Thập Niên 80: Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu
Trại Từ Thiện
Quan Oánh Oánh
2024-08-01 00:56:06
Cháo và bánh bao đều giữ được rất lâu mà không bị hư, cô muốn tiết kiệm đồ ăn nên không có ý định cho bọn họ thêm.
Đang miên man suy nghĩ, ai ngờ vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Hoa Quốc Khánh và Trương Tuệ đã trở về. Ba người đồng loạt nhìn qua, thấy cả hai vợ chồng người dơ hầy, tay còn chưa có rửa, lúc này đang dính đầy bùn đất, nhìn qua có phần nhếch nhác tội nghiệp.
Hoa Quốc Khánh thấy hai cháu trai của mình nghỉ hè về nhà thì mừng như trúng số, ông vội chùi bùn đất rồi lấy bàn tay sạch vỗ nhẹ lên bả vai của hai người kia. Vẻ trìu mến hiện đầy trên mặt, tình cảm có khi còn tốt hơn so với đứa con ruột của mình.
Hoa Dạng nhìn ở trong mắt, thầm hừ lạnh một tiếng, cảm thấy không vui vì mình bị xem nhẹ.
Đừng nhìn Hoa Chí Hồng trầm mặc yên tĩnh mà lầm to, thật ra cậu ta là người rất biết ý và mẫn cảm, vừa thấy vẻ mất mát trên mặt Hoa Dạng, cậu liền kéo em trai đứng sang một bên rồi nói: ”Chú thím ba, hai người nhanh rửa tay ăn cơm đi, tay nghề của Tiểu Dạng thật sự rất tốt, ban nãy bọn cháu đã nếm thử rồi, đặc biệt ngon luôn!”
Đầu óc của Hoa Quốc Khánh tương đối chậm hiểu, ông không hề phát hiện hành vi của mình có gì khiến con gái không vừa ý, vì vậy liền đáp: ”Các cháu ăn rồi à? Không được, ăn rồi thì giờ cũng ngồi xuống ăn tiếp với chú cho vui…”
Một đạo thanh âm lạnh lùng vang lên cắt đứt lời của Hoa Quốc Khánh: ”Thật ngại quá, nhưng mà không có nhiều.”
“Hả, sao lại không, cha thấy cũng nhiều mà, chừng này chắc tầm hai chục cái nhỉ?” Hoa Quốc Khánh vừa nói vừa chỉ tay vào bánh bao ở trong nồi hấp, cảm thấy chừng này dư sức cho mấy miệng ăn.
Bản tính của ông vốn thành thật, cộng thêm việc có tư tưởng cố chấp với mấy cháu trai, cho nên ông thà tự mình đói bụng chứ không để cháu trai phải thất vọng.
Hoa Dạng thấy cái tính thích lo bao đồng của Hoa Quốc Khánh cực kì phiền, cô muốn thay đổi quan niệm của ông, đồng thời lập ra quy củ cho mấy người này noi theo, không thể để cho bọn họ được đằng chân lấn lên đằng đầu được, nhà của cô cũng không phải cái trại từ thiện, ai thích gì thì đến lấy.
Đang miên man suy nghĩ, ai ngờ vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Hoa Quốc Khánh và Trương Tuệ đã trở về. Ba người đồng loạt nhìn qua, thấy cả hai vợ chồng người dơ hầy, tay còn chưa có rửa, lúc này đang dính đầy bùn đất, nhìn qua có phần nhếch nhác tội nghiệp.
Hoa Quốc Khánh thấy hai cháu trai của mình nghỉ hè về nhà thì mừng như trúng số, ông vội chùi bùn đất rồi lấy bàn tay sạch vỗ nhẹ lên bả vai của hai người kia. Vẻ trìu mến hiện đầy trên mặt, tình cảm có khi còn tốt hơn so với đứa con ruột của mình.
Hoa Dạng nhìn ở trong mắt, thầm hừ lạnh một tiếng, cảm thấy không vui vì mình bị xem nhẹ.
Đừng nhìn Hoa Chí Hồng trầm mặc yên tĩnh mà lầm to, thật ra cậu ta là người rất biết ý và mẫn cảm, vừa thấy vẻ mất mát trên mặt Hoa Dạng, cậu liền kéo em trai đứng sang một bên rồi nói: ”Chú thím ba, hai người nhanh rửa tay ăn cơm đi, tay nghề của Tiểu Dạng thật sự rất tốt, ban nãy bọn cháu đã nếm thử rồi, đặc biệt ngon luôn!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đầu óc của Hoa Quốc Khánh tương đối chậm hiểu, ông không hề phát hiện hành vi của mình có gì khiến con gái không vừa ý, vì vậy liền đáp: ”Các cháu ăn rồi à? Không được, ăn rồi thì giờ cũng ngồi xuống ăn tiếp với chú cho vui…”
Một đạo thanh âm lạnh lùng vang lên cắt đứt lời của Hoa Quốc Khánh: ”Thật ngại quá, nhưng mà không có nhiều.”
“Hả, sao lại không, cha thấy cũng nhiều mà, chừng này chắc tầm hai chục cái nhỉ?” Hoa Quốc Khánh vừa nói vừa chỉ tay vào bánh bao ở trong nồi hấp, cảm thấy chừng này dư sức cho mấy miệng ăn.
Bản tính của ông vốn thành thật, cộng thêm việc có tư tưởng cố chấp với mấy cháu trai, cho nên ông thà tự mình đói bụng chứ không để cháu trai phải thất vọng.
Hoa Dạng thấy cái tính thích lo bao đồng của Hoa Quốc Khánh cực kì phiền, cô muốn thay đổi quan niệm của ông, đồng thời lập ra quy củ cho mấy người này noi theo, không thể để cho bọn họ được đằng chân lấn lên đằng đầu được, nhà của cô cũng không phải cái trại từ thiện, ai thích gì thì đến lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro