Thập Niên 80: Kết Hôn Với Sĩ Quan, Mang Không Gian Thoải Mái Làm Giàu
Chương 47
2024-08-20 21:16:49
Hứa Đồng nói chắc nịch, dù sao chuyện của Hà Loan Loan và Vương Lão Lục trước đây ầm ĩ rất lớn, cô ta cũng biết mà.
Lúc trước Hà Linh Linh cũng nói với cô ta kế hoạch kia, chính là khiến Hà Loan Loan bị Vương Lão Lục vũ nhục!
Áo sơ mi chính là ý tưởng cô ta gợi ý cho Hà Linh Linh.
Đồng chí Cố nhìn ưu tú như vậy, chắc chắn không chấp nhận được chuyện người phụ nữ của mình đã không còn trong trắng!
Hứa Đồng chờ đợi vẻ mặt hoài nghi của Cố Dục Hàn, quả nhiên, Cố Dục Hàn hỏi: “Thời gian, địa điểm?”
Hứa Đồng mở cờ trong bụng, lập tức kể lại toàn bộ chuyện xảy ra vào hôm Hà Linh Linh bỏ thuốc Hà Loan Loan: “Hôm đó Hà Loan Loan về nhà rất khuya, áo sơ mi vẫn còn ném ở nhà Vương Lão Lục!”
Biết được chuyện này, Cố Dục Hàn chắc chắn sẽ hủy bỏ hôn sự!
Nhưng không, Hứa Đồng chỉ chờ được Cố Dục Hàn lấy ra một sợi dây thừng không biết ở đâu, trở tay trói chặt hai tay cô ta lại!
Âm thanh của người đàn ông vừa lạnh lùng vừa oai phong: “Cô nói ra mấy lời phỉ báng Hà Loan Loan, lại còn khẳng định chắc chắn như vậy, thế thì chúng ta tới đồn cảnh sát nói đi!”
Hứa Đồng làm sao cũng không nghĩ tới Cố Dục Hàn sẽ xuất ra một chiêu như vậy!
Cô ta bắt đầu giãy giụa nhưng lại không nhúc nhích được, lập tức khóc lóc xin tha: “Tôi cũng chỉ muốn tốt cho anh thôi mà! Anh buông tôi ra! Mau buông tôi ra!”
Vừa lúc Hà Loan Loan và hiệu trưởng đã nói chuyện xong, từ phòng học đi ra đã thấy một màn như thế, tất cả trực tiếp ngây dại!
Hà Loan Loan trợn to mắt: “Cố Dục Hàn, anh, anh làm gì vậy?”
Cố Dục Hàn nói thẳng: “Đồng chí nữ này chạy tới trước mặt anh nói em và một người đàn ông nào đó có quan hệ không rõ ràng, anh tin tưởng em, bây giờ chúng ta đưa cô ta tới Cục Cảnh sát, thuận tiện đưa luôn tên Vương Lão Lục gì đó đến cục cảnh sát luôn, nhất định phải điều tra chuyện này cho rõ ràng!”
Dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng tới thanh danh của Hà Loan Loan.
Anh cũng rõ hôm đó Hà Loan Loan xuất hiện ở nơi sơn dã mà còn nóng bỏng chủ động như thế là chuyện rất không bình thường, chắc chắn là bị người ta hại!
Nếu chuyện này không xử lý triệt để thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Hà Loan Loan mím môi: “Được, vậy làm rõ ràng một lần!”
Cố Dục Hàn rất nhanh đã trói Vương Lão Lục tới đây, đưa cả hai người bọn họ tới Cục Cảnh sát.
Hứa Đồng cả đường đi khóc lóc không ngừng, cứ chốc chốc lại cầu xin tha thứ, nhưng Cố Dục Hàn chẳng hề dao động.
Vương Lão Lục lại bình tĩnh hơn nhiều, dù sao da mặt gã dày, cứ sống chết không thừa nhận là được!
Nhưng Vương Lão Lục không ngờ lúc tới Cục Cảnh sát, Hứa Đồng vì quá sợ hãi mà đã khai hết mọi chuyện.
Cô ta khóc lóc thảm thiết: “Chuyện này thật sự không liên quan tới tôi, là hai mẹ con Hà Linh Linh cùng Trần Thúy Hoa giở trò quỷ, Hà Linh Linh xúi giục Vương Lão Lục trộm thuốc kích dục ở trại nuôi heo rồi bỏ vào ly nước của Hà Loan Loan, tôi không biết hôm đó Vương Lão Lục và Hà Loan Loan đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết Vương Lão Lục cầm áo sơ mi của Hà Loan Loan đi tìm cô ta...”
Vương Lão Lục kích động như heo bị chọc tiết, nhảy cẫng lên: “Cái con đàn bà chết tiệt này! Cô nói bậy bạ gì đó! Ông đây không có làm! Ông đây mới cưới vợ!”
Cố Dục Hàn dặn dò sở trưởng Cục Cảnh sát vài câu, ánh mắt vị sở trưởng kia sáng lên như tìm được cha ruột: “Đoàn trưởng Cố ngài yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ làm tốt!”
Sở trưởng đích thân đi thẩm vấn Vương Lão Lục, mười phút sau đã nghe thấy Vương Lão Lục kêu cha gọi mẹ, nói hết tất cả những gì gã biết.
Toàn bộ sự thật chính là mẹ con Trần Thúy Hoa cấu kết với gã hãm hại Hà Loan Loan!
Mà Hà Loan Loan liều chết chạy thoát lăn xuống vách núi.
Lúc Hà Loan Loan nghe được chân tướng chuyện này, vẻ mặt hơi căng thẳng, không một ai biết thật ra cô đã chết một lần.
Mấy ngày nay Hà Loan Loan vẫn luôn điều tra những chuyện Vương Lão Lục đã làm.
Vừa lúc có cơ hội, Hà Loan Loan nói thẳng: “Tôi hoài nghi Nhị Nha trượt chân chết đuối trong thôn là bị Vương Lão Lục hại chết, lúc ấy Nhị Nha chết rất kỳ quái. Con bé không cha không mẹ, chỉ còn một người bà tai không nghe được, cũng không có người nào truy cứu, nhưng tôi từng hỏi đám nhỏ trong thôn, có đứa nhìn thấy Vương Lão Lục dụ Nhị Nha về nhà.”
Vương Lão Lục bị sở trưởng thẩm vấn một lần đã hình thành bóng ma tâm lý, gã muốn liều chết không nhận, nhưng cuối cùng vẫn không chịu nổi chiếc dùi cui điện kia.
Lúc trước Hà Linh Linh cũng nói với cô ta kế hoạch kia, chính là khiến Hà Loan Loan bị Vương Lão Lục vũ nhục!
Áo sơ mi chính là ý tưởng cô ta gợi ý cho Hà Linh Linh.
Đồng chí Cố nhìn ưu tú như vậy, chắc chắn không chấp nhận được chuyện người phụ nữ của mình đã không còn trong trắng!
Hứa Đồng chờ đợi vẻ mặt hoài nghi của Cố Dục Hàn, quả nhiên, Cố Dục Hàn hỏi: “Thời gian, địa điểm?”
Hứa Đồng mở cờ trong bụng, lập tức kể lại toàn bộ chuyện xảy ra vào hôm Hà Linh Linh bỏ thuốc Hà Loan Loan: “Hôm đó Hà Loan Loan về nhà rất khuya, áo sơ mi vẫn còn ném ở nhà Vương Lão Lục!”
Biết được chuyện này, Cố Dục Hàn chắc chắn sẽ hủy bỏ hôn sự!
Nhưng không, Hứa Đồng chỉ chờ được Cố Dục Hàn lấy ra một sợi dây thừng không biết ở đâu, trở tay trói chặt hai tay cô ta lại!
Âm thanh của người đàn ông vừa lạnh lùng vừa oai phong: “Cô nói ra mấy lời phỉ báng Hà Loan Loan, lại còn khẳng định chắc chắn như vậy, thế thì chúng ta tới đồn cảnh sát nói đi!”
Hứa Đồng làm sao cũng không nghĩ tới Cố Dục Hàn sẽ xuất ra một chiêu như vậy!
Cô ta bắt đầu giãy giụa nhưng lại không nhúc nhích được, lập tức khóc lóc xin tha: “Tôi cũng chỉ muốn tốt cho anh thôi mà! Anh buông tôi ra! Mau buông tôi ra!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa lúc Hà Loan Loan và hiệu trưởng đã nói chuyện xong, từ phòng học đi ra đã thấy một màn như thế, tất cả trực tiếp ngây dại!
Hà Loan Loan trợn to mắt: “Cố Dục Hàn, anh, anh làm gì vậy?”
Cố Dục Hàn nói thẳng: “Đồng chí nữ này chạy tới trước mặt anh nói em và một người đàn ông nào đó có quan hệ không rõ ràng, anh tin tưởng em, bây giờ chúng ta đưa cô ta tới Cục Cảnh sát, thuận tiện đưa luôn tên Vương Lão Lục gì đó đến cục cảnh sát luôn, nhất định phải điều tra chuyện này cho rõ ràng!”
Dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng tới thanh danh của Hà Loan Loan.
Anh cũng rõ hôm đó Hà Loan Loan xuất hiện ở nơi sơn dã mà còn nóng bỏng chủ động như thế là chuyện rất không bình thường, chắc chắn là bị người ta hại!
Nếu chuyện này không xử lý triệt để thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Hà Loan Loan mím môi: “Được, vậy làm rõ ràng một lần!”
Cố Dục Hàn rất nhanh đã trói Vương Lão Lục tới đây, đưa cả hai người bọn họ tới Cục Cảnh sát.
Hứa Đồng cả đường đi khóc lóc không ngừng, cứ chốc chốc lại cầu xin tha thứ, nhưng Cố Dục Hàn chẳng hề dao động.
Vương Lão Lục lại bình tĩnh hơn nhiều, dù sao da mặt gã dày, cứ sống chết không thừa nhận là được!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng Vương Lão Lục không ngờ lúc tới Cục Cảnh sát, Hứa Đồng vì quá sợ hãi mà đã khai hết mọi chuyện.
Cô ta khóc lóc thảm thiết: “Chuyện này thật sự không liên quan tới tôi, là hai mẹ con Hà Linh Linh cùng Trần Thúy Hoa giở trò quỷ, Hà Linh Linh xúi giục Vương Lão Lục trộm thuốc kích dục ở trại nuôi heo rồi bỏ vào ly nước của Hà Loan Loan, tôi không biết hôm đó Vương Lão Lục và Hà Loan Loan đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết Vương Lão Lục cầm áo sơ mi của Hà Loan Loan đi tìm cô ta...”
Vương Lão Lục kích động như heo bị chọc tiết, nhảy cẫng lên: “Cái con đàn bà chết tiệt này! Cô nói bậy bạ gì đó! Ông đây không có làm! Ông đây mới cưới vợ!”
Cố Dục Hàn dặn dò sở trưởng Cục Cảnh sát vài câu, ánh mắt vị sở trưởng kia sáng lên như tìm được cha ruột: “Đoàn trưởng Cố ngài yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ làm tốt!”
Sở trưởng đích thân đi thẩm vấn Vương Lão Lục, mười phút sau đã nghe thấy Vương Lão Lục kêu cha gọi mẹ, nói hết tất cả những gì gã biết.
Toàn bộ sự thật chính là mẹ con Trần Thúy Hoa cấu kết với gã hãm hại Hà Loan Loan!
Mà Hà Loan Loan liều chết chạy thoát lăn xuống vách núi.
Lúc Hà Loan Loan nghe được chân tướng chuyện này, vẻ mặt hơi căng thẳng, không một ai biết thật ra cô đã chết một lần.
Mấy ngày nay Hà Loan Loan vẫn luôn điều tra những chuyện Vương Lão Lục đã làm.
Vừa lúc có cơ hội, Hà Loan Loan nói thẳng: “Tôi hoài nghi Nhị Nha trượt chân chết đuối trong thôn là bị Vương Lão Lục hại chết, lúc ấy Nhị Nha chết rất kỳ quái. Con bé không cha không mẹ, chỉ còn một người bà tai không nghe được, cũng không có người nào truy cứu, nhưng tôi từng hỏi đám nhỏ trong thôn, có đứa nhìn thấy Vương Lão Lục dụ Nhị Nha về nhà.”
Vương Lão Lục bị sở trưởng thẩm vấn một lần đã hình thành bóng ma tâm lý, gã muốn liều chết không nhận, nhưng cuối cùng vẫn không chịu nổi chiếc dùi cui điện kia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro