Thập Niên 80: Con Đường Mỹ Thực
Tra Nam 2
Túy Nhiễm Khinh Ca
2024-09-13 13:45:20
Ở trong tiểu thuyết, nguyên chủ vẫn luôn là cái đuôi của Lục Lâm Lâm, Lục Lâm Lâm đi tới đâu thì cô đi theo đó, hễ gặp phải chuyện gì thì kẻ xui xẻo luôn là Hứa Cẩm Vi, kẻ có lợi lại là Lục Lâm Lâm. Nhưng mà cũng không ai có thể nói Lục Lâm Lâm là cố ý, cho tới bây giờ cô ấy đều hy vọng mọi người sống tốt, tất cả cũng chỉ là Hứa Cẩm Vi xui xẻo lại có lòng tham mà Lục Lâm Lâm chỉ là người tốt có được quả ngọt.
Giống như lần này, hai người cùng đi bờ sông chơi, Hứa Cẩm Vi rơi xuống nước lên cơn sốt, Lục Lâm Lâm nhưng là không phát hiện chút tổn hao nào.
Cô sống thì dường như chỉ là một vật cản xui cho Lục Lâm Lâm.
Làm bạn với Lục Lâm Lâm thật ra thì cũng không có gì vui, bởi vì chờ đợi Hứa Cẩm Vi không chỉ là xui xẻo, nhưng mà trừ cô em họ "Đơn thuần hiền lành" Lục Lâm Lâm này ra thì căn bản sẽ không có ai chịu làm bạn với cô, cho nên nguyên chủ thật ra thì vốn không có lựa chọn nào khác.
Cô quá muốn một người bạn để thoát khỏi trạng thái một mình một cõi này.
Cũng chính bởi vì những gì trải qua lúc nhỏ, bất kỳ ai đối xử với cô hơi tốt, cô cũng sẽ bị phóng đại vô hạn, cho nên sau khi lớn lên cũng chính là sau khi chính thức tiến vào tình tiết bộ truyện, Hứa Cẩm Vi mới có thể bởi vì nam chính tiện tay giúp đỡ một lần mà thật sâu yêu anh ta. Cùng vai chính cướp đàn ông đã định sẵn là không có kết quả gì tốt, huống chi cô còn sắm vai nữ phụ, so với nữ chính chỉ là hạt bụi, cuối cùng chỉ có thể mất hết ý chí mà bị người đàn ông mình thích nhất tận tay đưa vào địa ngục.
Nhớ lại "cả đời Hứa Cẩm Vi khi còn sống bị chê", Hứa Cẩm Vi cười nhạo một tiếng trong lòng, cô không có hứng làm lá chắn cho người khác, cũng không có hứng thú đi chơi mấy trò đấm đá nhau, bất kể Lục Lâm Lâm là đơn thuần thật hay là tâm cơ nhiều, cô chỉ quan tâm đến thức ăn ngon.
Cô chỉ muốn ăn no mặc ấm, cách xa những chuyện làm lòng người khó chịu này, an an ổn ổn sống qua một đời. Nam chủ, nữ chính, chính văn cái gì, toàn bộ đều phải xéo qua một bên!
Bởi vì cổ thân thể này vẫn còn đang bệnh nên Hứa Cẩm Vi bất tri bất giác liền chìm vào trong giấc ngủ lần nữa.
*******
Hứa Cẩm Vi tỉnh lại vì bị sặc mùi thuốc lá, cô vừa mở mắt ra liền thấy bên cạnh bàn có một người đàn ông trung niên đang vừa hút thuốc vừa xem báo, cô biết đó là cha cô - Hứa Quân. Hứa Quân là một giáo sư đại học, mặc dù đã hơn năm mươi tuổi nhưng ngũ quan đàng hoàng, nhìn khí chất vô cùng nho nhã, cũng coi là một ông chú đẹp trai.
Nhưng mà Hứa Cẩm Vi đã quen với tình tiết trong truyện nên trong lòng rất rõ ràng, người này trong ngoài khác nhau như thế nào, lúc ông ta và Trịnh Bình kết hôn là kết hôn bí mật. Lúc ông ta xuống nông thôn vì để sống thoải mái nên cưới con gái của Đại đội trưởng, về sau vì trở về thành phố nên lại quả quyết ly hôn với vợ trước.
Trịnh Bình không biết điểm này, chỉ coi ông ta là một người hiền lành, sau khi Hứa Quân ở nhà bảo vệ mẹ con bà và Hứa Cẩm Vi thì bà còn một lòng với ông ta, trên giấy tờ chứng từ cũng không do dự viết tên chồng.
—— Cũng chính là vì vậy, sau khi Hứa Quân bởi vì bệnh qua mà qua đời, vợ trước mang con trai đến cửa chia di sản thì Trịnh Bình gặp phải đã kích vô cùng to lớn.
Con người Hứa Quân ở trong lòng Hứa Cẩm Vi đã xem ông ta là tra nam.
"Ông xã, đừng hút thuốc lá, ăn cơm thôi." Trịnh Bình bưng thức ăn từ căn bếp đơn sơ đi ra, cắt đứt hồi ức của Hứa Cẩm Vi.
"Biết rồi." Hứa Quân rất phối hợp dụi điếu thuốc, nhưng Hứa Cẩm Vi nghe vẫn nghe ra được vẻ không kiên nhẫn trong lời nói của ông ta, chỉ là Trịnh Bình đã quen với chuyện đó nên không nhận ra bất kỳ điều không ổn nào.
Chú ý tới Hứa Cẩm Vi nằm trên giường đã tỉnh, bà liền lộ ra nụ cười ấm áp, dịu dàng nói: "Niếp Niếp tỉnh rồi? Mau dậy rửa mặt, chuẩn bị ăn cơm tối thôi!"
"Dạ." Hứa Cẩm Vi khéo léo nhảy xuống giường, đi vào phòng vệ sinh lấy nước rửa mặt. Cô biết bây giờ mình đã trở thành nhân vật trong tiểu thuyết cho nên cô cần phải cố gắng hết sức hòa nhập vào, không để cho những người khác phát hiện điều khác thường.
Mà lúc tay cô chạm vào nước, trong lòng cô không khỏi trào dâng niềm vui khôn xiết—— nước kia lại giống như là có sinh mệnh, lượn quanh ngón tay cô, sinh ra cộng hưởng với cô. Cô chỉ cần hơi động suy nghĩ thì dòng nước sẽ nổi lên giữa không trung theo một quy luật hoàn toàn không phù hợp với quy luật vật lý!
Cô mang theo dị năng tới? !
Giống như lần này, hai người cùng đi bờ sông chơi, Hứa Cẩm Vi rơi xuống nước lên cơn sốt, Lục Lâm Lâm nhưng là không phát hiện chút tổn hao nào.
Cô sống thì dường như chỉ là một vật cản xui cho Lục Lâm Lâm.
Làm bạn với Lục Lâm Lâm thật ra thì cũng không có gì vui, bởi vì chờ đợi Hứa Cẩm Vi không chỉ là xui xẻo, nhưng mà trừ cô em họ "Đơn thuần hiền lành" Lục Lâm Lâm này ra thì căn bản sẽ không có ai chịu làm bạn với cô, cho nên nguyên chủ thật ra thì vốn không có lựa chọn nào khác.
Cô quá muốn một người bạn để thoát khỏi trạng thái một mình một cõi này.
Cũng chính bởi vì những gì trải qua lúc nhỏ, bất kỳ ai đối xử với cô hơi tốt, cô cũng sẽ bị phóng đại vô hạn, cho nên sau khi lớn lên cũng chính là sau khi chính thức tiến vào tình tiết bộ truyện, Hứa Cẩm Vi mới có thể bởi vì nam chính tiện tay giúp đỡ một lần mà thật sâu yêu anh ta. Cùng vai chính cướp đàn ông đã định sẵn là không có kết quả gì tốt, huống chi cô còn sắm vai nữ phụ, so với nữ chính chỉ là hạt bụi, cuối cùng chỉ có thể mất hết ý chí mà bị người đàn ông mình thích nhất tận tay đưa vào địa ngục.
Nhớ lại "cả đời Hứa Cẩm Vi khi còn sống bị chê", Hứa Cẩm Vi cười nhạo một tiếng trong lòng, cô không có hứng làm lá chắn cho người khác, cũng không có hứng thú đi chơi mấy trò đấm đá nhau, bất kể Lục Lâm Lâm là đơn thuần thật hay là tâm cơ nhiều, cô chỉ quan tâm đến thức ăn ngon.
Cô chỉ muốn ăn no mặc ấm, cách xa những chuyện làm lòng người khó chịu này, an an ổn ổn sống qua một đời. Nam chủ, nữ chính, chính văn cái gì, toàn bộ đều phải xéo qua một bên!
Bởi vì cổ thân thể này vẫn còn đang bệnh nên Hứa Cẩm Vi bất tri bất giác liền chìm vào trong giấc ngủ lần nữa.
*******
Hứa Cẩm Vi tỉnh lại vì bị sặc mùi thuốc lá, cô vừa mở mắt ra liền thấy bên cạnh bàn có một người đàn ông trung niên đang vừa hút thuốc vừa xem báo, cô biết đó là cha cô - Hứa Quân. Hứa Quân là một giáo sư đại học, mặc dù đã hơn năm mươi tuổi nhưng ngũ quan đàng hoàng, nhìn khí chất vô cùng nho nhã, cũng coi là một ông chú đẹp trai.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng mà Hứa Cẩm Vi đã quen với tình tiết trong truyện nên trong lòng rất rõ ràng, người này trong ngoài khác nhau như thế nào, lúc ông ta và Trịnh Bình kết hôn là kết hôn bí mật. Lúc ông ta xuống nông thôn vì để sống thoải mái nên cưới con gái của Đại đội trưởng, về sau vì trở về thành phố nên lại quả quyết ly hôn với vợ trước.
Trịnh Bình không biết điểm này, chỉ coi ông ta là một người hiền lành, sau khi Hứa Quân ở nhà bảo vệ mẹ con bà và Hứa Cẩm Vi thì bà còn một lòng với ông ta, trên giấy tờ chứng từ cũng không do dự viết tên chồng.
—— Cũng chính là vì vậy, sau khi Hứa Quân bởi vì bệnh qua mà qua đời, vợ trước mang con trai đến cửa chia di sản thì Trịnh Bình gặp phải đã kích vô cùng to lớn.
Con người Hứa Quân ở trong lòng Hứa Cẩm Vi đã xem ông ta là tra nam.
"Ông xã, đừng hút thuốc lá, ăn cơm thôi." Trịnh Bình bưng thức ăn từ căn bếp đơn sơ đi ra, cắt đứt hồi ức của Hứa Cẩm Vi.
"Biết rồi." Hứa Quân rất phối hợp dụi điếu thuốc, nhưng Hứa Cẩm Vi nghe vẫn nghe ra được vẻ không kiên nhẫn trong lời nói của ông ta, chỉ là Trịnh Bình đã quen với chuyện đó nên không nhận ra bất kỳ điều không ổn nào.
Chú ý tới Hứa Cẩm Vi nằm trên giường đã tỉnh, bà liền lộ ra nụ cười ấm áp, dịu dàng nói: "Niếp Niếp tỉnh rồi? Mau dậy rửa mặt, chuẩn bị ăn cơm tối thôi!"
"Dạ." Hứa Cẩm Vi khéo léo nhảy xuống giường, đi vào phòng vệ sinh lấy nước rửa mặt. Cô biết bây giờ mình đã trở thành nhân vật trong tiểu thuyết cho nên cô cần phải cố gắng hết sức hòa nhập vào, không để cho những người khác phát hiện điều khác thường.
Mà lúc tay cô chạm vào nước, trong lòng cô không khỏi trào dâng niềm vui khôn xiết—— nước kia lại giống như là có sinh mệnh, lượn quanh ngón tay cô, sinh ra cộng hưởng với cô. Cô chỉ cần hơi động suy nghĩ thì dòng nước sẽ nổi lên giữa không trung theo một quy luật hoàn toàn không phù hợp với quy luật vật lý!
Cô mang theo dị năng tới? !
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro