Thập Niên 80: Con Đường Mỹ Thực
Ly Hôn 1
Túy Nhiễm Khinh Ca
2024-09-13 13:45:20
Hứa Cẩm Vi nhịn cười, cô hơi nheo mắt lại: "Dạ, vậy thì tốt rồi."
"Niếp Niếp, cơm hộp con bán thế nào?" Nói xong chuyện giấy chứng nhận con gái một, Trịnh Bình lại quay đầu hỏi tới chuyện cơm hộp, bà ruốt cuộc cũng có chút bận tâm, bà rất sợ những học sinh kia chẳng qua thích cái mới lạ ăn qua rồi sẽ không muốn mua nữa. Xem như thích tay nghề của bà nhưng năm hào một phần cơm hộp, ai có thể ngày nào cũng ăn?
"Bán cực kỳ tốt ạ! Bọn Thẩm Lâm Xuyên trả con bốn mươi đồng bao cả tháng tiền cơm nữa." Hứa Cẩm Vi cầm một sấp tiền lẻ cùng các loại phiếu lương thực ra, "Tổng cộng hai mươi phần, tất cả đều bán sạch, ngay cả ngày mai cũng được đặt trước hết rồi, còn có nhiều người không đặt được đâu."
"Thật sao?" Trịnh Bình nhìn về phía xấp tiền giấy trong tay con gái, cùng với tên người thật dài trên danh sách, bà vô cùng ngạc nhiên vui vẻ, nụ cười trên mặt mãi không tắt.
Chuyện làm ăn này thật đúng là có khả thi.
Cũng không lâu sau, Hứa Quân cũng tan làm trở về, theo lẽ thường ông ta ném đồ và áo khoác lên trên ghế salon, đợi Trịnh Bình thu dọn xong. ông ta mạnh mẽ ngồi xuống bên cạnh bàn, đến khi bà mang thức ăn lên, một nhà ba người liền bắt đầu ăn cơm.
Cơm tối là ớt xanh xào thịt bằm với canh thịt viên cà chua, trong tay dư dả, Trịnh Bình chỉ hy vọng có thể cho chồng và con gái ăn ngon một chút, vốn dĩ bà còn muốn làm thêm một món ăn nhưng ruốt cuộc vẫn nhịn xuống, dù sao cũng nên tiết kiệm, cho dù trong tay có nhiều tiền cũng không thể tiêu sài phung phí.
Hứa Quân ngược lại là một người nhìn thấy đồ ăn thay đổi liền mở miệng hỏi: "A Bình, gần đây gian hàng làm ăn khá hơn à?"
"Đúng vậy, cũng không tệ lắm..." Hôm nay Trịnh Bình rất vui vẻ, bà đang định cùng chồng chia sẻ một chút hạnh phúc nhưng lại bị Hứa Cẩm Vi cắt ngang.
"Con và mẹ thương lượng một chút, chuẩn bị đóng gian hàng bán bữa sáng đổi thành bán cơm hộp."
"Vậy sao được!" Hứa Quân nghe vậy, chân mày nhất thời nhíu chặt, ông ta trầm giọng quát lên: "Bán cơm hộp và bánh khoai tây sợi là hai chuyện khác nhau, giá cả vốn cao hơn rất nhiều, hơn nữa thức ăn đều phải tươi, lỡ như không bán được thì tất cả đều lãng phí, rủi ro rất lớn, chuyện làm ăn này sao có thể làm? Nếu em có nhiều tiền tiêu hoang vậy lấy ra đây cho anh dùng! Vừa vặn anh rể cũng chuẩn bị bày sạp làm ăn nhỏ, em xem như cho anh ấy mượn chút tiền làm vốn khởi đầu cũng được."
Nhất thời nụ cười trên mặt Trịnh Bình cứng đờ: "Em làm gì có nhiều tiền như vậy, hai mẹ con em chỉ muốn thử một chút thôi..."
Bà ghét cay ghét đắng họ hàng bên nhà họ Hứa. Bình thường cho trẻ con mua ít đồ cũng được đi, muốn bà lấy tiền cho nhà bọn họ làm ăn, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Hứa Quân thật ra cũng chính là cố ý nói để Trịnh Bình từ bỏ ý định bán cơm hộp, ông ta biết mỗi ngày Trịnh Bình bày sạp bán bánh khoai tây sợi, một ngày cũng có thể kiếm được năm ba đồng là nhiều nhất, đàn bà mà, không cần có tiền đồ quá lớn, kiếm nhiều tiền tâm tư càng lanh lợi, không bằng ngoan ngoãn như cũ.
Huống chi chuyện làm ăn vốn là đầu tư nguy hiểm, bây giờ bán bánh khoai tây sợi mặc dù tiền kiếm không được nhiều nhưng được cái ổn định, mỗi tháng bù vào tiền dùng trong nhà cũng đủ, đổi sang bán cơm hộp tất nhiên lời cao, nhưng nếu tổn thất, tiền này ai bỏ ra? Còn không phải dùng tiền của ông ta ư!
"Được rồi, đừng nói những chuyện này nữa, chúng ta ăn cơm trước đi." Thấy chồng không vui, Trịnh Bình đang vui vẻ bị tạt một chậu nước lạnh làm bà cũng thu hồi chuyện muốn nói, bà vội vàng nói sang chuyện khác.
"Ừ." Hứa Quân chậm chạp đáp một tiếng, ông ta liền cầm đũa lên ăn, khuôn mặt lạnh lùng không nói thêm câu nào.
Khóe miệng Hứa Cẩm Vi hơi nâng lên, có thể xem như bữa cơm này ăn rất ngon.
Mới vừa rồi là cô cố ý nói như vậy, cô không nói chuyện hai người đã thí nghiệm qua trước, hơn nữa kết quả còn không tệ, mà chỉ nói muốn thay đổi bán cơm hộp, cứ như vậy, lấy tính cách của Hứa Quân chắc chắn sẽ không đồng ý, ông ta rất sợ hai người thua lỗ sau đó sẽ cầm tiền của ông ta bù vào, nếu để cho Hứa Quân biết hai người dựa vào việc bán cơm hộp kiếm được nhiều tiền như vậy, chuyện tiếp theo không dễ thực hiện.
Phản ứng của Hứa Quân quả nhiên không làm cô thất vọng. Tính cách ông ta bảo thủ, trước cũng bởi vì chuyện Trịnh Bình bày sạp làm ăn mà cãi nhau nhiều lần, ở điều kiện tiên quyết không biết hai người kiếm được bao nhiêu tiền, nghe được Trịnh Bình định ngừng công việc bán bữa sáng đang ổn định đổi sang bán cơm hộp cần tiền vốn cao, dĩ nhiên là sẽ không đồng ý.
Hơn nữa ông ta còn nhắc tới những người trong gia đình nhà họ Hứa bên kia, Trịnh Bình dĩ nhiên sẽ không lại tiếp tục đề tài này nữa.
"Niếp Niếp, cơm hộp con bán thế nào?" Nói xong chuyện giấy chứng nhận con gái một, Trịnh Bình lại quay đầu hỏi tới chuyện cơm hộp, bà ruốt cuộc cũng có chút bận tâm, bà rất sợ những học sinh kia chẳng qua thích cái mới lạ ăn qua rồi sẽ không muốn mua nữa. Xem như thích tay nghề của bà nhưng năm hào một phần cơm hộp, ai có thể ngày nào cũng ăn?
"Bán cực kỳ tốt ạ! Bọn Thẩm Lâm Xuyên trả con bốn mươi đồng bao cả tháng tiền cơm nữa." Hứa Cẩm Vi cầm một sấp tiền lẻ cùng các loại phiếu lương thực ra, "Tổng cộng hai mươi phần, tất cả đều bán sạch, ngay cả ngày mai cũng được đặt trước hết rồi, còn có nhiều người không đặt được đâu."
"Thật sao?" Trịnh Bình nhìn về phía xấp tiền giấy trong tay con gái, cùng với tên người thật dài trên danh sách, bà vô cùng ngạc nhiên vui vẻ, nụ cười trên mặt mãi không tắt.
Chuyện làm ăn này thật đúng là có khả thi.
Cũng không lâu sau, Hứa Quân cũng tan làm trở về, theo lẽ thường ông ta ném đồ và áo khoác lên trên ghế salon, đợi Trịnh Bình thu dọn xong. ông ta mạnh mẽ ngồi xuống bên cạnh bàn, đến khi bà mang thức ăn lên, một nhà ba người liền bắt đầu ăn cơm.
Cơm tối là ớt xanh xào thịt bằm với canh thịt viên cà chua, trong tay dư dả, Trịnh Bình chỉ hy vọng có thể cho chồng và con gái ăn ngon một chút, vốn dĩ bà còn muốn làm thêm một món ăn nhưng ruốt cuộc vẫn nhịn xuống, dù sao cũng nên tiết kiệm, cho dù trong tay có nhiều tiền cũng không thể tiêu sài phung phí.
Hứa Quân ngược lại là một người nhìn thấy đồ ăn thay đổi liền mở miệng hỏi: "A Bình, gần đây gian hàng làm ăn khá hơn à?"
"Đúng vậy, cũng không tệ lắm..." Hôm nay Trịnh Bình rất vui vẻ, bà đang định cùng chồng chia sẻ một chút hạnh phúc nhưng lại bị Hứa Cẩm Vi cắt ngang.
"Con và mẹ thương lượng một chút, chuẩn bị đóng gian hàng bán bữa sáng đổi thành bán cơm hộp."
"Vậy sao được!" Hứa Quân nghe vậy, chân mày nhất thời nhíu chặt, ông ta trầm giọng quát lên: "Bán cơm hộp và bánh khoai tây sợi là hai chuyện khác nhau, giá cả vốn cao hơn rất nhiều, hơn nữa thức ăn đều phải tươi, lỡ như không bán được thì tất cả đều lãng phí, rủi ro rất lớn, chuyện làm ăn này sao có thể làm? Nếu em có nhiều tiền tiêu hoang vậy lấy ra đây cho anh dùng! Vừa vặn anh rể cũng chuẩn bị bày sạp làm ăn nhỏ, em xem như cho anh ấy mượn chút tiền làm vốn khởi đầu cũng được."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhất thời nụ cười trên mặt Trịnh Bình cứng đờ: "Em làm gì có nhiều tiền như vậy, hai mẹ con em chỉ muốn thử một chút thôi..."
Bà ghét cay ghét đắng họ hàng bên nhà họ Hứa. Bình thường cho trẻ con mua ít đồ cũng được đi, muốn bà lấy tiền cho nhà bọn họ làm ăn, đó là chuyện tuyệt đối không có khả năng.
Hứa Quân thật ra cũng chính là cố ý nói để Trịnh Bình từ bỏ ý định bán cơm hộp, ông ta biết mỗi ngày Trịnh Bình bày sạp bán bánh khoai tây sợi, một ngày cũng có thể kiếm được năm ba đồng là nhiều nhất, đàn bà mà, không cần có tiền đồ quá lớn, kiếm nhiều tiền tâm tư càng lanh lợi, không bằng ngoan ngoãn như cũ.
Huống chi chuyện làm ăn vốn là đầu tư nguy hiểm, bây giờ bán bánh khoai tây sợi mặc dù tiền kiếm không được nhiều nhưng được cái ổn định, mỗi tháng bù vào tiền dùng trong nhà cũng đủ, đổi sang bán cơm hộp tất nhiên lời cao, nhưng nếu tổn thất, tiền này ai bỏ ra? Còn không phải dùng tiền của ông ta ư!
"Được rồi, đừng nói những chuyện này nữa, chúng ta ăn cơm trước đi." Thấy chồng không vui, Trịnh Bình đang vui vẻ bị tạt một chậu nước lạnh làm bà cũng thu hồi chuyện muốn nói, bà vội vàng nói sang chuyện khác.
"Ừ." Hứa Quân chậm chạp đáp một tiếng, ông ta liền cầm đũa lên ăn, khuôn mặt lạnh lùng không nói thêm câu nào.
Khóe miệng Hứa Cẩm Vi hơi nâng lên, có thể xem như bữa cơm này ăn rất ngon.
Mới vừa rồi là cô cố ý nói như vậy, cô không nói chuyện hai người đã thí nghiệm qua trước, hơn nữa kết quả còn không tệ, mà chỉ nói muốn thay đổi bán cơm hộp, cứ như vậy, lấy tính cách của Hứa Quân chắc chắn sẽ không đồng ý, ông ta rất sợ hai người thua lỗ sau đó sẽ cầm tiền của ông ta bù vào, nếu để cho Hứa Quân biết hai người dựa vào việc bán cơm hộp kiếm được nhiều tiền như vậy, chuyện tiếp theo không dễ thực hiện.
Phản ứng của Hứa Quân quả nhiên không làm cô thất vọng. Tính cách ông ta bảo thủ, trước cũng bởi vì chuyện Trịnh Bình bày sạp làm ăn mà cãi nhau nhiều lần, ở điều kiện tiên quyết không biết hai người kiếm được bao nhiêu tiền, nghe được Trịnh Bình định ngừng công việc bán bữa sáng đang ổn định đổi sang bán cơm hộp cần tiền vốn cao, dĩ nhiên là sẽ không đồng ý.
Hơn nữa ông ta còn nhắc tới những người trong gia đình nhà họ Hứa bên kia, Trịnh Bình dĩ nhiên sẽ không lại tiếp tục đề tài này nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro