Thập Niên 80: Con Đường Mỹ Thực
Lòng Tham 3
Túy Nhiễm Khinh Ca
2024-09-13 13:45:20
"Mời hai bạn trực nhật hôm qua đứng lên." Sáng sớm khi đi học, cô Chu đột nhiên nói.
Cô Chu trước sau vẫn giữ một vẻ mặt nghiêm nghị, vào lúc này sắc mặt cũng rất nghiêm túc, làm cho tất cả mọi người rất khó hiểu, không biết cô giáo đột nhiên nhắc tới chuyện trực nhật hôm qua là vì cái gì.
Mồ hôi trên trán Thái Hân lập tức úa ra, ngày hôm qua cậu ta bỏ trực, vốn đã chột dạ, bây giờ nghe cô Chu bảo hai người trực nhật ngày hôm qua đứng lên, phản ứng đầu tiên của cậu ta chính là chuyện trốn trực nhật bị giáo viên phát hiện. Hứa Cẩm Vi mặc dù không biết tại sao cô Chu kêu bọn họ đứng lên, nhưng cô bình tĩnh hơn Thái Hân.
"Thái Hân, ngày hôm qua em. . ." Cô Chu nói đến một nửa, Thái Hân vốn đã chột dạ lập tức liền luống cuống.
"Thưa cô! Ngày hôm qua em không phải cố ý trốn trực nhật! Hôm qua em có chút không thoải mái cho nên về nhà trước. . ."
Nghe vậy, chân mày cô Chu lập tức nhíu lại, "Cho nên ngày hôm qua là một mình Hứa Cẩm Vi quét dọn?"
"Dạ. . . Đúng vậy. . ." Nghe giọng cô giáo dường như cũng không biết chuyện này, trong lòng Thái Hân càng hoảng loạn không thôi, nhưng lại không thể không trả lời.
Sáng sớm hôm nay đến phòng học, cô Chu phát hiện phòng học được quét dọn vô cùng sạch sẽ, tấm bảng đen này thậm chí còn dùng vải ướt lau chùi một lần, làm cho nó sạch sẽ y như mới, bà vốn muốn khen ngợi bọn họ một chút, đặc biệt là nam sinh Thái Hân, dẫu sao Hứa Cẩm Vi nhìn mập như vậy, vừa nhìn là biết không phải một người có sức lực, cho nên bà cảm thấy hẳn là công lao của Thái Hân tương đối nhiều, lại không nghĩ rằng Thái Hân lại trốn trực nhật, toàn bộ phòng học đều là Hứa Cẩm Vi một mình quét dọn.
"Hứa Cẩm Vi lần này trực nhật rất tốt, quét dọn toàn bộ phòng học vô cùng sạch sẽ, ngay cả bàn ghế học tập cũng sắp ngay hàng thẳng lối, sẽ được thưởng năm cuốn vở và hai cây bút chì, lát nữa sau giờ học đến phòng làm việc của cô mà nhận."
"Cảm ơn cô." Có vở mới miễn phí, Hứa Cẩm Vi vẫn rất vui vẻ. Dẫu sao mua vở mới cũng phải cần tiền, Trịnh Bình ngày ngày cực khổ như vậy, cô có thể giảm bớt chi tiết một chút sẽ để cho Trịnh Bình thoải mái hơn một chút.
Các bạn học đều đồng loạt nhìn về phía Hứa Cẩm Vi, có chút không dám tin cô nàng béo này lại sẽ có được cô giáo khen ngợi, còn nhận được phần thưởng.
"Hy vọng các bạn học lấy Hứa Cẩm Vi làm gương, lúc trực nhật dụng tâm hơn một ít, lao động là chuyện vinh quang nhất, lười biếng là không thể được."
"Dạ!" Bọn học sinh đồng thanh đáp.
Cô Chu lại nhìn về phía Thái Hân, "Thái Hân ngày hôm qua trốn trực nhật, tạo thành ảnh hưởng không tốt với các bạn học, phạt trực ba ngày, cô sẽ kiểm tra, biết chưa?"
"Biết rồi ạ. . ." Sắc mặt của Thái Hân trở nên vô cùng khó coi, sớm biết cô Chu muốn khen ngợi bọn họ thì cậu ta đã không nói, bây giờ hay rồi, mình tự nhiên lanh miệng khai ra, không chỉ mất thưởng mà còn phải bị phạt!
Đều là con mập chết bằm Hứa Cẩm Vi đó, mọi người đều chỉ quét dọn qua loa, tại sao cậu ta lại đột nhiên quét dọn sạch sẽ như vậy chi chứ?
Đều do con heo mập đáng chết muốn nổi tiếng này!
"Được rồi, bây giờ tiếp tục giờ học."
Sau khi cô Chu nói vào học, tất cả mọi người đều đặt sự chú lên trên bài thi, nhưng Hứa Cẩm Vi lại sinh ra một loại cảm giác bị người dòm ngó, cô vốn tưởng rằng là Thái Hân, tỉnh bơ ném ánh mắt về hướng đó nhưng ngoài ý muốn phát hiện lại là Thẩm Lâm Xuyên.
Bị cô phát hiện, ánh mắt của Thẩm Lâm Xuyên có hơi cứng đờ, sau đó thong thả đưa mắt dời đi chỗ khác, làm bộ chẳng qua là đang nhìn phong cảnh nơi này, sau đó lại từ từ quay đầu trở lại hướng bên kia, nhưng không biết lỗ tai ửng đỏ bại lộ ở dưới tầm mắt Hứa Cẩm Vi.
Cũng không biết có phải là bị ảnh hưởng bởi trận đánh hôm qua hay không mà hôm nay Thẩm Lâm Xuyên khi đi học cũng không ngủ, tầm mắt luôn không tự chủ được nhìn về phía Hứa Cẩm Vi.
Đến bây giờ anh còn có chút không dám tin, cái nữ sinh có dáng vóc hơi mập, khiêm tốn lại an tĩnh này, nhìn không có chút sức lực gì, thậm chí vô cùng mềm yếu nhưng lại có sức mạnh có thể bẻ cong thanh sắt?
Mà có sức mạnh như vậy, cô lại cam tâm làm một người bình thường lại mềm yếu ư?
Đây rốt cuộc là một nữ sinh như thế nào. . .
Trong lúc vô tình, tầm mắt của Thẩm Lâm Xuyên lại dời trở về trên người Hứa Cẩm Vi, nhìn chằm chằm, sau đó hoảng hốt thầm nói ︰. . . Hứa Cẩm Vi này mập thì mập nhưng làn da sao lại nhẵn mịn đến thế?
Cô Chu trước sau vẫn giữ một vẻ mặt nghiêm nghị, vào lúc này sắc mặt cũng rất nghiêm túc, làm cho tất cả mọi người rất khó hiểu, không biết cô giáo đột nhiên nhắc tới chuyện trực nhật hôm qua là vì cái gì.
Mồ hôi trên trán Thái Hân lập tức úa ra, ngày hôm qua cậu ta bỏ trực, vốn đã chột dạ, bây giờ nghe cô Chu bảo hai người trực nhật ngày hôm qua đứng lên, phản ứng đầu tiên của cậu ta chính là chuyện trốn trực nhật bị giáo viên phát hiện. Hứa Cẩm Vi mặc dù không biết tại sao cô Chu kêu bọn họ đứng lên, nhưng cô bình tĩnh hơn Thái Hân.
"Thái Hân, ngày hôm qua em. . ." Cô Chu nói đến một nửa, Thái Hân vốn đã chột dạ lập tức liền luống cuống.
"Thưa cô! Ngày hôm qua em không phải cố ý trốn trực nhật! Hôm qua em có chút không thoải mái cho nên về nhà trước. . ."
Nghe vậy, chân mày cô Chu lập tức nhíu lại, "Cho nên ngày hôm qua là một mình Hứa Cẩm Vi quét dọn?"
"Dạ. . . Đúng vậy. . ." Nghe giọng cô giáo dường như cũng không biết chuyện này, trong lòng Thái Hân càng hoảng loạn không thôi, nhưng lại không thể không trả lời.
Sáng sớm hôm nay đến phòng học, cô Chu phát hiện phòng học được quét dọn vô cùng sạch sẽ, tấm bảng đen này thậm chí còn dùng vải ướt lau chùi một lần, làm cho nó sạch sẽ y như mới, bà vốn muốn khen ngợi bọn họ một chút, đặc biệt là nam sinh Thái Hân, dẫu sao Hứa Cẩm Vi nhìn mập như vậy, vừa nhìn là biết không phải một người có sức lực, cho nên bà cảm thấy hẳn là công lao của Thái Hân tương đối nhiều, lại không nghĩ rằng Thái Hân lại trốn trực nhật, toàn bộ phòng học đều là Hứa Cẩm Vi một mình quét dọn.
"Hứa Cẩm Vi lần này trực nhật rất tốt, quét dọn toàn bộ phòng học vô cùng sạch sẽ, ngay cả bàn ghế học tập cũng sắp ngay hàng thẳng lối, sẽ được thưởng năm cuốn vở và hai cây bút chì, lát nữa sau giờ học đến phòng làm việc của cô mà nhận."
"Cảm ơn cô." Có vở mới miễn phí, Hứa Cẩm Vi vẫn rất vui vẻ. Dẫu sao mua vở mới cũng phải cần tiền, Trịnh Bình ngày ngày cực khổ như vậy, cô có thể giảm bớt chi tiết một chút sẽ để cho Trịnh Bình thoải mái hơn một chút.
Các bạn học đều đồng loạt nhìn về phía Hứa Cẩm Vi, có chút không dám tin cô nàng béo này lại sẽ có được cô giáo khen ngợi, còn nhận được phần thưởng.
"Hy vọng các bạn học lấy Hứa Cẩm Vi làm gương, lúc trực nhật dụng tâm hơn một ít, lao động là chuyện vinh quang nhất, lười biếng là không thể được."
"Dạ!" Bọn học sinh đồng thanh đáp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô Chu lại nhìn về phía Thái Hân, "Thái Hân ngày hôm qua trốn trực nhật, tạo thành ảnh hưởng không tốt với các bạn học, phạt trực ba ngày, cô sẽ kiểm tra, biết chưa?"
"Biết rồi ạ. . ." Sắc mặt của Thái Hân trở nên vô cùng khó coi, sớm biết cô Chu muốn khen ngợi bọn họ thì cậu ta đã không nói, bây giờ hay rồi, mình tự nhiên lanh miệng khai ra, không chỉ mất thưởng mà còn phải bị phạt!
Đều là con mập chết bằm Hứa Cẩm Vi đó, mọi người đều chỉ quét dọn qua loa, tại sao cậu ta lại đột nhiên quét dọn sạch sẽ như vậy chi chứ?
Đều do con heo mập đáng chết muốn nổi tiếng này!
"Được rồi, bây giờ tiếp tục giờ học."
Sau khi cô Chu nói vào học, tất cả mọi người đều đặt sự chú lên trên bài thi, nhưng Hứa Cẩm Vi lại sinh ra một loại cảm giác bị người dòm ngó, cô vốn tưởng rằng là Thái Hân, tỉnh bơ ném ánh mắt về hướng đó nhưng ngoài ý muốn phát hiện lại là Thẩm Lâm Xuyên.
Bị cô phát hiện, ánh mắt của Thẩm Lâm Xuyên có hơi cứng đờ, sau đó thong thả đưa mắt dời đi chỗ khác, làm bộ chẳng qua là đang nhìn phong cảnh nơi này, sau đó lại từ từ quay đầu trở lại hướng bên kia, nhưng không biết lỗ tai ửng đỏ bại lộ ở dưới tầm mắt Hứa Cẩm Vi.
Cũng không biết có phải là bị ảnh hưởng bởi trận đánh hôm qua hay không mà hôm nay Thẩm Lâm Xuyên khi đi học cũng không ngủ, tầm mắt luôn không tự chủ được nhìn về phía Hứa Cẩm Vi.
Đến bây giờ anh còn có chút không dám tin, cái nữ sinh có dáng vóc hơi mập, khiêm tốn lại an tĩnh này, nhìn không có chút sức lực gì, thậm chí vô cùng mềm yếu nhưng lại có sức mạnh có thể bẻ cong thanh sắt?
Mà có sức mạnh như vậy, cô lại cam tâm làm một người bình thường lại mềm yếu ư?
Đây rốt cuộc là một nữ sinh như thế nào. . .
Trong lúc vô tình, tầm mắt của Thẩm Lâm Xuyên lại dời trở về trên người Hứa Cẩm Vi, nhìn chằm chằm, sau đó hoảng hốt thầm nói ︰. . . Hứa Cẩm Vi này mập thì mập nhưng làn da sao lại nhẵn mịn đến thế?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro