Thập Niên 70: Vợ Cũ Pháo Hôi Của Nhà Giàu Số 1
Tập Yoga
Vân Tiêm Nguyệt
2024-09-29 14:53:44
“Không giống nhé, người ta là bệnh thiên kim tiểu thư nhà giàu, loại người quê mùa chân đất mắt toét như tôi làm sao sánh được với nó.”
“Em đừng nói nữa, chọc giận mẹ, cả nhà chúng ta cũng đừng nghĩ sống yên ổn, sau này có con anh sẽ đưa em đến bệnh viện kiểm tra.”
Dương Hiểu Bình: “Hừ! Anh nghĩ hay đấy, còn lâu tôi mới sinh nữa.”
Hà Chiêu Đệ không có ý kiến gì về chuyện này, mẹ chồng thương em cô thì sẽ không có tư tưởng trọng nam khinh nữ, Đại Nha nhà chị mới có ngày lành mới được lên thị trấn học hành.
Nếu đổi thành nhà người khác sinh con gái lại không thể sinh nữa, nhất định sẽ làm ầm ỹ, đuổi mẹ con chị ra ngoài mất.
Chỉ là từ ngày mai, mẹ chồng cô buổi sáng không xuống đồng, gánh nặng đè lên mọi người, nếu cần thu hoạch gấp mùa màng thì phải làm thế nào đây.
Đúng rồi, hiện giờ trong nhà có thêm cậu em rể mới, mặc dù tay chân không nhanh nhẹn bằng người trong thôn, nhưng sức đàn ông vẫn khỏe mạnh hơn so với mẹ chồng đã có tuổi, tính ra cũng không thua thiệt.
Mọi người có những suy nghĩ khác nhau.
Ngoại trừ Vương Mỹ Quyên và Từ Thiên Thành ở lại trạm y tế trông coi, những người khác đều về nhà ăn cơm.
Dù sao ngày mai bọn họ còn phải ra đồng làm việc, không thể để cả gia đình trông nom một mình Triệu Gia Lệ được.
May mắn mười giờ hơn thì nhiệt độ cơ thể hạ xuống 38 độ, chỉ cần uống thuốc và tiêm đúng hạn thì có thể kiểm soát được cơn sốt rồi.
Từ Thiên Thành lại cõng cô trở về nhà.
***
Có câu nói, bệnh tật đến như núi đổ.
Lần sốt này cộng thêm cảm xúc kích động trước đó dẫn đến bệnh tái phát, năm sáu ngày trôi qua Triệu Gia Lệ vẫn có chút suy nhược, không thể dậy nổi tinh thần.
Tuy rằng bị bệnh có thể lười biếng, nhưng cơ thể lại không thoải mái, ăn cũng không ngon.
Mỗi ngày ăn một quả trứng gà đường nâu, chị dâu ba ghen tị đến chảy cả nước dãi.
Nhưng cô không thích loại trứng ngọt béo này, ăn mấy ngày liên tiếp khiến cô có chút buồn nôn.
Nhưng không ăn thì không được, đồng chí Vương Mỹ Quyên nói nếu cô không ăn trứng này thì phải uống thuốc còn đắng hơn cả hoàng liên.
Vì vậy cô quyết định luyện tập để tăng cường sức khỏe.
Do không thể vận động mạnh, Triệu Gia Lệ lựa chọn đi bộ mỗi ngày nửa giờ và tập yoga vào buổi tối trước khi đi ngủ.
Trường cấp hai mà Triệu Gia Lệ học ngày trước có tổ chức mỗi tuần hai tiết ngoại khóa.
Một tiết học kịch tiếng Anh, tiết còn lại là yoga mang tính chất học thể dục nhưng không phải chạy nhảy.
Cơ thể này của cô khá mềm dẻo, rất thích hợp để tập yoga.
“Em đừng nói nữa, chọc giận mẹ, cả nhà chúng ta cũng đừng nghĩ sống yên ổn, sau này có con anh sẽ đưa em đến bệnh viện kiểm tra.”
Dương Hiểu Bình: “Hừ! Anh nghĩ hay đấy, còn lâu tôi mới sinh nữa.”
Hà Chiêu Đệ không có ý kiến gì về chuyện này, mẹ chồng thương em cô thì sẽ không có tư tưởng trọng nam khinh nữ, Đại Nha nhà chị mới có ngày lành mới được lên thị trấn học hành.
Nếu đổi thành nhà người khác sinh con gái lại không thể sinh nữa, nhất định sẽ làm ầm ỹ, đuổi mẹ con chị ra ngoài mất.
Chỉ là từ ngày mai, mẹ chồng cô buổi sáng không xuống đồng, gánh nặng đè lên mọi người, nếu cần thu hoạch gấp mùa màng thì phải làm thế nào đây.
Đúng rồi, hiện giờ trong nhà có thêm cậu em rể mới, mặc dù tay chân không nhanh nhẹn bằng người trong thôn, nhưng sức đàn ông vẫn khỏe mạnh hơn so với mẹ chồng đã có tuổi, tính ra cũng không thua thiệt.
Mọi người có những suy nghĩ khác nhau.
Ngoại trừ Vương Mỹ Quyên và Từ Thiên Thành ở lại trạm y tế trông coi, những người khác đều về nhà ăn cơm.
Dù sao ngày mai bọn họ còn phải ra đồng làm việc, không thể để cả gia đình trông nom một mình Triệu Gia Lệ được.
May mắn mười giờ hơn thì nhiệt độ cơ thể hạ xuống 38 độ, chỉ cần uống thuốc và tiêm đúng hạn thì có thể kiểm soát được cơn sốt rồi.
Từ Thiên Thành lại cõng cô trở về nhà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
***
Có câu nói, bệnh tật đến như núi đổ.
Lần sốt này cộng thêm cảm xúc kích động trước đó dẫn đến bệnh tái phát, năm sáu ngày trôi qua Triệu Gia Lệ vẫn có chút suy nhược, không thể dậy nổi tinh thần.
Tuy rằng bị bệnh có thể lười biếng, nhưng cơ thể lại không thoải mái, ăn cũng không ngon.
Mỗi ngày ăn một quả trứng gà đường nâu, chị dâu ba ghen tị đến chảy cả nước dãi.
Nhưng cô không thích loại trứng ngọt béo này, ăn mấy ngày liên tiếp khiến cô có chút buồn nôn.
Nhưng không ăn thì không được, đồng chí Vương Mỹ Quyên nói nếu cô không ăn trứng này thì phải uống thuốc còn đắng hơn cả hoàng liên.
Vì vậy cô quyết định luyện tập để tăng cường sức khỏe.
Do không thể vận động mạnh, Triệu Gia Lệ lựa chọn đi bộ mỗi ngày nửa giờ và tập yoga vào buổi tối trước khi đi ngủ.
Trường cấp hai mà Triệu Gia Lệ học ngày trước có tổ chức mỗi tuần hai tiết ngoại khóa.
Một tiết học kịch tiếng Anh, tiết còn lại là yoga mang tính chất học thể dục nhưng không phải chạy nhảy.
Cơ thể này của cô khá mềm dẻo, rất thích hợp để tập yoga.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro