[Thập Niên 80] Cô Vợ Nhỏ Trùng Sinh Của Anh Chàng Thô Lỗ

Yêu Thương

Nhất Luân Minh Nguyệt

2024-09-16 10:06:08

Trương Thúy Chi lại thấy khó hiểu, đôi mắt phượng hẹp dài xinh đẹp nhìn qua theo ánh mắt cô ấy.

Chỉ thấy ở trong đám đông là con bướm lẳng lơ mấy ngày không gặp đang đứng, cô không nhịn được mà nói thầm mấy câu.

"Xui xẻo thật."

Chị dâu nhà họ Trương nghe thấy lời cô nói, cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Cô ấy không nhìn nữa, tiến đến bên tai cô nhỏ giọng nói thầm mấy câu, sau đó lại liếc nhìn Doãn Thêu Quyên đứng trong đám đông cách đó không xa bằng ánh mắt xem thường như muốn khoét thủng người ta.

Sau khi nghe những lời cô ấy nói, nét mặt xinh đẹp của Trương Thúy Chi hiện ra một ý cười nhạt. Nhưng cô không nói gì, người phụ nữ kia dù có tốt đến mấy, vào niên đại này mà bị từ hôn hai lần, muốn sống tốt nữa cũng khó.

Huống chi cô ta còn bị người ta xé rách quần áo trong hôn lễ, cơ thể đều bị người ta nhìn thấy, chuyện này được truyền đi khắp nơi, thế nên sao có thể dễ dàng lấy chồng được!

Siết chặt chiếc áo to quá khổ trên người, thầm nghĩ cũng may con bướm lẳng lơ này chỉ canh giữ nơi n Chí Cương bỏ quần áo chứ không cầm trên tay, nếu không số quần áo này cũng biến mất rồi.

Cô khoanh hai tay trước ngực, nhìn người đàn ông của mình ở dưới nước, cơ thể màu lúa mạch với đường cong rõ ràng, tràn ngập sinh lực, cô nhìn đến nỗi không thể rời mắt, đôi môi đỏ cong lên tạo thành một nụ cười tươi, vẫn cứ nhìn chằm chằm vào chồng mình đang ở dưới nước.

Nụ cười của cô lọt vào trong mắt chị dâu Trương, khiến cho cô ấy muốn rớt cả mắt ra. Cô ấy cảm thấy người trước mắt giống như yêu tinh được miêu tả trong tranh ảnh, quyến rũ động lòng người.

Nhớ lại lúc cô vừa mới vào trong thôn, cô ấy luôn cảm thấy Doãn Thêu Quyên được xem là người phụ nữ xinh đẹp nổi tiếng ở đây.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng từ khi Trương Thúy Chi tới thì mới phát hiện, khi hai người đứng chung một chỗ thì hoàn toàn không thể so sánh với nhau được. Làn da trắng của cô nhìn như chỉ véo một cái là có thể chảy nước ra, ngay cả dáng người cũng đẹp đến mức khó tin!

Cũng khó trách tại sao trước kia cô hung hãn như vậy mà n Chí Cương vẫn cưng chiều!

Có một người vợ trắng trẻo xinh đẹp như vậy, có ai mà không cưng chiều cơ chứ!

Triệu Tiểu Cường đang đi theo một đám nhóc đục nước béo cò ở dọc bờ sông, còn cầm lưới đánh cá theo trong tay. Sau khi nhìn thấy Trương Thúy Chi thì vội vàng chạy tới chỗ cô nói:

"Thím, thím mau nhìn đi, đây là cá mà cháu bắt được đó."

Trương Thúy Chi nhìn thấy Triệu Tiểu Cường đổ mồ hôi đầy đầu, cả người đều là lấm tấm giọt mồ hôi, bây giờ cậu nhóc này đã hoàn toàn không sợ cô nữa. Cô tiến lên xem xét mấy con cá nhỏ ở trong túi lưới, thu lại nụ cười tươi, vẻ mặt nghiêm túc.

"Sau này không có người lớn đi cùng thì không được chơi trong nước giống như hôm nay nữa, nếu để thím biết thì cẩn thận thím đánh nát mông cháu."

Triệu Tiểu Cường sợ tới mức vội vàng gật đầu đồng ý.

"Cháu biết rồi." Nói xong thì thấy ánh mắt ra hiệu của cô, lúc này cậu nhóc như nhận được mệnh lệnh, lập tức chạy như tới chỗ đám bạn của mình.

Con dâu nhà họ Trương đứng ở bên cạnh, chọc khuỷu tay vào eo nhỏ mềm mại của Trương Thúy Chi một chút, nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Mau nhìn đi, chồng em tới rồi kìa."

Trương Thúy Chi dời tầm mắt khỏi Triệu Tiểu Cường đã chạy xa, nhìn chồng mình đang bước về phía bên này, cô đi tới trước mặt anh rồi mới hỏi:

"Anh có khát không? Có muốn em về lấy nước tới cho anh không?" Nói xong cô lấy khăn tay ra khỏi túi, gấp lại rồi lau mồ hôi trên trán anh.

Lúc cô tới thì không biết anh ở đây, nếu biết là cô đã mang cái bình nước theo khi đi ra ngoài rồi!

n Chí Cương vừa mới để cô lau mồ hôi cho mình, sau đó anh mới kéo chiếc mũ rơm ở bên hông mình xuống, đội lên đầu cô.

"Anh không khát, chỗ này nắng nóng, sao không đứng dưới bóng râm chờ đi?" Trong giọng nói trầm thấp cuốn hút có một chút dịu dàng.

Trương Thúy Chi liếc nhìn bóng râm cách đó không xa, dưới bóng râm có một đám phụ nữ đứng đó, trong đó còn có Doãn Thêu Quyên, thấy ánh mắt cô ta thường liếc qua phía bên này, trong lòng cô lại thấy chán ghét.

"Em không muốn tụ tập chung với nhiều người như vậy, chỗ này cũng tốt mà. Hơn nữa, chị dâu Trương cũng ở đây, hai tụi em đứng ở đây là được rồi."

n Chí Cương chỉ gật đầu một cái rồi không nói thêm gì nữa. Sau khi anh rời đi, con dâu nhà họ Trương không nhịn được mà đến trước mặt Trương Thúy Chi trêu chọc.

"Em xem, xem chồng em yêu thương em đến cỡ nào kìa, chạy lên đây chỉ để đưa cái mũ rơm cho em, sợ em bị nắng nóng!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 80] Cô Vợ Nhỏ Trùng Sinh Của Anh Chàng Thô Lỗ

Số ký tự: 0