[Thập Niên 80] Cô Vợ Nhỏ Trùng Sinh Của Anh Chàng Thô Lỗ
Em Muốn Anh (H)
Nhất Luân Minh Nguyệt
2024-09-16 10:06:08
Thấy cô như thế, n Chí Cương chỉ mím môi không nói gì, anh thuận thế đưa một tay ra bế cô lên, vén màn vải rồi bước những bước ổn trọng, đi vào phòng ngủ.
Còn chưa đi đến trước giường, anh đã cảm thấy đầu vai truyền đến cảm giác đụng chạm ấm nóng mềm mại, cơ thể như có một dòng điện chạy qua, tê dại cứng đờ, trong hơi thở vẫn có một mùi thơm nhạt quẩn quanh.
Cơ thể mềm mại trong lòng cách lớp vải, dính sát vào trên người nhau. Chỉ lăn lộn một chút mà cổ họng anh đã khô khốc, anh xoay người thả cô lên giường, giọng nói có một chút trầm ấm khàn khàn.
"Nằm ngoan đi, anh lấy chậu nước lạnh lại cho em rửa mặt."
Trương Thúy Chi ôm vòng cổ anh, không chịu buông tay, đưa tay mở hai chân trắng nõn quấn chặt bên hông ra. Sau đó hai chân cô lại quấn lên trên, càng lúc càng quấn chặt hơn.
Sau mấy lần lặp đi lặp lại, anh dứt khoát từ bỏ, đặt cô ở trên giường, giọng nói có một chút trầm khàn nhẫn nhịn.
"Được rồi, anh không đi, em buông anh ra trước đã."
Nghe thấy lời anh nói, lúc này Trương Thúy Chi mới lưu luyến buông cánh tay anh ra, đôi mắt phượng xinh đẹp dâng lên một chút hơi nước mơ hồ đầy mê ly.
"Chồng à, em khó chịu, em muốn." Giọng nói của cô mang theo sự mềm mại.
Lời này của cô khiến cho hô hấp của n Chí Cương bị kiềm lại, cơ thể cứng ngắc trong giây lát, đôi mắt đen dài nhỏ đang nhìn chằm chằm vào người dưới thân.
Gương mặt xinh đẹp của cô ửng đỏ, cuối cùng tầm mắt cũng dừng lại trên đôi môi kiều diễm ướt át đỏ mọng kia. Đôi mắt anh trầm xuống, cảm nhận được cơ thể mềm mại đang tỏa ra nhiệt độ bất thường, anh biết rõ lúc này cô đang say rượu nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi.
"Thật sự muốn sao?" Giọng nói của anh đã khàn lắm rồi.
Ánh mắt tối đen sâu thẳm kia tập trung vào người bên dưới, bốn mắt nhìn nhau với cô. Sau khi có được đáp án mong muốn, cô cất tiếng với giọng nói kìm nén đến mức tận cùng.
"Qua hôm nay, sau này anh đừng hòng rời khỏi em được." Nói xong, cô không để cho người bên dưới kịp có phản ứng gì.
Cơ thể thon dài cao ngất kia đè sát vào cơ thể mềm đang đặt ở dưới thân mình.
Anh cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại ướt át, đầu lưỡi cạy mở hàm răng, cuốn lấy lưỡi hồng mút nước ngọt, cùng lúc đó, bàn tay to cũng hiện rõ khớp xương thon dài.
Anh áp tay lên đôi chân trắng bóng quấn bên hông, luồn vào trong váy đến khi chạm được cặp mông đẫy đà, lòng bàn tay chà lên bờ mông trắng trẻo.
Theo từng lần chạm vào của anh, Trương Thúy Chi ở dưới thân trở nên càng lúc càng phấn khởi hơn, cơ thể mềm mại nhạy cảm, nhẹ nhàng cọ xát lên bộ phận nặng trịch đang nhô lên kia.
Ánh nắng rực rỡ bên ngoài chiếu sáng cảnh xuân diễm lệ trong phòng ngủ.
Không biết từ khi nào, váy trên người Trương Thúy Chi đã bị kéo xuống, làm lộ rõ cơ thể mềm mại lả lướt kia đang bị một thân hình cường tráng đầy sức lực đè ở bên trên, vì thế nên màu da của hai người hiện ra sự đối lập rõ ràng.
Những ngón tay như ngọc kia của cô ôm lấy cái đầu đinh của anh, chiếc cổ thiên nga trắng như tuyết hơi ngước lên, đôi môi mọng khẽ mở, ưỡn bộ ngực trắng trẻo ra, cơ thể mềm mại run rẩy và phát ra những tiếng thở gấp gáp.
"Ưm!”
Cô nói năng không rõ ràng, tiếng rên rỉ đứt quãng bật ra từ đôi môi thoáng sưng đỏ của cô.
"Đừng, mút núm vú, đau."
Nghe thấy lời người bên dưới nói, n Chí Cương nhả núm vú ngậm trong miệng ra, đầu vú mềm mại như trái đào, sưng đỏ vì bị mút quá mạnh, đứng thẳng tắp.
Đến da thịt trơn nhẵn trắng trẻo, anh hôn xuống từng chỗ, kéo dài đến trước bụng.
Một tay anh giữ lấy bờ mông đẫy đà trắng múp, bàn tay còn lại kéo chiếc quần lót màu hồng nhạt xuống, nơi đó gần như không có bộ lông bí ẩn nào, cứ thế hiện ra trước mắt.
Còn chưa đi đến trước giường, anh đã cảm thấy đầu vai truyền đến cảm giác đụng chạm ấm nóng mềm mại, cơ thể như có một dòng điện chạy qua, tê dại cứng đờ, trong hơi thở vẫn có một mùi thơm nhạt quẩn quanh.
Cơ thể mềm mại trong lòng cách lớp vải, dính sát vào trên người nhau. Chỉ lăn lộn một chút mà cổ họng anh đã khô khốc, anh xoay người thả cô lên giường, giọng nói có một chút trầm ấm khàn khàn.
"Nằm ngoan đi, anh lấy chậu nước lạnh lại cho em rửa mặt."
Trương Thúy Chi ôm vòng cổ anh, không chịu buông tay, đưa tay mở hai chân trắng nõn quấn chặt bên hông ra. Sau đó hai chân cô lại quấn lên trên, càng lúc càng quấn chặt hơn.
Sau mấy lần lặp đi lặp lại, anh dứt khoát từ bỏ, đặt cô ở trên giường, giọng nói có một chút trầm khàn nhẫn nhịn.
"Được rồi, anh không đi, em buông anh ra trước đã."
Nghe thấy lời anh nói, lúc này Trương Thúy Chi mới lưu luyến buông cánh tay anh ra, đôi mắt phượng xinh đẹp dâng lên một chút hơi nước mơ hồ đầy mê ly.
"Chồng à, em khó chịu, em muốn." Giọng nói của cô mang theo sự mềm mại.
Lời này của cô khiến cho hô hấp của n Chí Cương bị kiềm lại, cơ thể cứng ngắc trong giây lát, đôi mắt đen dài nhỏ đang nhìn chằm chằm vào người dưới thân.
Gương mặt xinh đẹp của cô ửng đỏ, cuối cùng tầm mắt cũng dừng lại trên đôi môi kiều diễm ướt át đỏ mọng kia. Đôi mắt anh trầm xuống, cảm nhận được cơ thể mềm mại đang tỏa ra nhiệt độ bất thường, anh biết rõ lúc này cô đang say rượu nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi.
"Thật sự muốn sao?" Giọng nói của anh đã khàn lắm rồi.
Ánh mắt tối đen sâu thẳm kia tập trung vào người bên dưới, bốn mắt nhìn nhau với cô. Sau khi có được đáp án mong muốn, cô cất tiếng với giọng nói kìm nén đến mức tận cùng.
"Qua hôm nay, sau này anh đừng hòng rời khỏi em được." Nói xong, cô không để cho người bên dưới kịp có phản ứng gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cơ thể thon dài cao ngất kia đè sát vào cơ thể mềm đang đặt ở dưới thân mình.
Anh cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại ướt át, đầu lưỡi cạy mở hàm răng, cuốn lấy lưỡi hồng mút nước ngọt, cùng lúc đó, bàn tay to cũng hiện rõ khớp xương thon dài.
Anh áp tay lên đôi chân trắng bóng quấn bên hông, luồn vào trong váy đến khi chạm được cặp mông đẫy đà, lòng bàn tay chà lên bờ mông trắng trẻo.
Theo từng lần chạm vào của anh, Trương Thúy Chi ở dưới thân trở nên càng lúc càng phấn khởi hơn, cơ thể mềm mại nhạy cảm, nhẹ nhàng cọ xát lên bộ phận nặng trịch đang nhô lên kia.
Ánh nắng rực rỡ bên ngoài chiếu sáng cảnh xuân diễm lệ trong phòng ngủ.
Không biết từ khi nào, váy trên người Trương Thúy Chi đã bị kéo xuống, làm lộ rõ cơ thể mềm mại lả lướt kia đang bị một thân hình cường tráng đầy sức lực đè ở bên trên, vì thế nên màu da của hai người hiện ra sự đối lập rõ ràng.
Những ngón tay như ngọc kia của cô ôm lấy cái đầu đinh của anh, chiếc cổ thiên nga trắng như tuyết hơi ngước lên, đôi môi mọng khẽ mở, ưỡn bộ ngực trắng trẻo ra, cơ thể mềm mại run rẩy và phát ra những tiếng thở gấp gáp.
"Ưm!”
Cô nói năng không rõ ràng, tiếng rên rỉ đứt quãng bật ra từ đôi môi thoáng sưng đỏ của cô.
"Đừng, mút núm vú, đau."
Nghe thấy lời người bên dưới nói, n Chí Cương nhả núm vú ngậm trong miệng ra, đầu vú mềm mại như trái đào, sưng đỏ vì bị mút quá mạnh, đứng thẳng tắp.
Đến da thịt trơn nhẵn trắng trẻo, anh hôn xuống từng chỗ, kéo dài đến trước bụng.
Một tay anh giữ lấy bờ mông đẫy đà trắng múp, bàn tay còn lại kéo chiếc quần lót màu hồng nhạt xuống, nơi đó gần như không có bộ lông bí ẩn nào, cứ thế hiện ra trước mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro