Thập Niên 80: Nữ Chính Muốn Tái Hôn
Chương 50
Mộ Kiến Xuân Thâm
2024-11-11 00:08:26
Dương Tam Ni mang vẻ mặt thần bí nói: “Thật ra thì tôi không dám nói với chị, tôi còn nhìn thấy mẹ chồng chị. Lúc bà ấy còn sống thì có quan hệ tốt với mẹ chồng tôi nhất, bây giờ vẫn chơi với nhau. Bà ấy bảo tôi truyền lời cho chị, nói nàng dâu tìm cho Chấn Hoa bây giờ không tốt, cô gái đó số xấu khắc chồng.”
Ngụy Hồng Hà kinh ngạc: “Thật sao?”
“Bà ấy nói không bỏ hôn sự này thì Chấn Hoa sẽ càng ngày càng yếu, thằng bé… có thể mắc căn bệnh nghiêm trọng.”
Gương mặt của Ngụy Hồng Hà trắng nhợt. Nhà bà ta giấu kín chuyện Tào Chấn Hoa mắc bệnh, bình thường nấu thuốc đều nói là cho bà ta và chồng uống. Bà ta dám nói rằng đến cả hàng xóm cũng không biết Tào Chấn Hoa có bệnh. Hơn nữa Dương Tam Ni đều đoán được hai chuyện trước đó, chắc hẳn chuyện này không phải lừa gạt.
“Vậy phải làm sao?”
Dương Tam Ni thần bí nhỏ giọng nói: “Đổi người khác, mẹ chồng chị nói là bà ấy đã tìm được cho Chấn Hoa rồi. Bà ấy thấy đối diện nhà cô gái đính hôn với Chấn Hoa nhà chị bây giờ có một đứa con gái, rất có phúc, rất hợp với Chấn Hoa. Lấy con bé đó đảm bảo chị có thể bế cháu trai! Còn phải kết hôn sớm, đừng để đến lúc gần năm tuổi của Chấn Hoa nhà chị, vậy thì không tốt cho thằng bé.”
Ngụy Hồng Hà nghe vậy thì tinh thần phấn chấn. Hai năm trước họ lặng lẽ xin thầy hỏi thuốc, từng hỏi rất nhiều bác sĩ đều nói con trai rất khó có con. Nếu như lấy được con dâu có thể sinh đứa cháu trai ruột cho bà ta thì bà ta dám xem con dâu như Bồ Tát mà dâng cúng.
Nhưng mà, Ngụy Hồng Hà nghĩ đến vấn đề thực tế lại nửa tin nửa ngờ hỏi: “Qua thêm mấy tháng nữa là kết hôn rồi, lại đi từ hôn thì không hay nhỉ? Hơn nữa nếu nhà đó không đồng ý thì sao?”
“Sao lại không đồng ý? Chị vì Chấn Hoa, lấy thêm chút tiền sính lễ không phải được rồi sao? Hơn nữa, con gái nhà đó từng đi học, trong nhà có anh có chị, chắc chắn tốt hơn người bây giờ. Dù sao mẹ chồng chị nói con bé đó có phúc, có thể che chắn cho Chấn Hoa. Tin hay không thì tùy chị, tôi cũng nể tình chúng ta là hàng xóm nhiều năm nên mới nói.”
Dương Tam Ni muốn khuyên thêm hai câu, nhưng nhớ lời dặn dò của Tào Xuân Lệ thì không nói nhiều nữa. Bà ta để lại một bóng lưng bí hiểm, về nhà báo cáo với con gái.
Ngụy Hồng Hà về nhà bàn bạc với chồng là Tào Phúc Nguyên, nghĩ tới nghĩ lui cũng không thiệt thòi. Trong nhà có chút tiền, con trai lại là đứa bé ngoan khó kiếm trong những thôn gần đây. Cho dù con gái nhà đó không đồng ý, cũng không lo không tìm được con gái tơ nhà người khác. Hơn nữa, con dâu tương lai bây giờ lại làm người giúp việc cho nhà người ta, thật sự là mất mặt.
Rất nhanh, hai người Tào Phúc Nguyên và Ngụy Hồng Hà đã hành động.
Tào Xuân Lệ trốn trong nhà cười thầm: “Điền Ninh, tôi sẽ tìm cho cô một cuộc hôn nhân tuyệt vời.”
Kiếp trước, sau khi Tào Xuân Lệ ly hôn với người đàn ông phụ bạc kia thì trở về quê nhà, đúng lúc gặp con dâu nhà hàng xóm giết mẹ chồng. Hai nhà xem như cùng họ, biết nhiều thêm vài chuyện.
Con dâu giết người tên là Điền Xảo Chân, sau khi cô ấy kết hôn với Tào Chấn Hoa thì vẫn chưa có con. Nguyên nhân thật sự là Tào Chấn Hoa có bệnh từ trong bụng mẹ, sức khỏe rất tệ, chính là một lọ thuốc di động. Sau khi trưởng thành còn bị động kinh, Điền Xảo Chân kết hôn xong mới biết anh ta không thể sinh con, ván đã đóng thuyền nên chỉ đành tiếp tục sống như vậy.
Về nguyên nhân không thể sinh con, cả nhà Tào Chấn Hoa luôn nói với bên ngoài là do Điền Xảo Chân, giấu kín bệnh tình của anh ta. Sau đó anh ta bị bệnh chết, hai người Ngụy Hồng Hà ép cô ấy không cho cô ấy tái hôn.
Điền Xảo Chân tốt tính lại giỏi giang, nhẫn nhục chăm sóc cha mẹ chồng, ai ngờ cha mẹ chồng bị ma ám, muốn cô ta sinh con với người đàn ông khác để cho nhà họ nuôi. Thậm chí tìm người khỏe mạnh gọi đến nhà vào lúc nửa đêm, lúc cô ấy phản kháng lỡ tay giết người đàn ông đó và mẹ chồng Ngụy Hồng Hà. Lúc bị cảnh sát bắt đi, cô ấy ngửa mặt lên trời cười to, giống như một người điên.
Vì vậy nên Tào Xuân Lệ khắc sâu ấn tượng, lúc nghĩ cách giải quyết Điền Ninh thì cô ta đã nhớ lại chuyện này. Nếu như để cô cướp đi tất cả của cô ta vào kiếp trước biến thành người điên này, vậy chẳng phải rất vui sao?
Tào Xuân Lệ bất ngờ nhớ đến kiếp trước cô ăn mặc trang điểm xinh đẹp thanh nhã, ăn trên ngồi trước mà đứng bên cạnh Vu Thanh Sơn. Đến cả ba đứa con mà cô ta sinh cũng ngoan ngoãn vâng theo cô, hận thù trong lòng cô ta đang không ngừng lan tràn. Nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra sau này, khóe miệng của cô ta không tự chủ nở một nụ cười ác độc.
“Điền Ninh, cô cứ chờ sống không bằng chết đi!”
Ngụy Hồng Hà kinh ngạc: “Thật sao?”
“Bà ấy nói không bỏ hôn sự này thì Chấn Hoa sẽ càng ngày càng yếu, thằng bé… có thể mắc căn bệnh nghiêm trọng.”
Gương mặt của Ngụy Hồng Hà trắng nhợt. Nhà bà ta giấu kín chuyện Tào Chấn Hoa mắc bệnh, bình thường nấu thuốc đều nói là cho bà ta và chồng uống. Bà ta dám nói rằng đến cả hàng xóm cũng không biết Tào Chấn Hoa có bệnh. Hơn nữa Dương Tam Ni đều đoán được hai chuyện trước đó, chắc hẳn chuyện này không phải lừa gạt.
“Vậy phải làm sao?”
Dương Tam Ni thần bí nhỏ giọng nói: “Đổi người khác, mẹ chồng chị nói là bà ấy đã tìm được cho Chấn Hoa rồi. Bà ấy thấy đối diện nhà cô gái đính hôn với Chấn Hoa nhà chị bây giờ có một đứa con gái, rất có phúc, rất hợp với Chấn Hoa. Lấy con bé đó đảm bảo chị có thể bế cháu trai! Còn phải kết hôn sớm, đừng để đến lúc gần năm tuổi của Chấn Hoa nhà chị, vậy thì không tốt cho thằng bé.”
Ngụy Hồng Hà nghe vậy thì tinh thần phấn chấn. Hai năm trước họ lặng lẽ xin thầy hỏi thuốc, từng hỏi rất nhiều bác sĩ đều nói con trai rất khó có con. Nếu như lấy được con dâu có thể sinh đứa cháu trai ruột cho bà ta thì bà ta dám xem con dâu như Bồ Tát mà dâng cúng.
Nhưng mà, Ngụy Hồng Hà nghĩ đến vấn đề thực tế lại nửa tin nửa ngờ hỏi: “Qua thêm mấy tháng nữa là kết hôn rồi, lại đi từ hôn thì không hay nhỉ? Hơn nữa nếu nhà đó không đồng ý thì sao?”
“Sao lại không đồng ý? Chị vì Chấn Hoa, lấy thêm chút tiền sính lễ không phải được rồi sao? Hơn nữa, con gái nhà đó từng đi học, trong nhà có anh có chị, chắc chắn tốt hơn người bây giờ. Dù sao mẹ chồng chị nói con bé đó có phúc, có thể che chắn cho Chấn Hoa. Tin hay không thì tùy chị, tôi cũng nể tình chúng ta là hàng xóm nhiều năm nên mới nói.”
Dương Tam Ni muốn khuyên thêm hai câu, nhưng nhớ lời dặn dò của Tào Xuân Lệ thì không nói nhiều nữa. Bà ta để lại một bóng lưng bí hiểm, về nhà báo cáo với con gái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngụy Hồng Hà về nhà bàn bạc với chồng là Tào Phúc Nguyên, nghĩ tới nghĩ lui cũng không thiệt thòi. Trong nhà có chút tiền, con trai lại là đứa bé ngoan khó kiếm trong những thôn gần đây. Cho dù con gái nhà đó không đồng ý, cũng không lo không tìm được con gái tơ nhà người khác. Hơn nữa, con dâu tương lai bây giờ lại làm người giúp việc cho nhà người ta, thật sự là mất mặt.
Rất nhanh, hai người Tào Phúc Nguyên và Ngụy Hồng Hà đã hành động.
Tào Xuân Lệ trốn trong nhà cười thầm: “Điền Ninh, tôi sẽ tìm cho cô một cuộc hôn nhân tuyệt vời.”
Kiếp trước, sau khi Tào Xuân Lệ ly hôn với người đàn ông phụ bạc kia thì trở về quê nhà, đúng lúc gặp con dâu nhà hàng xóm giết mẹ chồng. Hai nhà xem như cùng họ, biết nhiều thêm vài chuyện.
Con dâu giết người tên là Điền Xảo Chân, sau khi cô ấy kết hôn với Tào Chấn Hoa thì vẫn chưa có con. Nguyên nhân thật sự là Tào Chấn Hoa có bệnh từ trong bụng mẹ, sức khỏe rất tệ, chính là một lọ thuốc di động. Sau khi trưởng thành còn bị động kinh, Điền Xảo Chân kết hôn xong mới biết anh ta không thể sinh con, ván đã đóng thuyền nên chỉ đành tiếp tục sống như vậy.
Về nguyên nhân không thể sinh con, cả nhà Tào Chấn Hoa luôn nói với bên ngoài là do Điền Xảo Chân, giấu kín bệnh tình của anh ta. Sau đó anh ta bị bệnh chết, hai người Ngụy Hồng Hà ép cô ấy không cho cô ấy tái hôn.
Điền Xảo Chân tốt tính lại giỏi giang, nhẫn nhục chăm sóc cha mẹ chồng, ai ngờ cha mẹ chồng bị ma ám, muốn cô ta sinh con với người đàn ông khác để cho nhà họ nuôi. Thậm chí tìm người khỏe mạnh gọi đến nhà vào lúc nửa đêm, lúc cô ấy phản kháng lỡ tay giết người đàn ông đó và mẹ chồng Ngụy Hồng Hà. Lúc bị cảnh sát bắt đi, cô ấy ngửa mặt lên trời cười to, giống như một người điên.
Vì vậy nên Tào Xuân Lệ khắc sâu ấn tượng, lúc nghĩ cách giải quyết Điền Ninh thì cô ta đã nhớ lại chuyện này. Nếu như để cô cướp đi tất cả của cô ta vào kiếp trước biến thành người điên này, vậy chẳng phải rất vui sao?
Tào Xuân Lệ bất ngờ nhớ đến kiếp trước cô ăn mặc trang điểm xinh đẹp thanh nhã, ăn trên ngồi trước mà đứng bên cạnh Vu Thanh Sơn. Đến cả ba đứa con mà cô ta sinh cũng ngoan ngoãn vâng theo cô, hận thù trong lòng cô ta đang không ngừng lan tràn. Nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra sau này, khóe miệng của cô ta không tự chủ nở một nụ cười ác độc.
“Điền Ninh, cô cứ chờ sống không bằng chết đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro