[Thập Niên 80] Sau Khi Thiên Kim Thật Trở Về, Được Quan Lớn Thủ Đô Cưng Chiều
Trần Quả Phụ Hò...
Anh Anh Chiêu
2024-11-13 23:47:07
Giang Thiên Ca cười tủm tỉm, vẻ mặt ngây thơ vô tội, như thể vô tình kể lại một chuyện thú vị trong ký ức.
Nhưng đối với Giang Thiết Quân, lời nói của cô như một cây đinh, đóng thẳng vào tim ông ta.
Giang Thiết Quân nghiến răng, mắt trợn trừng.
Vương Bảo Tráng?
Tốt lắm Vương Bảo Tráng!
Thấy Giang Thiết Quân mặt mày xanh mét, tức giận đến nỗi gân xanh trên cổ nổi lên, Giang Thiên Ca nhướng mày, vui vẻ trở về phòng.
Giang Thiên Ca vừa về phòng, liền nghe thấy tiếng Giang Thiên Bảo đập phá đồ đạc khi vào nhà: “Mẹ kiếp, toàn là lũ nhà quê thất học…”
Trương Lê Hoa vừa về đến nhà, nghe thấy tiếng Giang Thiên Bảo đập phá đồ đạc, còn chưa vào cửa, đã bắt đầu cằn nhằn.
“Đã nói bao nhiêu lần rồi, bảo con đừng có suốt ngày đá thúng đụng nia, đồ đạc hỏng hết, phải mua bằng tiền đấy…”
“Mẹ đừng nói mấy cái này, sau này con có nhiều tiền! Đợi con học đại học, làm quan lớn, đồ đạc trong nhà, không cần tự mua, sẽ có người tranh nhau mang đến tặng!”
Giang Thiên Bảo khinh thường đá bay chiếc ghế gỗ trên đất, sốt ruột hỏi: “Chuyện con đi học đại học, bao giờ thì ba mẹ lo xong cho con?”
Lũ nhà quê trong làng, dám cười nhạo cậu ta, không ai tin cậu ta có thể học đại học!
Cứ đợi đấy!
Sau này cậu ta làm quan lớn, bọn họ mà muốn nhờ cậu ta làm việc, không quỳ xuống liếm chân cậu ta trước thì đừng hòng!
Giang Thiên Bảo gào lên: “Ba mẹ đừng có lề mề nữa. Trương Đại Huy không phải thích Giang Thiên Ca sao, mau gả nó đi.”
“Bạn của anh họ con làm ở đồn công an, ba mẹ đưa con ít tiền, con tìm anh ta giúp đỡ, đổi chứng minh thư của con với Giang Thiên Ca.”
Đến lúc đó, chứng minh thư của “Giang Thiên Ca” sẽ là ảnh của cậu ta, giấy báo trúng tuyển cũng ở trong tay cậu ta, cậu ta có thể đến Hoa Đại nhập học! Còn về chuyện giới tính khác nhau, cũng chẳng có gì to tát, cứ nói là trường cấp ba điền sai.
Đợi cậu ta nghỉ hè, mang theo thẻ sinh viên Hoa Đại về, xem ai còn dám cười nhạo cậu ta nữa!
Nghe Giang Thiên Bảo nói vậy, Trương Lê Hoa cau mày, xót tiền hỏi: “Cần bao nhiêu tiền? Tiền trong nhà còn phải để dành cho con học đại học, cưới vợ nữa.”
Sau đó lại nói: “Chuyện gả chồng chúng ta không thể vội vàng, vội vàng quá thì thành ra chúng ta sốt sắng, không đáng giá.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng đối với Giang Thiết Quân, lời nói của cô như một cây đinh, đóng thẳng vào tim ông ta.
Giang Thiết Quân nghiến răng, mắt trợn trừng.
Vương Bảo Tráng?
Tốt lắm Vương Bảo Tráng!
Thấy Giang Thiết Quân mặt mày xanh mét, tức giận đến nỗi gân xanh trên cổ nổi lên, Giang Thiên Ca nhướng mày, vui vẻ trở về phòng.
Giang Thiên Ca vừa về phòng, liền nghe thấy tiếng Giang Thiên Bảo đập phá đồ đạc khi vào nhà: “Mẹ kiếp, toàn là lũ nhà quê thất học…”
Trương Lê Hoa vừa về đến nhà, nghe thấy tiếng Giang Thiên Bảo đập phá đồ đạc, còn chưa vào cửa, đã bắt đầu cằn nhằn.
“Đã nói bao nhiêu lần rồi, bảo con đừng có suốt ngày đá thúng đụng nia, đồ đạc hỏng hết, phải mua bằng tiền đấy…”
“Mẹ đừng nói mấy cái này, sau này con có nhiều tiền! Đợi con học đại học, làm quan lớn, đồ đạc trong nhà, không cần tự mua, sẽ có người tranh nhau mang đến tặng!”
Giang Thiên Bảo khinh thường đá bay chiếc ghế gỗ trên đất, sốt ruột hỏi: “Chuyện con đi học đại học, bao giờ thì ba mẹ lo xong cho con?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lũ nhà quê trong làng, dám cười nhạo cậu ta, không ai tin cậu ta có thể học đại học!
Cứ đợi đấy!
Sau này cậu ta làm quan lớn, bọn họ mà muốn nhờ cậu ta làm việc, không quỳ xuống liếm chân cậu ta trước thì đừng hòng!
Giang Thiên Bảo gào lên: “Ba mẹ đừng có lề mề nữa. Trương Đại Huy không phải thích Giang Thiên Ca sao, mau gả nó đi.”
“Bạn của anh họ con làm ở đồn công an, ba mẹ đưa con ít tiền, con tìm anh ta giúp đỡ, đổi chứng minh thư của con với Giang Thiên Ca.”
Đến lúc đó, chứng minh thư của “Giang Thiên Ca” sẽ là ảnh của cậu ta, giấy báo trúng tuyển cũng ở trong tay cậu ta, cậu ta có thể đến Hoa Đại nhập học! Còn về chuyện giới tính khác nhau, cũng chẳng có gì to tát, cứ nói là trường cấp ba điền sai.
Đợi cậu ta nghỉ hè, mang theo thẻ sinh viên Hoa Đại về, xem ai còn dám cười nhạo cậu ta nữa!
Nghe Giang Thiên Bảo nói vậy, Trương Lê Hoa cau mày, xót tiền hỏi: “Cần bao nhiêu tiền? Tiền trong nhà còn phải để dành cho con học đại học, cưới vợ nữa.”
Sau đó lại nói: “Chuyện gả chồng chúng ta không thể vội vàng, vội vàng quá thì thành ra chúng ta sốt sắng, không đáng giá.”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro