[Thập Niên 70] Xuyên Vào Niên Đại Văn Nhận Sai Chồng

Không Phải Trâu...

Manh Linh Thiên Diệp

2024-09-11 09:41:15

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Những con cá nhỏ nhào lộn bơi lội trong chảo dầu phát ra âm thanh “xèo xèo”, mùi thơm tràn ngập khắp căn bếp phía sau, Thủy Lang cảm thấy một cảm giác hạnh phúc đã lâu không gặp bao trùm, cô hít một hơi thật sâu mùi thơm đó, chưa cần ăn đã cảm thấy tuyệt vời không thể tả.

“Ăn một con trước đi.”

Chu Quang Hách gắp một miếng cá vàng tẩm bột đã chiên vàng, nóng hôi hổi, vô thức muốn thổi nguội, cảnh tượng buổi sáng ăn bánh nướng hiện lên ở trước mắt, anh mím môi rồi nói: “Để nguội rồi ăn, cần thận bị bỏng.”

Thủy Lang cầm lấy cái đuôi con cá vàng nhỏ, không ngừng phồng má thổi hơi về phía con cá đù nhỏ màu vàng, thổi đến khi nguội bớt, khóe mắt cô liếc về mấy người đang phát tín hiệu Wifi… cô dừng lại một chút, không xoay qua chỗ khác, thay vào đó, quay mặt ra cửa bếp sau, cắn “rụm” một miếng, miếng thịt cá giòn bên ngoài, mềm bên trong lấp đầy toàn bộ vị giác.

Thịt cá béo, mềm, thơm ngon, thoang thoảng vị ngọt dịu dàng, vỏ ngoài lại giòn giòn, ngon đến mức khiến người ta phải rụng lông mày!

Tiếng nước bọt “Ùng ục ùng ục” không ngừng truyền ra từ phía sau, Thủy Lang ăn mấy miếng cá đù nhỏ màu vàng, đền đầu cá cũng không chừa lại, cuối cùng, cô cắn một miếng xương cá, đúng lúc cô đang định nhai “Cót ca cót két” cả xương cá, Chu Quang Hách đã ngăn lại: “Còn nhiều lắm, đợi lát nữa còn có cả hố chiên nữa.”

Thủy Lang mới dừng lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Xương cá vừa ném ra bên ngoài, một tín hiệu wifi thấp nhất từ phía sau xông ra, nhanh như chớp chặn lấy khúc xương cá sắp rơi vào thùng rác, lập tức cho vào miệng nhai rôm rốp.

“Tam Nha!” Hai đứa lớn hơn ở phía sau mặt đỏ bừng vội vàng đuổi theo, cô bé “chẹp chẹp” mấy tiếng ngon lành, trốn chỗ này trốn chỗ kia, nhất quyết không để hai chị gái giật lấy xương cá trong miệng.

Cuối cùng, một bàn tay to lớn giữ lấy đầu cô bé, dùng một con cá đù vàng nguyên vẹn thay thế cho xương cá.

Đôi bàn tay nhỏ bé bẩn thỉu của Tam Nha cầm lấy con cá vàng tẩm bột chiên vừa mới ra khỏi nồi, đôi mắt to như quả nho của cô bé dường như được phủ một lớp sương, vui vẻ đưa cho hai chị gái nhìn: “Thơm quá!”

Đại Nha và Nhị Nha cùng liếc nhìn Thủy Lang, sau đó lại cùng cúi đầu mắng em gái: “Mợ còn chưa được ăn!”

“Mợ ăn rồi!” Tam Nha đưa ra một cái tay nhỏ, dựng thẳng ngón trỏ đầy dầu mỡ và bẩn thỉu lên, chỉ vào xương cá trong thùng rác: Mợ vừa mới ăn xong.”

“Dù sao thì em cũng không được ăn!” Nhị Nha lấy con cá vàng nhỏ tẩm bột chiên khỏi tay em gái, sau đó mở lòng bàn tay đưa cho Thủy Lang, cẩn thận nói: “Mợ, mợ út... “

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Xuyên Vào Niên Đại Văn Nhận Sai Chồng

Số ký tự: 0