[Thập Niên 70] Xuyên Thành Mỹ Nhân Xui Xẻo Trong Hôn Nhân Hợp Đồng
Chương 33
Nguyện Bán Tường Vi
2024-11-18 18:24:45
“Cho nên, anh là kẻ cung cấp thông tin cho kẻ chủ mưu vụ án mất tích?”
“Mày tên là gì? Là quân nhân hay cảnh sát?”
“Nhìn có vẻ là những người đó thật sự ẩn nấp trên Thanh Sơn.”
“Nếu như đến điều tra, vậy đám cưới giữa mày và thanh niên trí thức Đồng chính là giả.”
“Anh bị bắt một ngày hai đêm cũng không ai đến cứu anh, nói rõ những người đó không nhận được tin tức, hoặc là ... anh chỉ là một kẻ râu ria, không quan trọng.”
“...”
“Muốn có được tin tức từ chỗ tao, mày dùng gì để đổi?”
“Vậy phải xem giá trị của anh của chuyện này.”
“...”
Hai người đối mặt nhau, một người cao lớn to khỏe, một kẻ thấp bé còng lưng.
Mỗi người một câu, không ngừng đấu đá, sắc mặt Hạ Yến luôn bình tĩnh lạnh ngưng, Lý Đại lại càng ngày càng dữ tợn.
Rất lâu, Lý Đại đột nhiên nở nụ cười ác ý, u ám nói: “Con tiện nhân họ Đồng đó, còn non đúng không? Tao hiểu nhất loại người giả nhân giả nghĩa như chúng mày, ban đầu còn không bằng nhường cho tao, nói không chừng nó nếm được mùi vị của tao sẽ còn cảm ơn tao.”
Lý Đại cho rằng, thanh niên trí thức Đồng xinh đẹp như vậy, là đàn ông thì đều sẽ động lòng, mình nói như vậy, người không biết tên, nhưng vô cùng khí thế ở đối diện chắc chắn sẽ trở mặt. Nhưng không ngờ tâm trạng của anh vẫn không hề chập chờn, ngay cả người đàn ông đứng phía sau, sắc mặt cũng không hề thay đổi.
Hai người này không phải người bình thường, cũng không phải người mà gã có thể giấu diếm, trong phút chốc Lý Đại thu lại nụ cười, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác bất an.
Gã là một người rất giỏi xác định tình hình, biết tình hình thế này, không có bất kỳ ưu thế nào cho mình, rất nhanh đã đổi cách: “Tao muốn uống ly nước.”
Hạ Yến nhướng mày, lạnh nhạt nhìn chằm chằm Lý Đại, cũng không nói chuyện, cho tới khi Lý Đại động đậy, mới xua tay với Trương Dũng đứng ở phía sau.
Chờ Trương Dũng đi ra ngoài rót nước, tầm mắt sắc bén như lưỡi dao của Hạ Yến vẫn dừng lại trên người Lý Đại.
Cho tới khi gã nhìn xuống, người đàn ông mới thu lại tầm mắt, cơ thể đột nhiên thả lỏng nhích lại gần lưng ghế, vác hai chân lên, hất cằm về phía Lý Đại đã được cởi trói để uống nước: “Nói đi.”
Lý Đại: “Hôm qua đến giờ tao cũng chưa ăn cơm.”
Lần này không cần Hạ Yến nói, Trương Dũng trực tiếp móc ra một chiếc bánh bao từ trong ngực đưa cho gã, sau đó cười vô cùng chân thành nói: “Lễ trước binh sau.”
Nói xong lời này, mặc kệ vẻ mặt chợt căng thẳng của Lý Đại, giống như tốt bụng mà giải thích: “Ý của lễ trước binh sau chính là, bây giờ chúng tôi đều đáp ứng anh, chờ lát nữa anh cũng phải trả lời câu hỏi của chúng tôi, nếu như không phối hợp... ha ha, anh biết rồi đấy.”
Nhìn quả đấm lắc qua lắc lại trước mặt mình, Lý Đại đã ăn đòn ra oai phủ đầu của Hạ Yến, bị loại bỏ uy phong, cảm thấy chỗ bị đánh trước đây càng đau.
Nhưng rất nhanh gã đã điều chỉnh xong, nghiêng người không để ý sự uy hiếp đó, gặm bánh bao ăn như hổ đói.
Rất nhanh ăn hết bánh bao: “Thêm mấy cái nữa đi.” Đây là bánh bao bột mì, ở nhà cũng khó mà được ăn, thật con mẹ nó ăn ngon quá.
“Mày tên là gì? Là quân nhân hay cảnh sát?”
“Nhìn có vẻ là những người đó thật sự ẩn nấp trên Thanh Sơn.”
“Nếu như đến điều tra, vậy đám cưới giữa mày và thanh niên trí thức Đồng chính là giả.”
“Anh bị bắt một ngày hai đêm cũng không ai đến cứu anh, nói rõ những người đó không nhận được tin tức, hoặc là ... anh chỉ là một kẻ râu ria, không quan trọng.”
“...”
“Muốn có được tin tức từ chỗ tao, mày dùng gì để đổi?”
“Vậy phải xem giá trị của anh của chuyện này.”
“...”
Hai người đối mặt nhau, một người cao lớn to khỏe, một kẻ thấp bé còng lưng.
Mỗi người một câu, không ngừng đấu đá, sắc mặt Hạ Yến luôn bình tĩnh lạnh ngưng, Lý Đại lại càng ngày càng dữ tợn.
Rất lâu, Lý Đại đột nhiên nở nụ cười ác ý, u ám nói: “Con tiện nhân họ Đồng đó, còn non đúng không? Tao hiểu nhất loại người giả nhân giả nghĩa như chúng mày, ban đầu còn không bằng nhường cho tao, nói không chừng nó nếm được mùi vị của tao sẽ còn cảm ơn tao.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Đại cho rằng, thanh niên trí thức Đồng xinh đẹp như vậy, là đàn ông thì đều sẽ động lòng, mình nói như vậy, người không biết tên, nhưng vô cùng khí thế ở đối diện chắc chắn sẽ trở mặt. Nhưng không ngờ tâm trạng của anh vẫn không hề chập chờn, ngay cả người đàn ông đứng phía sau, sắc mặt cũng không hề thay đổi.
Hai người này không phải người bình thường, cũng không phải người mà gã có thể giấu diếm, trong phút chốc Lý Đại thu lại nụ cười, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác bất an.
Gã là một người rất giỏi xác định tình hình, biết tình hình thế này, không có bất kỳ ưu thế nào cho mình, rất nhanh đã đổi cách: “Tao muốn uống ly nước.”
Hạ Yến nhướng mày, lạnh nhạt nhìn chằm chằm Lý Đại, cũng không nói chuyện, cho tới khi Lý Đại động đậy, mới xua tay với Trương Dũng đứng ở phía sau.
Chờ Trương Dũng đi ra ngoài rót nước, tầm mắt sắc bén như lưỡi dao của Hạ Yến vẫn dừng lại trên người Lý Đại.
Cho tới khi gã nhìn xuống, người đàn ông mới thu lại tầm mắt, cơ thể đột nhiên thả lỏng nhích lại gần lưng ghế, vác hai chân lên, hất cằm về phía Lý Đại đã được cởi trói để uống nước: “Nói đi.”
Lý Đại: “Hôm qua đến giờ tao cũng chưa ăn cơm.”
Lần này không cần Hạ Yến nói, Trương Dũng trực tiếp móc ra một chiếc bánh bao từ trong ngực đưa cho gã, sau đó cười vô cùng chân thành nói: “Lễ trước binh sau.”
Nói xong lời này, mặc kệ vẻ mặt chợt căng thẳng của Lý Đại, giống như tốt bụng mà giải thích: “Ý của lễ trước binh sau chính là, bây giờ chúng tôi đều đáp ứng anh, chờ lát nữa anh cũng phải trả lời câu hỏi của chúng tôi, nếu như không phối hợp... ha ha, anh biết rồi đấy.”
Nhìn quả đấm lắc qua lắc lại trước mặt mình, Lý Đại đã ăn đòn ra oai phủ đầu của Hạ Yến, bị loại bỏ uy phong, cảm thấy chỗ bị đánh trước đây càng đau.
Nhưng rất nhanh gã đã điều chỉnh xong, nghiêng người không để ý sự uy hiếp đó, gặm bánh bao ăn như hổ đói.
Rất nhanh ăn hết bánh bao: “Thêm mấy cái nữa đi.” Đây là bánh bao bột mì, ở nhà cũng khó mà được ăn, thật con mẹ nó ăn ngon quá.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro