[Thập Niên 70] Xuyên Thành Mỹ Nhân Xui Xẻo Trong Hôn Nhân Hợp Đồng
Chương 50
Nguyện Bán Tường Vi
2024-11-18 18:24:45
Anh Hàn Nham xuất hiện rất kịp thời, đúng lúc hóa giải tình hình nguy cấp của mình, ít nhất Đồng Vãn có thể khẳng định, trong vòng nửa tháng, em họ sẽ không gặp nguy hiểm.
Đồng Vãn nhanh chóng suy nghĩ, rất nhanh đã có quyết định, cô nhìn về phía bạn tốt: “Tuệ Tuệ, qua mấy ngày nữa tôi định lén trở về một chuyến, đón Mễ Mễ đến thôn Tú Hà sinh sống.”
Hàn Tuệ Tuệ không ngờ cô yên lặng hồi lâu, lại có kết luận, bất đắc dĩ khuyên: “Mễ Mễ mới 14 tuổi, không đề cập tới thôn Tú Hà có bằng lòng chấp nhận hay không, cơ quan khu phố chỗ chúng ta cũng sẽ không thả người đâu, thường ngày có lẽ còn có thể dùng quan hệ, hoặc là khai man tuổi tác của Mễ Mễ lên hai tuổi, nhưng sau khi xảy ra chuyện của em, Lưu Dũng đã sắp xếp người của mình vào cơ quan khu phố, em muốn họ làm chứng minh cho Mễ Mễ, người ta chỉ dùng tuổi tác đã cản chết em rồi.”
Nghe lời này, trên gương mặt xinh đẹp của Đồng Vãn phủ lớp sương lạnh, cắn răng nói: “Em hiểu rồi.”
Hàn Tuệ Tuệ thấy bạn tốt như vậy, trong lòng cũng khó chịu, hốc mắt đỏ lên ôm cô vào lòng vỗ về: “Suy nghĩ thêm cách khác vậy, nhất định sẽ có cách giải quyết tốt hơn, chẳng qua cách em nói thật sự không được, nếu như có thể được, cha mẹ chị đã sớm giúp đỡ đưa Mễ Mễ tới chỗ chúng ta rồi, dù em ấy không làm việc, hai chúng ta cũng nuôi được.”
Đương nhiên Đồng Vãn biết, đây là một thời đại muốn đi xa phải có văn kiện, nhưng mà cô đã có cách giải quyết.
Nhưng mà hơi liều lĩnh, cô không muốn để bạn tốt lo lắng nên không nói rõ, chỉ vỗ lưng Tuệ Tuệ, bảo đảm nói: “Yên tâm đi, em sẽ không gây chuyện.”
Hàn Tuệ Tuệ: ...Càng không yên tâm nữa là thế nào?
=
Buổi tối quả nhiên Lâm Hoài Đông chưa trở về, Đồng Vãn học dáng vẻ của anh, để lại tờ giấy trong phòng bếp, đi theo sau lưng Tuệ Tuệ đến chỗ thanh niên trí thức.
Khi họ lên đường, đã ăn xong cơm tối, tắm rửa đành hoàng.
Lo lắng đi quá nhanh sẽ lại chảy mồ hôi, tốc độ của hai người rất chậm, chờ đến cứ điểm thanh niên trí thức, sắc trời đã đen.
Đồng Vãn trước từng ở đây gần một tháng, cho nên cũng không xa lạ gì với cứ điểm thanh niên trí thức.
Các cô gái của cứ điểm thanh niên trí thức mặc dù đến từ năm sống bốn biển, nhưng mà chung sống rất hòa thuận, rất chào đón Đồng Vãn, mặc dù cảm thấy cô đeo khẩu trang hơi kỳ lạ, nhưng cũng rất biết điều, không đi hỏi cặn kẽ.
Dù sao cũng đã ở chung khoảng một tháng, tất cả mọi người ít nhiều cũng hiểu chuyện cô gái nhỏ che giấu dung mạo.
Thậm chí tất cả mọi người còn ăn ý giúp đỡ giấu giếm, đều là cô gái xa rời quê hương, họ còn không đoàn kết, cuộc sống sẽ càng khổ sở.
Cho nên thấy cách ăn mặc của Đồng Vãn, không chỉ không có ai hỏi cặn kẽ, ngược lại rất nhiệt tình, rối rít lấy đồ tốt của mình ra chiêu đãi cô.
Đồng Vãn cũng không phải tay không tới cửa, cô ngồi xếp bằng trên giường ghép liền, móc ra mười mấy viên kẹo, chia cho mỗi người hai viên.
Đồng Vãn nhanh chóng suy nghĩ, rất nhanh đã có quyết định, cô nhìn về phía bạn tốt: “Tuệ Tuệ, qua mấy ngày nữa tôi định lén trở về một chuyến, đón Mễ Mễ đến thôn Tú Hà sinh sống.”
Hàn Tuệ Tuệ không ngờ cô yên lặng hồi lâu, lại có kết luận, bất đắc dĩ khuyên: “Mễ Mễ mới 14 tuổi, không đề cập tới thôn Tú Hà có bằng lòng chấp nhận hay không, cơ quan khu phố chỗ chúng ta cũng sẽ không thả người đâu, thường ngày có lẽ còn có thể dùng quan hệ, hoặc là khai man tuổi tác của Mễ Mễ lên hai tuổi, nhưng sau khi xảy ra chuyện của em, Lưu Dũng đã sắp xếp người của mình vào cơ quan khu phố, em muốn họ làm chứng minh cho Mễ Mễ, người ta chỉ dùng tuổi tác đã cản chết em rồi.”
Nghe lời này, trên gương mặt xinh đẹp của Đồng Vãn phủ lớp sương lạnh, cắn răng nói: “Em hiểu rồi.”
Hàn Tuệ Tuệ thấy bạn tốt như vậy, trong lòng cũng khó chịu, hốc mắt đỏ lên ôm cô vào lòng vỗ về: “Suy nghĩ thêm cách khác vậy, nhất định sẽ có cách giải quyết tốt hơn, chẳng qua cách em nói thật sự không được, nếu như có thể được, cha mẹ chị đã sớm giúp đỡ đưa Mễ Mễ tới chỗ chúng ta rồi, dù em ấy không làm việc, hai chúng ta cũng nuôi được.”
Đương nhiên Đồng Vãn biết, đây là một thời đại muốn đi xa phải có văn kiện, nhưng mà cô đã có cách giải quyết.
Nhưng mà hơi liều lĩnh, cô không muốn để bạn tốt lo lắng nên không nói rõ, chỉ vỗ lưng Tuệ Tuệ, bảo đảm nói: “Yên tâm đi, em sẽ không gây chuyện.”
Hàn Tuệ Tuệ: ...Càng không yên tâm nữa là thế nào?
=
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Buổi tối quả nhiên Lâm Hoài Đông chưa trở về, Đồng Vãn học dáng vẻ của anh, để lại tờ giấy trong phòng bếp, đi theo sau lưng Tuệ Tuệ đến chỗ thanh niên trí thức.
Khi họ lên đường, đã ăn xong cơm tối, tắm rửa đành hoàng.
Lo lắng đi quá nhanh sẽ lại chảy mồ hôi, tốc độ của hai người rất chậm, chờ đến cứ điểm thanh niên trí thức, sắc trời đã đen.
Đồng Vãn trước từng ở đây gần một tháng, cho nên cũng không xa lạ gì với cứ điểm thanh niên trí thức.
Các cô gái của cứ điểm thanh niên trí thức mặc dù đến từ năm sống bốn biển, nhưng mà chung sống rất hòa thuận, rất chào đón Đồng Vãn, mặc dù cảm thấy cô đeo khẩu trang hơi kỳ lạ, nhưng cũng rất biết điều, không đi hỏi cặn kẽ.
Dù sao cũng đã ở chung khoảng một tháng, tất cả mọi người ít nhiều cũng hiểu chuyện cô gái nhỏ che giấu dung mạo.
Thậm chí tất cả mọi người còn ăn ý giúp đỡ giấu giếm, đều là cô gái xa rời quê hương, họ còn không đoàn kết, cuộc sống sẽ càng khổ sở.
Cho nên thấy cách ăn mặc của Đồng Vãn, không chỉ không có ai hỏi cặn kẽ, ngược lại rất nhiệt tình, rối rít lấy đồ tốt của mình ra chiêu đãi cô.
Đồng Vãn cũng không phải tay không tới cửa, cô ngồi xếp bằng trên giường ghép liền, móc ra mười mấy viên kẹo, chia cho mỗi người hai viên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro