Thập Niên 70: Vợ Đẹp Trí Thức Sống Lại, Bị Anh Chồng Tháo Hán Ôm Eo Cưng Sủng
Chương 30
Lộc Trai
2024-08-18 11:41:45
Lục Châu Khâm biết không thể lay chuyển được vị tiểu tổ tông này, đành phải liên tục gật đầu, đứng bên cạnh, căng thẳng nhìn.
Hai tay luôn trong tư thế sẵn sàng, một khi phát hiện cô bị thương, anh sẽ ngay lập tức bế cô rời khỏi bếp.
Nhưng động tác trôi chảy của cô khiến Lục Châu Khâm ngây người, đây có còn là Lâm Oản Hề mà anh quen biết không?
Động tác dứt khoát, nhất là sự tự tin khi xào rau, cả người cô như tỏa ra ánh sáng, phát ra sức hấp dẫn vô cùng đặc biệt.
Lâm Oản Hề vẫn đang tập trung vào chiếc nồi sắt trong tay, không hề phát hiện ra vẻ mặt kinh ngạc của Lục Châu Khâm.
Cô chần ếch đồng, sau đó vớt ra để riêng.
Cho gừng, hành, tỏi, ớt vào chảo dầu nóng, sau khi xào thơm mới cho ếch đồng vào đảo đều.
Đến khi thịt ếch đổi màu thì cho thêm rượu gạo, cuối cùng cho một chút muối ăn.
Vì không có xì dầu nên cô dùng tương đậu tự làm mang từ nhà họ Lâm đến để nêm nếm.
Mùi thơm tỏa ra, cô tắt bếp, cho ếch đồng ra đĩa.
Cô chia ếch đồng thành hai phần, một phần cho Lục Châu Khâm mang về nhà, một phần để lại làm bữa tối của cô.
Món cuối cùng là lươn om dầu, cô đã chuẩn bị sẵn gừng, hành tỏi, ớt xanh và ớt đỏ.
Rửa sạch nồi, cho dầu vào, dầu nóng thì bỏ lươn vào chiên đến khi vàng đều các mặt.
Sau đó, cô cho gia vị và tương đậu vào, đảo đều.
Xào cho thơm rồi dùng rượu gạo để khử mùi tanh và tăng thêm hương vị, cuối cùng cho nước lọc vào om.
Sau khi om xong, cô cho thêm ớt đỏ và hành lá, đảo đều cùng với nước sốt là có thể mang ra ngoài.
Mùi thơm từ nhà bếp thu hút các nữ thanh niên trí thức đang ở trong phòng, mọi người tò mò vây xung quanh cửa.
"Oản Hề, cậu đang nấu gì vậy? Thơm quá." Trong đám đông, trí thức Vương đeo kính, tò mò nhìn vào trong bếp, trêu chọc hỏi.
"Đồng chí Vương, cậu đã ăn chưa?" Lâm Oản Hề dọn sạch nồi sắt, sau đó đưa hai phần thức ăn vừa nấu xong cho Lục Châu Khâm: "Châu Khâm, cảm ơn anh đã giúp em, anh mang về cho dì Vương đi."
Lục Châu Khâm sửng sốt, cúi đầu nhìn hai món ăn thơm phức trong tay, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Oản Hề thực sự biết nấu ăn, hay là…anh căn bản không hiểu cô?
Hai tay luôn trong tư thế sẵn sàng, một khi phát hiện cô bị thương, anh sẽ ngay lập tức bế cô rời khỏi bếp.
Nhưng động tác trôi chảy của cô khiến Lục Châu Khâm ngây người, đây có còn là Lâm Oản Hề mà anh quen biết không?
Động tác dứt khoát, nhất là sự tự tin khi xào rau, cả người cô như tỏa ra ánh sáng, phát ra sức hấp dẫn vô cùng đặc biệt.
Lâm Oản Hề vẫn đang tập trung vào chiếc nồi sắt trong tay, không hề phát hiện ra vẻ mặt kinh ngạc của Lục Châu Khâm.
Cô chần ếch đồng, sau đó vớt ra để riêng.
Cho gừng, hành, tỏi, ớt vào chảo dầu nóng, sau khi xào thơm mới cho ếch đồng vào đảo đều.
Đến khi thịt ếch đổi màu thì cho thêm rượu gạo, cuối cùng cho một chút muối ăn.
Vì không có xì dầu nên cô dùng tương đậu tự làm mang từ nhà họ Lâm đến để nêm nếm.
Mùi thơm tỏa ra, cô tắt bếp, cho ếch đồng ra đĩa.
Cô chia ếch đồng thành hai phần, một phần cho Lục Châu Khâm mang về nhà, một phần để lại làm bữa tối của cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Món cuối cùng là lươn om dầu, cô đã chuẩn bị sẵn gừng, hành tỏi, ớt xanh và ớt đỏ.
Rửa sạch nồi, cho dầu vào, dầu nóng thì bỏ lươn vào chiên đến khi vàng đều các mặt.
Sau đó, cô cho gia vị và tương đậu vào, đảo đều.
Xào cho thơm rồi dùng rượu gạo để khử mùi tanh và tăng thêm hương vị, cuối cùng cho nước lọc vào om.
Sau khi om xong, cô cho thêm ớt đỏ và hành lá, đảo đều cùng với nước sốt là có thể mang ra ngoài.
Mùi thơm từ nhà bếp thu hút các nữ thanh niên trí thức đang ở trong phòng, mọi người tò mò vây xung quanh cửa.
"Oản Hề, cậu đang nấu gì vậy? Thơm quá." Trong đám đông, trí thức Vương đeo kính, tò mò nhìn vào trong bếp, trêu chọc hỏi.
"Đồng chí Vương, cậu đã ăn chưa?" Lâm Oản Hề dọn sạch nồi sắt, sau đó đưa hai phần thức ăn vừa nấu xong cho Lục Châu Khâm: "Châu Khâm, cảm ơn anh đã giúp em, anh mang về cho dì Vương đi."
Lục Châu Khâm sửng sốt, cúi đầu nhìn hai món ăn thơm phức trong tay, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Oản Hề thực sự biết nấu ăn, hay là…anh căn bản không hiểu cô?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro