gì nữa." Kiều Phú Quý nghiêm nghị cười cảnh cáo, dùng thái độ của trưởng bối để dặn dò.
Tô Tầm Vị gật đầu nói: "Cảm tạ bí thư đã quan tâm, tôi nhất định sẽ cùng anh ấy sống với nhau thật tốt."
Kiều Phú Quý nhìn Tả Cánh Thành, nói: "Đồng chí Tả này, vì đồng chí đã kết hôn với đồng chí Tô nên không cần phải cấp chỗ ở trong cho thanh niên tri thức nữa, cứ sống ở nhà họ Tô là được. Dù sao thì nơi ở cho các thanh niên trí thức bây giờ cũng đang rất thiếu thốn, nếu tự mình giải quyết được thì đừng làm phiền tập thể, cậu có ý kiến gì không?"
Vẻ mặt nghiêm nghị Tả Cánh Thành vẫn lạnh lùng như cũ, không chút mặn mà nói: "Không có ý kiến, đây cũng là việc chúng tôi nên làm."
"Vậy thì được, Thanh Thanh, con có thể dẫn đồng chí Tả đến tổ sản xuất để nhận nhiệm vụ trước. Từ giờ trở đi, đồng chí Tả sẽ là thành viên trong đội sản xuất Bình An của chúng ta, công điểm của cậu ấy sẽ được ghi nhận." Kiều Phú Quý dẫn Tả Cánh Thành ra ngoài, nhìn về phía một cô gái trẻ với mái tóc tết bím.
"Vâng thưa ba. Đồng chí Tả, đi theo tôi đi.” Kiều Thanh là con gái của Kiều Phú Quý. Bởi vì Kiều Phú Quý là bí thư của tổ sản xuất nên cô ta đã được làm một công việc nhẹ nhàng, chuyên phụ trách đăng ký công điểm và phân phát công việc cho những thanh niên tri thức và dân làng.
Tả Cánh Thành đang định đi theo Kiều Thanh rời đi, nhưng không hiểu sao lại dừng lại, nhìn Tô Tầm Vi.
Tô Tầm Vị đột nhiên đi lấy giấy đăng ký kết hôn với một người đàn ông xa lạ, trong lòng cảm thấy không được tự nhiên đến mức không nói nên lời.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro