Thập Niên 70: Xuyên Sách Vớ Được Ông Xã Pháo Hôi Toàn Năng
Nghe Ngóng
Tĩnh Tự Kiêu Dương
2024-08-20 11:35:12
Trong thời đại lao động là vinh quang này, ý tưởng này của anh ta đúng là kỳ quặc, đến cả linh hồn của thế kỷ 21 của Lục Hạ cũng chưa chắc có thể tiếp nhận được.
Hầy, không phù hợp với cô rồi!
Người quý giá như vậy cô nuôi không nổi, cứ đứng xa ngắm cho vui mắt là được rồi!
Lúc này người đàn ông dường như cũng chú ý tới tầm mắt của Lục Hạ nên quay sang nhìn.
Đột nhiên đối mặt khiến Lục Hạ có chút xấu hổ, dù sao vừa rồi cô không cố ý nhưng vẫn nghe thấy những gì họ nói chuyện với nhau.
Có điều anh ta dường như không để ý, chỉ gật đầu với cô rồi chậm rãi bước đi.
Chờ khi không thấy bóng dáng anh ta đâu nữa, Lục Hạ mới thở phào một hơi.
Sau đó cô lại tự cười bản thân, đúng là, có phải chưa từng thấy trai đẹp ở thế kỷ 21 đâu mà còn mê trai như vậy chứ.
Có điều ai mà chẳng thích cái đẹp chứ, cô như vậy cũng là bình thường mà.
Chờ khi chút chuyện vặt này qua đi, cô không thèm nghĩ nữa, dù sao cũng chẳng liên quan tới cô.
Tiếp theo là chuẩn bị đi hỏi dò chuyện công việc.
Nghĩ vậy, Lục Hạ ra khỏi công viên, đi thẳng tới xưởng bóng đèn.
Lúc này xưởng còn đang làm việc.
Lục Hạ tới đây, đi lòng vòng ngoài cổng. Bác bảo vệ thấy vậy thì tới hỏi cô đến đây làm gì.
Lục Hạ nở nụ cười ngại ngùng với ông ta: "Cháu chào bác, cháu là công nhân mới, thời gian tới sẽ đến đây làm ạ, tại vất vả mới kiếm được việc nên cháu hơi kích động, nên mới tới xem trước thế nào."
Bác bảo vệ gác cổng nhìn cô, sau đó cười nói: "Giỏi đấy, bác nghe mấy hôm trước nhà máy tuyển nhân viên, mặc dù không thông báo cho mọi người, nhưng cũng có tới hơn trăm người tới báo danh, cuối cùng chỉ tuyển có năm, không chờ cô bé này lại giành được một suất."
Lục Hạ nghe xong thì cười ngại ngùng: "Do cháu may mắn thôi ạ."
Bác bảo vệ nghe xong thì gật đầu, trong lòng thầm nói, không phải là may mắn ư, lúc trước cơ hội như thế này làm sao tới lượt người ngoài được.
Lần này còn không phải do phó xưởng trưởng mới tới là cựu bộ đội mới chuyển nghề tới đây, đấy là một người công bằng chính trực, nên mới bắt phải chọn người có thực lực, thế nên mới khiến cô bé này có cơ hội.
Dù sao nhìn thì có thể thấy cô bé này có gia cảnh bình thường, đoán chừng không có mối quan hệ nào, nhưng triển lộ được tài năng cũng là năng lực của cô rồi.
Nên ông ta cười nói: "Là do cháu có năng lực nữa, nghe nói lần tuyển dụng này đến cả cháu gái của chủ nhiệm sản xuất cũng không thi đỗ nữa mà!"
Hầy, không phù hợp với cô rồi!
Người quý giá như vậy cô nuôi không nổi, cứ đứng xa ngắm cho vui mắt là được rồi!
Lúc này người đàn ông dường như cũng chú ý tới tầm mắt của Lục Hạ nên quay sang nhìn.
Đột nhiên đối mặt khiến Lục Hạ có chút xấu hổ, dù sao vừa rồi cô không cố ý nhưng vẫn nghe thấy những gì họ nói chuyện với nhau.
Có điều anh ta dường như không để ý, chỉ gật đầu với cô rồi chậm rãi bước đi.
Chờ khi không thấy bóng dáng anh ta đâu nữa, Lục Hạ mới thở phào một hơi.
Sau đó cô lại tự cười bản thân, đúng là, có phải chưa từng thấy trai đẹp ở thế kỷ 21 đâu mà còn mê trai như vậy chứ.
Có điều ai mà chẳng thích cái đẹp chứ, cô như vậy cũng là bình thường mà.
Chờ khi chút chuyện vặt này qua đi, cô không thèm nghĩ nữa, dù sao cũng chẳng liên quan tới cô.
Tiếp theo là chuẩn bị đi hỏi dò chuyện công việc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghĩ vậy, Lục Hạ ra khỏi công viên, đi thẳng tới xưởng bóng đèn.
Lúc này xưởng còn đang làm việc.
Lục Hạ tới đây, đi lòng vòng ngoài cổng. Bác bảo vệ thấy vậy thì tới hỏi cô đến đây làm gì.
Lục Hạ nở nụ cười ngại ngùng với ông ta: "Cháu chào bác, cháu là công nhân mới, thời gian tới sẽ đến đây làm ạ, tại vất vả mới kiếm được việc nên cháu hơi kích động, nên mới tới xem trước thế nào."
Bác bảo vệ gác cổng nhìn cô, sau đó cười nói: "Giỏi đấy, bác nghe mấy hôm trước nhà máy tuyển nhân viên, mặc dù không thông báo cho mọi người, nhưng cũng có tới hơn trăm người tới báo danh, cuối cùng chỉ tuyển có năm, không chờ cô bé này lại giành được một suất."
Lục Hạ nghe xong thì cười ngại ngùng: "Do cháu may mắn thôi ạ."
Bác bảo vệ nghe xong thì gật đầu, trong lòng thầm nói, không phải là may mắn ư, lúc trước cơ hội như thế này làm sao tới lượt người ngoài được.
Lần này còn không phải do phó xưởng trưởng mới tới là cựu bộ đội mới chuyển nghề tới đây, đấy là một người công bằng chính trực, nên mới bắt phải chọn người có thực lực, thế nên mới khiến cô bé này có cơ hội.
Dù sao nhìn thì có thể thấy cô bé này có gia cảnh bình thường, đoán chừng không có mối quan hệ nào, nhưng triển lộ được tài năng cũng là năng lực của cô rồi.
Nên ông ta cười nói: "Là do cháu có năng lực nữa, nghe nói lần tuyển dụng này đến cả cháu gái của chủ nhiệm sản xuất cũng không thi đỗ nữa mà!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro