Thập Niên 80: Nữ Chính Phải Là Mẹ Tôi Mới Đúng
Sẵn Lòng Cho Ha...
Chỉ Du
2024-08-04 01:30:55
Tống Tri Tri rất nhanh từ trong lời nói của anh sàng lọc ra tin tức hữu dụng, rơi xuống nước, cứu người, cho nên là bởi vì nguyên nhân này nên Nhan Vũ Hà cùng Trịnh Văn Quảng mới hủy bỏ hôn ước ư?
Vậy Nhan Vũ Hà rơi xuống nước là thật sự ngoài ý muốn hay là do con người, trong chuyện này Tống Tiền Tiến sắm vai nhân vật như thế nào, còn chuyện này cùng Chung Tiểu Điềm có liên quan gì không?
Tống Tri Tri nghĩ, biết rõ những vấn đề này hẳn là rất nhiều vấn đề sẽ trở nên rõ ràng.
Vốn cho rằng đó là một công trình to lớn, phỏng chừng phải tốn rất nhiều thời gian cùng tâm tư mới có thể hiểu rõ, không ngờ cơ hội lại tới nhanh như vậy.
Nguyên chủ có thói quen ngủ trưa, sau khi hai ba con đi dạo xong trở về Nhan Vũ Hà đã dẫn theo Tống Tri Tri rửa mặt cho cô ngủ trưa.
Thân thể đã dưỡng thành đồng hồ sinh lý ngủ trưa, cho nên Tống Tri Tri không cự tuyệt, nhưng buổi trưa ăn sủi cảo chấm nên Tống Tri Tri cảm thấy khát dữ dội, định ra ngoài uống chén nước rồi ngủ, cửa vừa mở ra đã nghe thấy giọng nói có chút bình tĩnh của Nhan Vũ Hà bên ngoài vang lên: "Tống Tiền Tiến, tôi cảm thấy chúng ta cần nói chuyện đàng hoàng.”
Tống Tiền Tiến nghe nói như thế ngẩng đầu thật mạnh, nhớ tới lúc trước nghe được đoạn đối thoại của hai mẹ con, trong lòng bàn tay anh nhất thời tràn đầy mồ hôi, nhưng Nhan Vũ Hà căn bản không cho anh cơ hội cự tuyệt đã đi thẳng vào phòng cô bộ dáng chờ anh tới.
Tống Tri Tri vội vàng thu hồi bước chân, ngay cả tiếng hít thở cũng không tự chủ nhẹ nhàng, cố ý đợi thêm một lúc sau đó mới rón rén mở cửa phòng.
Trong lòng Tống Tiền Tiến có chút căng thẳng, anh nghĩ đợi lát nữa nếu Nhan Vũ Hà đề nghị ly hôn, mình nên làm thế nào cô mới có thể thay đổi chủ ý đây?
Thoáng nhìn người đối diện có chút co quắp, Nhan Vũ Hà không thừa nước đục thả câu, nói thẳng: "Tống Tiền Tiến, anh nói cho tôi biết, chuyện năm đó rơi xuống nước có phải anh nói cho ba mẹ nuôi của anh không?"
Nghe đến đó, Tống Tri Tri không khỏi nhích lại gần trước cửa, cũng may lúc này cách âm cũng không tốt lắm nên Tống Tri Tri nghe rất rõ ràng cuộc nói chuyện bên trong.
Lòng bàn tay Tống Tiền Tiến tràn đầy mồ hôi, lúc này lời nói của Nhan Vũ Hà làm cho tâm tình vốn đang căng thẳng của anh trầm tĩnh lại, anh không khỏi nắm chặt nắm đấm, dịu dàng nói: "Không phải anh, lúc ấy anh đã đồng ý sẽ giữ bí mật, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ nói ra.”
Tuy rằng trong lòng sớm đã có suy đoán nhưng lúc này nghe được câu trả lời khẳng định của anh, cả người Nhan Vũ Hà vẫn cảm thấy có chút choáng váng, như vậy cái gọi là oán hận và kiên trì của cô mấy năm nay buồn cười cỡ nào.
Thấy Nhan Vũ Hà sắp đứng không vững, Tống Tiền Tiến vội vàng tiến lên đỡ lấy cô, giọng điệu có chút lo lắng: "Vũ Hà, em làm sao vậy?”
Nhan Vũ Hà chống cánh tay anh rất nhanh đã đứng thẳng người, lắc đầu: "Tôi không sao.”
Tống Tiền Tiến nhìn sắc mặt cô tái nhợt nhưng cố chấp không muốn để cho anh đỡ, tâm tình thả lỏng vừa rồi lại nhịn không được nhấc lên, nhịn thật lâu cuối cùng không nhịn được mở miệng: "Sao đột nhiên lại nhớ ra mà hỏi chuyện này?"
Sau khi kết hôn chuyện này có thể nói là bãi mìn của hai người, ai cũng không muốn nhắc tới, cho nên Tống Tiền Tiến nhất thời không biết cô đột nhiên nhắc tới chuyện này làm gì.
"Tri Tri trưởng thành rồi, chúng ta không thể tiếp tục hồ đồ như vậy nữa, Tri Tri cần một môi trường sinh trưởng bình thường, cho nên tôi muốn biết rõ chân tướng năm đó." Nhan Vũ Hà cũng gần đây mới ý thức được thái độ trốn tránh mấy năm nay của mình đối với anh và Tri Tri là một loại tổn thương.
"Năm đó bọn họ đột nhiên đến nhà em cầu hôn, anh căn bản cũng không biết, khi đó quan hệ của anh cùng bọn họ cũng không thân thiết." Tống Tiền Tiến cũng có thể hiểu được tâm tư của bọn họ, nếu như vượt mặt mình hỏi cưới con dâu cho cặp song sinh, nước bọt của người trong đại đội sẽ có thể dìm chết bọn họ, dù sao lúc trước là bọn họ tự nguyện nuôi dưỡng mình.
Nhan Vũ Hà cũng hiểu được tâm tư vợ chồng nhà họ Tống muốn không bỏ tiền hỏi vợ cho Tống Tiền Tiến, nhưng chuyện này rốt cuộc là ai tiết lộ cho bọn họ, cô thật sự muốn biết.
Tống Tiền Tiến nhìn bộ dạng nhíu mày của cô, vẻ mặt muốn nói lại thôi nhìn về phía Nhan Vũ Hà: "Có chuyện anh không biết có nên nói cho em biết hay không.”
Đại khái là lời nói của Tống Tri Tri ngày đó đã đánh thức Nhan Vũ Hà, khiến cô muốn sau này học cách sống vì mình, cho nên hiện tại cô rất muốn biết chân tướng năm đó, không vì cái gì khác, chỉ muốn làm rõ mọi chuyện.
"Ba mẹ nuôi của anh đến nhà em cầu hôn hẳn là được nhà họ Trịnh ngầm đồng ý, nếu không khi đó em đang mang danh hiệu vị hôn thê của Trịnh Văn Quảng, có cho bọn họ một trăm lá gan bọn họ cũng không dám nói toạc ra chuyện này và đến nhà em cầu hôn." Ở chung nhiều năm như vậy, Tống Tiền Tiến cũng hiểu rõ vợ chồng Tống Đại Vượng cùng Hồ Chiêu Đễ.
Việc này Nhan Vũ Hà cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao Nhiếp Tiểu Bình vẫn không hài lòng về cô.
"Về phần việc này là ai nói cho bọn họ biết, năm đó anh cũng truy vấn qua, nhưng bọn họ lại không nói, hiện giờ qua những năm này, có lẽ nếu lại hỏi bọn họ chắc hẳn sẽ chịu nói." Nếu như có thể mượn việc này phân rõ giới hạn với mẹ con Chung Tiểu Điềm và nhà họ Trịnh cũng tốt.
“Vậy việc này làm phiền anh rồi." Nhan Vũ Hà gật gật đầu với anh.
"Vũ Hà, cho dù lúc ấy chúng ta kết hôn bởi vì cái gì, hiện tại chúng ta đã là vợ chồng, em không cần khách khí với anh như vậy." Tống Tiền Tiến rốt cục cũng đã cố lấy dũng khí nói ra những lời này.
Vốn tưởng rằng sẽ không được đáp lại, không ngờ người đối diện nhẹ nhàng gật đầu, vẻ mặt còn mang áy náy nhìn về phía anh: "Mấy năm nay là tôi để tâm đến chuyện vụn vặt, anh nói rất đúng, cho dù lúc trước kết hôn vì nguyên nhân gì, hiện tại chúng ta đã là vợ chồng, còn có Tri Tri, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ thử học cách nên làm một người vợ tốt như thế nào."
“Em không cần học những thứ đó, chỉ cần em không cự tuyệt anh là tốt rồi.” Tống Tiền Tiến kiềm chế nội tâm kích động nói ra lời này.
Tống Tri Tri ngoài cửa nghe đến đó không khỏi nhếch môi, cho dù thế nào đi nữa, Nhan Vũ Hà đã sẵn lòng cho hai người một cơ hội, dù sao càng về sau, ly hôn lại càng là chuyện thường như cơm bữa, đương nhiên cô càng hy vọng hai người bọn họ có thể tốt đẹp hơn, nhưng chuyện tình có cảm ai nói chính xác được đâu?
Vậy Nhan Vũ Hà rơi xuống nước là thật sự ngoài ý muốn hay là do con người, trong chuyện này Tống Tiền Tiến sắm vai nhân vật như thế nào, còn chuyện này cùng Chung Tiểu Điềm có liên quan gì không?
Tống Tri Tri nghĩ, biết rõ những vấn đề này hẳn là rất nhiều vấn đề sẽ trở nên rõ ràng.
Vốn cho rằng đó là một công trình to lớn, phỏng chừng phải tốn rất nhiều thời gian cùng tâm tư mới có thể hiểu rõ, không ngờ cơ hội lại tới nhanh như vậy.
Nguyên chủ có thói quen ngủ trưa, sau khi hai ba con đi dạo xong trở về Nhan Vũ Hà đã dẫn theo Tống Tri Tri rửa mặt cho cô ngủ trưa.
Thân thể đã dưỡng thành đồng hồ sinh lý ngủ trưa, cho nên Tống Tri Tri không cự tuyệt, nhưng buổi trưa ăn sủi cảo chấm nên Tống Tri Tri cảm thấy khát dữ dội, định ra ngoài uống chén nước rồi ngủ, cửa vừa mở ra đã nghe thấy giọng nói có chút bình tĩnh của Nhan Vũ Hà bên ngoài vang lên: "Tống Tiền Tiến, tôi cảm thấy chúng ta cần nói chuyện đàng hoàng.”
Tống Tiền Tiến nghe nói như thế ngẩng đầu thật mạnh, nhớ tới lúc trước nghe được đoạn đối thoại của hai mẹ con, trong lòng bàn tay anh nhất thời tràn đầy mồ hôi, nhưng Nhan Vũ Hà căn bản không cho anh cơ hội cự tuyệt đã đi thẳng vào phòng cô bộ dáng chờ anh tới.
Tống Tri Tri vội vàng thu hồi bước chân, ngay cả tiếng hít thở cũng không tự chủ nhẹ nhàng, cố ý đợi thêm một lúc sau đó mới rón rén mở cửa phòng.
Trong lòng Tống Tiền Tiến có chút căng thẳng, anh nghĩ đợi lát nữa nếu Nhan Vũ Hà đề nghị ly hôn, mình nên làm thế nào cô mới có thể thay đổi chủ ý đây?
Thoáng nhìn người đối diện có chút co quắp, Nhan Vũ Hà không thừa nước đục thả câu, nói thẳng: "Tống Tiền Tiến, anh nói cho tôi biết, chuyện năm đó rơi xuống nước có phải anh nói cho ba mẹ nuôi của anh không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe đến đó, Tống Tri Tri không khỏi nhích lại gần trước cửa, cũng may lúc này cách âm cũng không tốt lắm nên Tống Tri Tri nghe rất rõ ràng cuộc nói chuyện bên trong.
Lòng bàn tay Tống Tiền Tiến tràn đầy mồ hôi, lúc này lời nói của Nhan Vũ Hà làm cho tâm tình vốn đang căng thẳng của anh trầm tĩnh lại, anh không khỏi nắm chặt nắm đấm, dịu dàng nói: "Không phải anh, lúc ấy anh đã đồng ý sẽ giữ bí mật, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ nói ra.”
Tuy rằng trong lòng sớm đã có suy đoán nhưng lúc này nghe được câu trả lời khẳng định của anh, cả người Nhan Vũ Hà vẫn cảm thấy có chút choáng váng, như vậy cái gọi là oán hận và kiên trì của cô mấy năm nay buồn cười cỡ nào.
Thấy Nhan Vũ Hà sắp đứng không vững, Tống Tiền Tiến vội vàng tiến lên đỡ lấy cô, giọng điệu có chút lo lắng: "Vũ Hà, em làm sao vậy?”
Nhan Vũ Hà chống cánh tay anh rất nhanh đã đứng thẳng người, lắc đầu: "Tôi không sao.”
Tống Tiền Tiến nhìn sắc mặt cô tái nhợt nhưng cố chấp không muốn để cho anh đỡ, tâm tình thả lỏng vừa rồi lại nhịn không được nhấc lên, nhịn thật lâu cuối cùng không nhịn được mở miệng: "Sao đột nhiên lại nhớ ra mà hỏi chuyện này?"
Sau khi kết hôn chuyện này có thể nói là bãi mìn của hai người, ai cũng không muốn nhắc tới, cho nên Tống Tiền Tiến nhất thời không biết cô đột nhiên nhắc tới chuyện này làm gì.
"Tri Tri trưởng thành rồi, chúng ta không thể tiếp tục hồ đồ như vậy nữa, Tri Tri cần một môi trường sinh trưởng bình thường, cho nên tôi muốn biết rõ chân tướng năm đó." Nhan Vũ Hà cũng gần đây mới ý thức được thái độ trốn tránh mấy năm nay của mình đối với anh và Tri Tri là một loại tổn thương.
"Năm đó bọn họ đột nhiên đến nhà em cầu hôn, anh căn bản cũng không biết, khi đó quan hệ của anh cùng bọn họ cũng không thân thiết." Tống Tiền Tiến cũng có thể hiểu được tâm tư của bọn họ, nếu như vượt mặt mình hỏi cưới con dâu cho cặp song sinh, nước bọt của người trong đại đội sẽ có thể dìm chết bọn họ, dù sao lúc trước là bọn họ tự nguyện nuôi dưỡng mình.
Nhan Vũ Hà cũng hiểu được tâm tư vợ chồng nhà họ Tống muốn không bỏ tiền hỏi vợ cho Tống Tiền Tiến, nhưng chuyện này rốt cuộc là ai tiết lộ cho bọn họ, cô thật sự muốn biết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tống Tiền Tiến nhìn bộ dạng nhíu mày của cô, vẻ mặt muốn nói lại thôi nhìn về phía Nhan Vũ Hà: "Có chuyện anh không biết có nên nói cho em biết hay không.”
Đại khái là lời nói của Tống Tri Tri ngày đó đã đánh thức Nhan Vũ Hà, khiến cô muốn sau này học cách sống vì mình, cho nên hiện tại cô rất muốn biết chân tướng năm đó, không vì cái gì khác, chỉ muốn làm rõ mọi chuyện.
"Ba mẹ nuôi của anh đến nhà em cầu hôn hẳn là được nhà họ Trịnh ngầm đồng ý, nếu không khi đó em đang mang danh hiệu vị hôn thê của Trịnh Văn Quảng, có cho bọn họ một trăm lá gan bọn họ cũng không dám nói toạc ra chuyện này và đến nhà em cầu hôn." Ở chung nhiều năm như vậy, Tống Tiền Tiến cũng hiểu rõ vợ chồng Tống Đại Vượng cùng Hồ Chiêu Đễ.
Việc này Nhan Vũ Hà cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao Nhiếp Tiểu Bình vẫn không hài lòng về cô.
"Về phần việc này là ai nói cho bọn họ biết, năm đó anh cũng truy vấn qua, nhưng bọn họ lại không nói, hiện giờ qua những năm này, có lẽ nếu lại hỏi bọn họ chắc hẳn sẽ chịu nói." Nếu như có thể mượn việc này phân rõ giới hạn với mẹ con Chung Tiểu Điềm và nhà họ Trịnh cũng tốt.
“Vậy việc này làm phiền anh rồi." Nhan Vũ Hà gật gật đầu với anh.
"Vũ Hà, cho dù lúc ấy chúng ta kết hôn bởi vì cái gì, hiện tại chúng ta đã là vợ chồng, em không cần khách khí với anh như vậy." Tống Tiền Tiến rốt cục cũng đã cố lấy dũng khí nói ra những lời này.
Vốn tưởng rằng sẽ không được đáp lại, không ngờ người đối diện nhẹ nhàng gật đầu, vẻ mặt còn mang áy náy nhìn về phía anh: "Mấy năm nay là tôi để tâm đến chuyện vụn vặt, anh nói rất đúng, cho dù lúc trước kết hôn vì nguyên nhân gì, hiện tại chúng ta đã là vợ chồng, còn có Tri Tri, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ thử học cách nên làm một người vợ tốt như thế nào."
“Em không cần học những thứ đó, chỉ cần em không cự tuyệt anh là tốt rồi.” Tống Tiền Tiến kiềm chế nội tâm kích động nói ra lời này.
Tống Tri Tri ngoài cửa nghe đến đó không khỏi nhếch môi, cho dù thế nào đi nữa, Nhan Vũ Hà đã sẵn lòng cho hai người một cơ hội, dù sao càng về sau, ly hôn lại càng là chuyện thường như cơm bữa, đương nhiên cô càng hy vọng hai người bọn họ có thể tốt đẹp hơn, nhưng chuyện tình có cảm ai nói chính xác được đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro