[Thập Niên 80] Sĩ Quan Phúc Hắc Đọc Tâm Tôi Sau Khi Thất Thủ
Thuận Lợi Ở Lại...
2024-11-20 14:23:03
Mặc dù ở đây có ba phòng ngủ, nhưng một phòng được dùng làm phòng làm việc.
Chỉ có hai phòng có giường, một phòng là nơi Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đang ở.
Phòng còn lại, không cần đoán cũng biết là của Chu Cận Xuyên.
Có lẽ là không thường xuyên ở, nên trang trí rất đơn giản.
Một cái giường, một cái bàn, một cái ghế, và một cái tủ quần áo to.
Trên giường trải ga ngay ngắn, còn có chăn gấp vuông vắn.
Hôm nay Tô Ý rơi xuống nước, trên người đã ngứa ngáy, nhìn hai đứa trẻ cũng không khá hơn.
Cô vào bếp đun một nồi nước nóng, chuẩn bị tắm cho từng đứa.
"Tiểu Vũ, em tắm trước nhé, lát nữa chị sẽ tắm cho Noãn Noãn."
"Chị Tô, chị tắm cho em gái trước đi."
Tô Ý buộc tóc mình và Noãn Noãn lên đỉnh đầu, để không bị ướt.
Thời gian đã muộn, giờ gội đầu thì không kịp khô, nên đợi sáng mai nắng lên gội cũng không muộn.
Nhà cũng nhiều ngày không có ai quét dọn, đúng lúc mai dọn dẹp rửa sạch phơi khô.
Khi lấy quần áo thay cho Noãn Noãn xong, Tô Ý mới nhận ra khó khăn của mình.
Cô chỉ có hai bộ quần áo trên người, nếu giặt thì không có đồ để mặc, nhưng đã ngâm nước sông thì không giặt không được.
Tô Ý suy nghĩ một lát, lấy hết can đảm gọi điện thoại đến ký túc xá của Chu Cận Xuyên.
Bên kia, Chu Cận Xuyên vừa về đến ký túc xá đã nhận được điện thoại.
Nghe là Tô Ý gọi, còn tưởng nhà có chuyện gì.
Tô Ý nhanh chóng giải thích lý do: “Tôi có thể mở tủ lấy hai bộ quần áo để thay không?"
"Ừ, cô lấy đi."
"Cảm ơn, Đoàn trưởng Chu, chúc anh ngủ ngon."
Sau khi cúp máy, Chu Cận Xuyên còn có một khoảnh khắc ngẩn ngơ.
Dù là quan hệ thuê mướn, sao lại cảm thấy có gì đó kỳ lạ?
Nghĩ đến việc cô sẽ mặc quần áo của mình, ngủ trên giường của mình.
Chu Cận Xuyên nhanh chóng lắc đầu, xua tan ý nghĩ kỳ quặc đó.
Tô Ý mệt mỏi sau một ngày dài, sau khi tắm rửa xong gần như đổ sập xuống giường.
Nhưng vừa đắp chăn lên, hương vị của người đàn ông lạ lẫm đã xộc tới, bao quanh cô.
Cảm giác này, có chút kỳ quái!
Nghĩ lại những chuyện xảy ra hôm nay, cô vẫn còn không thể tin được!
Giữa trưa cô mới xuyên không đến đây, trước tiên là ngã xuống nước rồi được cứu, sau đó là cùng đến đơn vị quân đội, rồi lại đấu tranh với đôi nam nữ kia suốt nửa ngày, lại còn vô tình giúp hai đứa trẻ, và cuối cùng đến nhà người khác nấu bữa cơm!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chỉ có hai phòng có giường, một phòng là nơi Diệp Tiểu Vũ và Diệp Noãn Noãn đang ở.
Phòng còn lại, không cần đoán cũng biết là của Chu Cận Xuyên.
Có lẽ là không thường xuyên ở, nên trang trí rất đơn giản.
Một cái giường, một cái bàn, một cái ghế, và một cái tủ quần áo to.
Trên giường trải ga ngay ngắn, còn có chăn gấp vuông vắn.
Hôm nay Tô Ý rơi xuống nước, trên người đã ngứa ngáy, nhìn hai đứa trẻ cũng không khá hơn.
Cô vào bếp đun một nồi nước nóng, chuẩn bị tắm cho từng đứa.
"Tiểu Vũ, em tắm trước nhé, lát nữa chị sẽ tắm cho Noãn Noãn."
"Chị Tô, chị tắm cho em gái trước đi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Ý buộc tóc mình và Noãn Noãn lên đỉnh đầu, để không bị ướt.
Thời gian đã muộn, giờ gội đầu thì không kịp khô, nên đợi sáng mai nắng lên gội cũng không muộn.
Nhà cũng nhiều ngày không có ai quét dọn, đúng lúc mai dọn dẹp rửa sạch phơi khô.
Khi lấy quần áo thay cho Noãn Noãn xong, Tô Ý mới nhận ra khó khăn của mình.
Cô chỉ có hai bộ quần áo trên người, nếu giặt thì không có đồ để mặc, nhưng đã ngâm nước sông thì không giặt không được.
Tô Ý suy nghĩ một lát, lấy hết can đảm gọi điện thoại đến ký túc xá của Chu Cận Xuyên.
Bên kia, Chu Cận Xuyên vừa về đến ký túc xá đã nhận được điện thoại.
Nghe là Tô Ý gọi, còn tưởng nhà có chuyện gì.
Tô Ý nhanh chóng giải thích lý do: “Tôi có thể mở tủ lấy hai bộ quần áo để thay không?"
"Ừ, cô lấy đi."
"Cảm ơn, Đoàn trưởng Chu, chúc anh ngủ ngon."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi cúp máy, Chu Cận Xuyên còn có một khoảnh khắc ngẩn ngơ.
Dù là quan hệ thuê mướn, sao lại cảm thấy có gì đó kỳ lạ?
Nghĩ đến việc cô sẽ mặc quần áo của mình, ngủ trên giường của mình.
Chu Cận Xuyên nhanh chóng lắc đầu, xua tan ý nghĩ kỳ quặc đó.
Tô Ý mệt mỏi sau một ngày dài, sau khi tắm rửa xong gần như đổ sập xuống giường.
Nhưng vừa đắp chăn lên, hương vị của người đàn ông lạ lẫm đã xộc tới, bao quanh cô.
Cảm giác này, có chút kỳ quái!
Nghĩ lại những chuyện xảy ra hôm nay, cô vẫn còn không thể tin được!
Giữa trưa cô mới xuyên không đến đây, trước tiên là ngã xuống nước rồi được cứu, sau đó là cùng đến đơn vị quân đội, rồi lại đấu tranh với đôi nam nữ kia suốt nửa ngày, lại còn vô tình giúp hai đứa trẻ, và cuối cùng đến nhà người khác nấu bữa cơm!
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro