[Thập Niên 70] Xuyên Vào Niên Đại Văn Nhận Sai Chồng
Cô Gái Này Rất...
Manh Linh Thiên Diệp
2024-09-11 09:41:15
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Chuyện này anh không cần lo lắng.” Thủy Lang xua tay nói: “Bình thường hai phòng hướng Nam tầng trệt đều có sân vườn phải không?”
“Đúng vậy.” Chu Quang Hách gật đầu, ánh mắt nhìn Thủy Lang thân thiện hơn trước đó rất nhiều: “Nhà ở ngõ Ngô Đồng đều có nhà vệ sinh, bếp sau, nhà vệ sinh thì mỗi tầng đều có, chỉ dùng chung bếp sau. Hai gian phòng hướng Nam ở tầng trệt có sân vườn, bếp sau thì ba bốn hộ đến năm hộ trên dưới đều có thể dùng được, tòa nhà của chúng ta chỉ có hai hộ gia đình, tầng một tầng hai là một hộ, tầng ba là nhà của bà Lư, bởi vì nhân khẩu rõ ràng, cho nên lúc bố mẹ anh còn sống, đã bàn bạc với nhà bà Lữ, nhà chúng ta dùng bếp sau tầng dưới, sân phơi trên tầng cao nhất là nhà bà Lữ dùng, cho nên trước mắt nhà vệ sinh và bếp sau đều không dùng chung, đều là độc lập.”
“Chậc, chậc, chậc.” Người mợ lại lên tiếng: “Cả cái ngõ này có ai sống thoải mái như anh cả cháu, đã thoải mái nhiều năm như vậy, nếu còn có suy nghĩ ích kỷ, chúng ta cũng sẽ không bỏ qua cho hai người bọn họ.”
“Ở những gia đình khác, một nhà bốn người chen chúc nhau một phòng, thậm chí nhà năm sáu người chen chúc một phòng cũng có. Nhà các cháu chỉ có hai đứa con gái lại có thể mỗi người chiếm một gian.” Người mợ lại hát đệm: “Chỗ nào có cuộc sống như vậy chứ?”
Kim Xảo Chi xụ mặt, nếu không phải có điều kiện như vậy, năm đó con gái một chính uỷ thôn như cố tại sao lại chịu gả vào Chu gia, cô ta không thể nói gì được, đưa mắt ra hiệu cho chồng,
Chu Phục Hưng thấy em trai mình không có bất kỳ chút hy vọng nào, liền quay đầu nhìn Chu Hồi: “Chị cả, em trai rất có tình có nghĩa với mẹ con chị, chị sẽ không thực sự đồng ý để em trai chia nhà cùng sống với chị chứ?”
Áp lực lại đè lên Chu Huỷ, Chu Huỷ vội vàng lắc đầu: “Không, chị sẽ không đồng ý, chị, ngày mai chị sẽ rời đi.”
Chu Phục Hưng và Kim Xảo Chi thở phào nhẹ nhõm, sau đó giọng nói của Thủy Lang lại khiến trái tim của bọn họ lại nhảy lên:
“Công việc có phải cũng nên nhường lại không?”
“Công việc của tôi?” Kim Xảo Chi vô thức hét lên, hét xong mới phát hiện được có gì đó không đúng, giấu đầu lòi đuôi, lập tức không chịu lùi bước, dứt khoát nói rõ: “Lúc đó là tôi gánh vác công việc thay mẹ, không phải tôi cướp đi công việc của ai cả, chính sách là như vậy, dù tôi không thay thế, cũng không thể rơi vào tay chị cả và em trai được, không thể nói chuyện nhường lại.”
“A.” Thủy Lang gật đầu, nhìn về phía Chu Quang Hách: “Vậy tiền kia phải lấy ra.”
Chu Quang Hách “Ừ” một tiếng, nói: “Lúc nãy chị dâu cũng đã nói, bố mẹ đã để lại tiền tiết kiệm của bọn họ cho em, là giành lại cho em kết hôn.”
“Chuyện này anh không cần lo lắng.” Thủy Lang xua tay nói: “Bình thường hai phòng hướng Nam tầng trệt đều có sân vườn phải không?”
“Đúng vậy.” Chu Quang Hách gật đầu, ánh mắt nhìn Thủy Lang thân thiện hơn trước đó rất nhiều: “Nhà ở ngõ Ngô Đồng đều có nhà vệ sinh, bếp sau, nhà vệ sinh thì mỗi tầng đều có, chỉ dùng chung bếp sau. Hai gian phòng hướng Nam ở tầng trệt có sân vườn, bếp sau thì ba bốn hộ đến năm hộ trên dưới đều có thể dùng được, tòa nhà của chúng ta chỉ có hai hộ gia đình, tầng một tầng hai là một hộ, tầng ba là nhà của bà Lư, bởi vì nhân khẩu rõ ràng, cho nên lúc bố mẹ anh còn sống, đã bàn bạc với nhà bà Lữ, nhà chúng ta dùng bếp sau tầng dưới, sân phơi trên tầng cao nhất là nhà bà Lữ dùng, cho nên trước mắt nhà vệ sinh và bếp sau đều không dùng chung, đều là độc lập.”
“Chậc, chậc, chậc.” Người mợ lại lên tiếng: “Cả cái ngõ này có ai sống thoải mái như anh cả cháu, đã thoải mái nhiều năm như vậy, nếu còn có suy nghĩ ích kỷ, chúng ta cũng sẽ không bỏ qua cho hai người bọn họ.”
“Ở những gia đình khác, một nhà bốn người chen chúc nhau một phòng, thậm chí nhà năm sáu người chen chúc một phòng cũng có. Nhà các cháu chỉ có hai đứa con gái lại có thể mỗi người chiếm một gian.” Người mợ lại hát đệm: “Chỗ nào có cuộc sống như vậy chứ?”
Kim Xảo Chi xụ mặt, nếu không phải có điều kiện như vậy, năm đó con gái một chính uỷ thôn như cố tại sao lại chịu gả vào Chu gia, cô ta không thể nói gì được, đưa mắt ra hiệu cho chồng,
Chu Phục Hưng thấy em trai mình không có bất kỳ chút hy vọng nào, liền quay đầu nhìn Chu Hồi: “Chị cả, em trai rất có tình có nghĩa với mẹ con chị, chị sẽ không thực sự đồng ý để em trai chia nhà cùng sống với chị chứ?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Áp lực lại đè lên Chu Huỷ, Chu Huỷ vội vàng lắc đầu: “Không, chị sẽ không đồng ý, chị, ngày mai chị sẽ rời đi.”
Chu Phục Hưng và Kim Xảo Chi thở phào nhẹ nhõm, sau đó giọng nói của Thủy Lang lại khiến trái tim của bọn họ lại nhảy lên:
“Công việc có phải cũng nên nhường lại không?”
“Công việc của tôi?” Kim Xảo Chi vô thức hét lên, hét xong mới phát hiện được có gì đó không đúng, giấu đầu lòi đuôi, lập tức không chịu lùi bước, dứt khoát nói rõ: “Lúc đó là tôi gánh vác công việc thay mẹ, không phải tôi cướp đi công việc của ai cả, chính sách là như vậy, dù tôi không thay thế, cũng không thể rơi vào tay chị cả và em trai được, không thể nói chuyện nhường lại.”
“A.” Thủy Lang gật đầu, nhìn về phía Chu Quang Hách: “Vậy tiền kia phải lấy ra.”
Chu Quang Hách “Ừ” một tiếng, nói: “Lúc nãy chị dâu cũng đã nói, bố mẹ đã để lại tiền tiết kiệm của bọn họ cho em, là giành lại cho em kết hôn.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro