[Thập Niên 80] Cô Vợ Nhỏ Trùng Sinh Của Anh Chàng Thô Lỗ
Rượu Tiên
Nhất Luân Minh Nguyệt
2024-09-16 10:06:08
Trương Thúy Chi làm việc nặng cả đời, với sự trêu chọc của người bên cạnh, cô mặt không đỏ, tim không loạn, thoải mái đáp lại lời đùa giỡn tùy tiện của cô ấy, không hề có một chút thẹn thùng của người vợ nhỏ đã lập gia đình.
Dù sao, nếu nói riêng, khi lên giường với chồng thì đều là cô chủ động, khiến ngày nào cô cũng trông như một bà già hư hỏng bị bỏ đói lâu ngày.
Cô nằm lên người anh vừa hôn vừa sờ, nhưng anh không có động tác nào cả.
Rõ ràng đã lâu như vậy, nằm trên giường với anh, ngoại trừ hôn nhẹ lên môi, sờ bên ngoài người anh thì cũng không có gì đột phá hơn. Chỉ cần là những nơi xấu xa mà tay muốn đụng tới thì sẽ luôn bị anh ngăn lại đúng lúc!
Nếu nói không chán nản thì đó là giả, vì chính cô thật sự quấn lấy cơ thể anh.
Nhìn thấy thời gian anh trở về đơn vị ngày càng gần, cô càng muốn ăn anh sạch sẽ trước khi anh trở về, để sau khi anh về xong còn nhớ tới trong nhà có người vợ đang chờ anh trở về!
Nghĩ đến đây, cô thu suy nghĩ lại, quyết định đêm nay dù thế nào cũng phải bắt được n Chí Cương, nhìn qua phía con dâu nhà họ Trương bên cạnh, kề sát vào bên tai cô ấy rồi nhỏ giọng nói thầm mấy câu.
Lúc thím Trương nghe được mấy lời Trương Thúy Chi nói thì trừng to hai mắt tỏ vẻ khó tin, lập tức cũng cảm thấy vô cùng hoảng hốt, lập tức lôi kéo cô đi về phía thôn trang.
Cô ấy liếc nhìn xem xét xung quanh một chút, sau khi xác định xung quanh không có ai mới nói.
"Nhà chị còn dư một ít rượu tiên, em đi qua với chị, chị lấy cho em."
Nghe cô ấy nói, trong mắt Trương Thúy Chi hiện lên một ánh sáng vui sướng. Cô vội vàng gật đầu nói.
"Cảm ơn chị dâu nhiều."
Con dâu nhà họ Trương nở nụ cười, nghiêng người đụng vào Trương Thúy Chi ở bên cạnh một chút rồi nói.
"Cảm ơn gì đâu, sau này khi em ẵm con rồi thì cảm ơn chị cũng không muộn." Nói xong cô ấy tựa gần sát cô, nói bằng âm lượng chỉ hai người mới nghe được, kể rằng rượu thuốc có tác dụng mạnh như thế nào.
Cô ấy không nhấn mạnh thì còn đỡ, cô ấy lại cường điệu như vậy làm cho Trương Thúy Chi hơi nản lòng và muốn bỏ cuộc!
Không vì cái gì cả, bất cứ mặt nào của n Chí Cương cũng không thành vấn đề, ngược lại còn rất tài giỏi, nếu uống rượu thuốc tráng dương có công hiệu phi thường, thật sự muốn gài bẫy, vậy chẳng phải nửa cái mạng của cô sẽ...
Không bao lâu sau, Trương Thúy Chi đi ra khỏi nhà họ Trương với vẻ lén lút, cả đường trở về nhà gần như là đang chạy chậm. Cô cởi chiếc áo cỡ lớn không hợp với bản thân đang khoác trên người.
Cô bỏ rượu mà mình mang về từ nhà chị dâu Trương vào trong bình nước.
Cô đưa mũi ngửi một chút, không có hương vị kỳ lạ nào cả, cũng không biết có thật sự hiệu quả như vậy hay không...
Cô muốn thử, cầm lấy cái ly, đổ hơn một nửa vào trong, nhấp một ít, vị cay xé kèm theo một mùi lạ nhàn nhạt tràn mạnh vào khoang miệng. Cô nhắm mắt, uống hết rượu trong cái ly. Sau khi uống hết, cô chỉ cảm thấy trong cổ họng vô cùng cay nóng, cả dạ dày cũng nóng theo.
Khi tới gần giữa trưa, n Chí Cương cầm theo một con cá lớn hơn mười mấy cân về nhà.
Anh bỏ cá vào trong ao, sau đó đi vào phòng tắm, tắm sạch bằng nước lạnh rồi đi ra, cởi trần thân trên, chỉ mặc quần cộc vào phòng.
Một giây sau đó, lồng ngực anh đụng phải một cơ thể thơm mềm, rũ mắt quan sát người đang ôm lấy mình, nhìn thấy hai má vốn trắng nõn giờ đã ửng đỏ.
Đôi mắt xinh đẹp phủ đầy hơi nước trông đầy mê ly, vừa nhìn là biết đã uống rượu. Anh đưa tay nâng chiếc cằm trắng trẻo của vợ lên.
"Em uống rượu sao?"
Lúc này đổi lại là Trương Thúy Chi ôm anh, lúc này cồn đã lên não, cô trở nên mơ màng, không còn nghe được gì. Cô vươn cánh tay mảnh khảnh trắng trẻo ra theo bản năng, quàng qua cổ n Chí Cương, vặn vẹo cơ thể cọ qua cọ lại trên người anh.
" n Chí Cương, em nóng, khó chịu quá."
“Ngày nào cũng muốn heo!”
Dù sao, nếu nói riêng, khi lên giường với chồng thì đều là cô chủ động, khiến ngày nào cô cũng trông như một bà già hư hỏng bị bỏ đói lâu ngày.
Cô nằm lên người anh vừa hôn vừa sờ, nhưng anh không có động tác nào cả.
Rõ ràng đã lâu như vậy, nằm trên giường với anh, ngoại trừ hôn nhẹ lên môi, sờ bên ngoài người anh thì cũng không có gì đột phá hơn. Chỉ cần là những nơi xấu xa mà tay muốn đụng tới thì sẽ luôn bị anh ngăn lại đúng lúc!
Nếu nói không chán nản thì đó là giả, vì chính cô thật sự quấn lấy cơ thể anh.
Nhìn thấy thời gian anh trở về đơn vị ngày càng gần, cô càng muốn ăn anh sạch sẽ trước khi anh trở về, để sau khi anh về xong còn nhớ tới trong nhà có người vợ đang chờ anh trở về!
Nghĩ đến đây, cô thu suy nghĩ lại, quyết định đêm nay dù thế nào cũng phải bắt được n Chí Cương, nhìn qua phía con dâu nhà họ Trương bên cạnh, kề sát vào bên tai cô ấy rồi nhỏ giọng nói thầm mấy câu.
Lúc thím Trương nghe được mấy lời Trương Thúy Chi nói thì trừng to hai mắt tỏ vẻ khó tin, lập tức cũng cảm thấy vô cùng hoảng hốt, lập tức lôi kéo cô đi về phía thôn trang.
Cô ấy liếc nhìn xem xét xung quanh một chút, sau khi xác định xung quanh không có ai mới nói.
"Nhà chị còn dư một ít rượu tiên, em đi qua với chị, chị lấy cho em."
Nghe cô ấy nói, trong mắt Trương Thúy Chi hiện lên một ánh sáng vui sướng. Cô vội vàng gật đầu nói.
"Cảm ơn chị dâu nhiều."
Con dâu nhà họ Trương nở nụ cười, nghiêng người đụng vào Trương Thúy Chi ở bên cạnh một chút rồi nói.
"Cảm ơn gì đâu, sau này khi em ẵm con rồi thì cảm ơn chị cũng không muộn." Nói xong cô ấy tựa gần sát cô, nói bằng âm lượng chỉ hai người mới nghe được, kể rằng rượu thuốc có tác dụng mạnh như thế nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ấy không nhấn mạnh thì còn đỡ, cô ấy lại cường điệu như vậy làm cho Trương Thúy Chi hơi nản lòng và muốn bỏ cuộc!
Không vì cái gì cả, bất cứ mặt nào của n Chí Cương cũng không thành vấn đề, ngược lại còn rất tài giỏi, nếu uống rượu thuốc tráng dương có công hiệu phi thường, thật sự muốn gài bẫy, vậy chẳng phải nửa cái mạng của cô sẽ...
Không bao lâu sau, Trương Thúy Chi đi ra khỏi nhà họ Trương với vẻ lén lút, cả đường trở về nhà gần như là đang chạy chậm. Cô cởi chiếc áo cỡ lớn không hợp với bản thân đang khoác trên người.
Cô bỏ rượu mà mình mang về từ nhà chị dâu Trương vào trong bình nước.
Cô đưa mũi ngửi một chút, không có hương vị kỳ lạ nào cả, cũng không biết có thật sự hiệu quả như vậy hay không...
Cô muốn thử, cầm lấy cái ly, đổ hơn một nửa vào trong, nhấp một ít, vị cay xé kèm theo một mùi lạ nhàn nhạt tràn mạnh vào khoang miệng. Cô nhắm mắt, uống hết rượu trong cái ly. Sau khi uống hết, cô chỉ cảm thấy trong cổ họng vô cùng cay nóng, cả dạ dày cũng nóng theo.
Khi tới gần giữa trưa, n Chí Cương cầm theo một con cá lớn hơn mười mấy cân về nhà.
Anh bỏ cá vào trong ao, sau đó đi vào phòng tắm, tắm sạch bằng nước lạnh rồi đi ra, cởi trần thân trên, chỉ mặc quần cộc vào phòng.
Một giây sau đó, lồng ngực anh đụng phải một cơ thể thơm mềm, rũ mắt quan sát người đang ôm lấy mình, nhìn thấy hai má vốn trắng nõn giờ đã ửng đỏ.
Đôi mắt xinh đẹp phủ đầy hơi nước trông đầy mê ly, vừa nhìn là biết đã uống rượu. Anh đưa tay nâng chiếc cằm trắng trẻo của vợ lên.
"Em uống rượu sao?"
Lúc này đổi lại là Trương Thúy Chi ôm anh, lúc này cồn đã lên não, cô trở nên mơ màng, không còn nghe được gì. Cô vươn cánh tay mảnh khảnh trắng trẻo ra theo bản năng, quàng qua cổ n Chí Cương, vặn vẹo cơ thể cọ qua cọ lại trên người anh.
" n Chí Cương, em nóng, khó chịu quá."
“Ngày nào cũng muốn heo!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro