Thập Niên 70: Vợ Đẹp Trí Thức Sống Lại, Bị Anh Chồng Tháo Hán Ôm Eo Cưng Sủng
Chương 23
Lộc Trai
2024-08-18 11:41:45
Cô thèm ếch đồng xào và lươn om dầu, hai món này đều là món tủ của cô.
Kiếp trước, sau khi cô lấy Tống Quốc Siêu thì trở thành bà nội trợ, từ đó liền trở thành một tay nấu ăn ngon.
Chỉ cần có đầy đủ nguyên liệu thì không món nào cô không nấu được.
Lục Châu Khâm vốn định đến dưới gốc cây lấy hết số mạ còn lại, thì nghe thấy Lâm Oản Hề gọi ở phía sau.
Vì vậy, anh quay người, trở lại ruộng, cúi đầu bắt ếch đồng và lươn.
Thật kỳ lạ, những con ếch đồng vốn rất khó bắt, nhưng khi ở trước mặt Lục Châu Khâm thì đều không còn khả năng bật nhảy, chỉ vài lần là anh đã bắt hết.
Ngay cả những con lươn trơn nhất cũng không thoát khỏi lòng bàn tay anh.
Lâm Oản Hề nhìn thấy rổ tre của Lục Châu Khâm đầy ắp ếch đồng và lươn, khuôn mặt nở hoa: "Châu Khâm, tối nay cho anh nếm thử món tủ của em."
Cô đang định cùng Lục Châu Khâm lên bờ thì đột nhiên cảm thấy đau nhói ở dưới chân.
Lục Châu Khâm phát hiện Lâm Oản Hề không đi theo, anh nghi hoặc quay đầu, thấy cô đứng ngây người ở giữa đường thì vội bước lại.
"Bị chuột rút à?"
Những người không thường xuyên làm việc, phải cúi người trong thời gian dài rất dễ bị chuột rút. Huống hồ cô nhóc này còn chưa từng xuống ruộng.
Càng dễ bị chuột rút ở eo hoặc chân.
Lâm Oản Hề đau đến nổi không nói nên lời, nhíu mày nói: "Không phải chuột rút, hình như có thứ gì đó ở trên chân."
Lục Châu Khâm nghe vậy thì vội bế ngang Lâm Oản Hề vào lòng, rời khỏi ruộng.
Anh cẩn thận đặt cô ngồi dưới gốc cây, nhẹ nhàng cuộn ống quần cô lên, khi nhìn rõ tình hình thì cả hai đều hít sâu một hơi.
Chỉ thấy một con đỉa đen dài quấn quanh bắp chân Lâm Oản Hề, nhìn kích thước thì hẳn là đã hút khá nhiều máu.
"Đừng nhúc nhích."
Lục Châu Khâm cẩn thận đặt đôi chân trắng nõn của cô xuống, lấy một gói muối nhỏ trong túi đeo chéo, cho nước vào, rồi đổ từng chút một lên chân Lâm Oản Hề.
Con đỉa bị ngâm trong nước muối thì nhanh chóng rơi ra, trên bắp chân chỉ còn lại hai chấm đỏ đang không ngừng rỉ máu.
Kiếp trước, sau khi cô lấy Tống Quốc Siêu thì trở thành bà nội trợ, từ đó liền trở thành một tay nấu ăn ngon.
Chỉ cần có đầy đủ nguyên liệu thì không món nào cô không nấu được.
Lục Châu Khâm vốn định đến dưới gốc cây lấy hết số mạ còn lại, thì nghe thấy Lâm Oản Hề gọi ở phía sau.
Vì vậy, anh quay người, trở lại ruộng, cúi đầu bắt ếch đồng và lươn.
Thật kỳ lạ, những con ếch đồng vốn rất khó bắt, nhưng khi ở trước mặt Lục Châu Khâm thì đều không còn khả năng bật nhảy, chỉ vài lần là anh đã bắt hết.
Ngay cả những con lươn trơn nhất cũng không thoát khỏi lòng bàn tay anh.
Lâm Oản Hề nhìn thấy rổ tre của Lục Châu Khâm đầy ắp ếch đồng và lươn, khuôn mặt nở hoa: "Châu Khâm, tối nay cho anh nếm thử món tủ của em."
Cô đang định cùng Lục Châu Khâm lên bờ thì đột nhiên cảm thấy đau nhói ở dưới chân.
Lục Châu Khâm phát hiện Lâm Oản Hề không đi theo, anh nghi hoặc quay đầu, thấy cô đứng ngây người ở giữa đường thì vội bước lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bị chuột rút à?"
Những người không thường xuyên làm việc, phải cúi người trong thời gian dài rất dễ bị chuột rút. Huống hồ cô nhóc này còn chưa từng xuống ruộng.
Càng dễ bị chuột rút ở eo hoặc chân.
Lâm Oản Hề đau đến nổi không nói nên lời, nhíu mày nói: "Không phải chuột rút, hình như có thứ gì đó ở trên chân."
Lục Châu Khâm nghe vậy thì vội bế ngang Lâm Oản Hề vào lòng, rời khỏi ruộng.
Anh cẩn thận đặt cô ngồi dưới gốc cây, nhẹ nhàng cuộn ống quần cô lên, khi nhìn rõ tình hình thì cả hai đều hít sâu một hơi.
Chỉ thấy một con đỉa đen dài quấn quanh bắp chân Lâm Oản Hề, nhìn kích thước thì hẳn là đã hút khá nhiều máu.
"Đừng nhúc nhích."
Lục Châu Khâm cẩn thận đặt đôi chân trắng nõn của cô xuống, lấy một gói muối nhỏ trong túi đeo chéo, cho nước vào, rồi đổ từng chút một lên chân Lâm Oản Hề.
Con đỉa bị ngâm trong nước muối thì nhanh chóng rơi ra, trên bắp chân chỉ còn lại hai chấm đỏ đang không ngừng rỉ máu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro