[Thập Niên 80] Sủng Hôn Tiểu Kiều Thê
Rất Yêu (4)
Châu Thị
2024-08-27 10:10:07
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hiện tại Đồng Giai cao một mét sau ba, nặng bốn mươi hai kg, thân thể không tính là cao nhưng thân hình cân đối, chân dài eo thon, ngực lớn mông vểnh, làn da giống như sữa bò, ngũ quan tinh xảo, Đồng Giai vẫn rất hài lòng về mình.
“Anh thả em xuống đi, chúng ta mau đi ăn cơm.”
Lục Bắc Đình dùng sức hôn rồi mới thả Đồng Giai xuống, hai người bưng bát đĩa thức ăn, xới cơm, ngồi xuống bàn ăn và bắt đầu ăn cơm trưa.
Không biết Đồng Giai nấu ăn giỏi hay Lục Bắc Đình quá đói, anh lập tức ăn hết ba bát cơm, xử lý toàn bộ đồ ăn trưa, Đồng Giai chống cằm nhìn anh ăn như vậy, nội tâm cảm thấy rất hài lòng.
Cô nghĩ cô thật sự rất thích Lục Bắc Đình.
Chỉ có thật sự thích một người, trong mắt mình đối phương mới có thể đáng yêu như vậy.
“Bát đũa để anh rửa, em đi nghỉ ngơi trước đi.”
Lục Bắc Đình chủ động làm công việc rửa bát, Đồng Giai cũng không khiêm nhượng, trực tiếp rửa mặt rồi trở về phòng.
Hôm nay may quần áo tới tận trưa, hai mắt quả thực rất mỏi, nhắm mắt nằm trên giường nghỉ ngơi, khi Lục Bắc Thần trở về phòng, thấy bóng lưng lẳng lặng của vợ, đường cong đẹp đẽ, tóc xõa ra gối đầu, làm nổi bật làn da trắng nõn của cô.
Anh cho rằng Đồng Giai đã ngủ rồi, nhẹ chân bước qua, nằm ở bên cạnh Đồng Giai, vươn tay ôm lấy cơ thể cô, cũng nhắm mắt lại bắt đầu ngủ trưa.
Đồng giai cũng biết Lục Bắc Đình nằm xuống cạnh người mình, cũng biết anh ôm mình, ngay từ đầu cô chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, thời gian dần trôi cô thật sự ngủ thiếp đi.
Cô xuất hiện bên suối nước nóng một lần nữa, lúc sáng cô đã ngâm mình rồi, bây giờ không muốn ngâm nữa, cô rất tò mò về phạm vi của không gian, cho nên cô đi ngược chiều hồ.
Lúc này, cô nhìn thấy một vườn rau, trong vườn rau trồng vô số rau quả đầy màu sắc, rau quả trái mùa đều có cả.
Đồng Giai quả thực rất ngạc nhiên, cuối cùng cô cũng có thể ăn các loại rau củ mùa hè như cà, cà chua, dưa leo.
Khi Đồng Giai tỉnh dậy, Lục Bắc Đình đã rời đi, cô ngồi trên giường vươn vai một cái, sau khi xuống giường bắt đầu làm quần áo, đến khi mặt trời ló dạng, cô mới buông cái váy làm được một nửa xuống.
Thu hoạch hôm nay còn khá nhiều, cô đã may xong nửa chiếc váy rồi, ngày mai sẽ hoàn thành nốt nửa còn lại.
Buổi tối Đồng Giai làm món mì om cà chua, cà chua lấy trong không gian ra.
Rau quả trong không gian vừa to vừa đỏ, vỏ dày mọng nước, lúc Đồng Giai thái thịt cô nhặt một miếng bỏ vào miệng, tê tê ngọt ngào, cà chua có vị nồng đậm vô cùng, hương vị cà chua này không giống ở thế kỷ 21 này.
Buổi tối Lục Bắc Đình ăn liên tiếp ba bát mì, Đồng Giai sợ anh no, lập tức lôi anh ra ngoài đi tản bộ cho tiêu hóa.
Ở nhà tiểu đoàn trưởng Lục hận không thể lúc nào cũng ở gần cô, vừa ra ngoài người giống như thay đổi hoàn toàn, ăn có ý có tứ, giữ khoảng cách với Đồng Giai khoảng một mét.
Đồng Giai cố ý trêu chọc kéo cánh tay anh, Lục Bắc Đình nhìn cô một cái rồi kéo tay cô ra sau lưng.
“Làm như vậy sợ tổn hại hình tượng trong sáng văn võ song toàn của anh sao?”
“Đừng làm loạn, người ta nhìn thấy sẽ không tốt.”
“Chúng ta là vợ chồng đó.”
“Em nhìn các cặp vợ chồng ở bên ngoài nắm tay nhau không? Huống chi anh là quân nhân, đây là quân đội, anh phải bảo vệ tốt hình tượng quân nhân.”
Đồng Giai liếc nhìn anh, nghĩ thầm anh có bản lĩnh thì buổi tối ngủ cũng cách xa một mét xem!
Doanh trại quân đội vẫn đang trong giai đoạn xây dựng, xung quanh không có gì hoặc chỉ đi dạo, chỉ là vây quanh tường thành một vòng.
Đúng lúc cặp vợ chồng trẻ đang đi dạo với nhau một cách ấm áp, cũng đã đến Đồng gia ở Tuyên Thành ăn cơm chiều.
Hiện tại Đồng Giai cao một mét sau ba, nặng bốn mươi hai kg, thân thể không tính là cao nhưng thân hình cân đối, chân dài eo thon, ngực lớn mông vểnh, làn da giống như sữa bò, ngũ quan tinh xảo, Đồng Giai vẫn rất hài lòng về mình.
“Anh thả em xuống đi, chúng ta mau đi ăn cơm.”
Lục Bắc Đình dùng sức hôn rồi mới thả Đồng Giai xuống, hai người bưng bát đĩa thức ăn, xới cơm, ngồi xuống bàn ăn và bắt đầu ăn cơm trưa.
Không biết Đồng Giai nấu ăn giỏi hay Lục Bắc Đình quá đói, anh lập tức ăn hết ba bát cơm, xử lý toàn bộ đồ ăn trưa, Đồng Giai chống cằm nhìn anh ăn như vậy, nội tâm cảm thấy rất hài lòng.
Cô nghĩ cô thật sự rất thích Lục Bắc Đình.
Chỉ có thật sự thích một người, trong mắt mình đối phương mới có thể đáng yêu như vậy.
“Bát đũa để anh rửa, em đi nghỉ ngơi trước đi.”
Lục Bắc Đình chủ động làm công việc rửa bát, Đồng Giai cũng không khiêm nhượng, trực tiếp rửa mặt rồi trở về phòng.
Hôm nay may quần áo tới tận trưa, hai mắt quả thực rất mỏi, nhắm mắt nằm trên giường nghỉ ngơi, khi Lục Bắc Thần trở về phòng, thấy bóng lưng lẳng lặng của vợ, đường cong đẹp đẽ, tóc xõa ra gối đầu, làm nổi bật làn da trắng nõn của cô.
Anh cho rằng Đồng Giai đã ngủ rồi, nhẹ chân bước qua, nằm ở bên cạnh Đồng Giai, vươn tay ôm lấy cơ thể cô, cũng nhắm mắt lại bắt đầu ngủ trưa.
Đồng giai cũng biết Lục Bắc Đình nằm xuống cạnh người mình, cũng biết anh ôm mình, ngay từ đầu cô chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, thời gian dần trôi cô thật sự ngủ thiếp đi.
Cô xuất hiện bên suối nước nóng một lần nữa, lúc sáng cô đã ngâm mình rồi, bây giờ không muốn ngâm nữa, cô rất tò mò về phạm vi của không gian, cho nên cô đi ngược chiều hồ.
Lúc này, cô nhìn thấy một vườn rau, trong vườn rau trồng vô số rau quả đầy màu sắc, rau quả trái mùa đều có cả.
Đồng Giai quả thực rất ngạc nhiên, cuối cùng cô cũng có thể ăn các loại rau củ mùa hè như cà, cà chua, dưa leo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi Đồng Giai tỉnh dậy, Lục Bắc Đình đã rời đi, cô ngồi trên giường vươn vai một cái, sau khi xuống giường bắt đầu làm quần áo, đến khi mặt trời ló dạng, cô mới buông cái váy làm được một nửa xuống.
Thu hoạch hôm nay còn khá nhiều, cô đã may xong nửa chiếc váy rồi, ngày mai sẽ hoàn thành nốt nửa còn lại.
Buổi tối Đồng Giai làm món mì om cà chua, cà chua lấy trong không gian ra.
Rau quả trong không gian vừa to vừa đỏ, vỏ dày mọng nước, lúc Đồng Giai thái thịt cô nhặt một miếng bỏ vào miệng, tê tê ngọt ngào, cà chua có vị nồng đậm vô cùng, hương vị cà chua này không giống ở thế kỷ 21 này.
Buổi tối Lục Bắc Đình ăn liên tiếp ba bát mì, Đồng Giai sợ anh no, lập tức lôi anh ra ngoài đi tản bộ cho tiêu hóa.
Ở nhà tiểu đoàn trưởng Lục hận không thể lúc nào cũng ở gần cô, vừa ra ngoài người giống như thay đổi hoàn toàn, ăn có ý có tứ, giữ khoảng cách với Đồng Giai khoảng một mét.
Đồng Giai cố ý trêu chọc kéo cánh tay anh, Lục Bắc Đình nhìn cô một cái rồi kéo tay cô ra sau lưng.
“Làm như vậy sợ tổn hại hình tượng trong sáng văn võ song toàn của anh sao?”
“Đừng làm loạn, người ta nhìn thấy sẽ không tốt.”
“Chúng ta là vợ chồng đó.”
“Em nhìn các cặp vợ chồng ở bên ngoài nắm tay nhau không? Huống chi anh là quân nhân, đây là quân đội, anh phải bảo vệ tốt hình tượng quân nhân.”
Đồng Giai liếc nhìn anh, nghĩ thầm anh có bản lĩnh thì buổi tối ngủ cũng cách xa một mét xem!
Doanh trại quân đội vẫn đang trong giai đoạn xây dựng, xung quanh không có gì hoặc chỉ đi dạo, chỉ là vây quanh tường thành một vòng.
Đúng lúc cặp vợ chồng trẻ đang đi dạo với nhau một cách ấm áp, cũng đã đến Đồng gia ở Tuyên Thành ăn cơm chiều.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro