Thập Niên 80: Tái Hôn Gây Dựng Lại Gia Đình
Chương 1
2024-11-02 00:45:22
Cuối tháng 5, trời nắng nóng ve kêu râm ran.
Sau giờ ngọ, trong viện người nhà, một nhóm các bác trai bác gái đều thay sang quần đùi áo hoa mát mẻ, tay cầm quạt hương bồ ngồi hóng mát dưới gốc cây đa.
Một cơn gió mát thổi qua, làm mọi người thoải mái nheo cả mắt lại, trong tầm mắt xa xa thoáng xuất hiện một bóng người đang không nhanh không chậm đi về hướng này.
Mọi người tập trung nhìn về phía đó, người tới không phải ai khác, mà là con gái nhà họ Thiệu, Thiệu Hoa.
Thiệu Hoa hôm nay mặc một cái áo màu xanh nhạt, quần lửng ống rộng màu lam, mái tóc đen nhánh buộc đuôi ngựa cao cao, vừa ngẩng đầu đã lộ ra ngũ quan anh khí.
Có người lắc lắc quạt hương bồ nói: "Con gái Thiệu gia xinh đẹp thật đấy, tôi chưa từng thấy ai đẹp như con bé ấy."
Bác gái bĩu môi: "Lớn lên xinh đẹp thì thế nào, còn không phải....." ly hôn à?
Thiệu Hoa giơ tay, dùng tay áo lau mồ hôi trên trán.
Cái thời tiết này, nóng như muốn lột một lớp da, cô mới chỉ đi ra ngoài một vòng mà cả người đã đổ mồ hôi như tắm.
Về tới nhà, trước tiên Thiệu Hoa ngửa đầu uống cạn một ly nước sôi để nguội rồi mới đưa đồ vật trong tay qua cho Lưu Tố Phân.
"Mẹ, con lấy đồ về cho mẹ rồi đây."
Lưu Tố Phân không đưa tay ra nhận lấy, mà lại hỏi: "Như thế nào rồi?"
Thiệu Hoa thấy bà không nhận, bèn đem đồ đặt lên bàn rồi trả lời:
"Còn có thể thế nào ạ. Hai cái mắt, một cái mũi và một cái miệng."
Lưu Tố Phân nghe thấy con gái nói năng bướng bỉnh bèn tiến lên định nắm lấy lỗ tai cô: “Con xem con, trước sau mẹ an bài cho con bao nhiêu lần xem mắt, con đều chướng mắt, con thật sự muốn sống cô độc cả quãng đời còn lại?”
Nói xong Lưu Tố Phân liền ôm đùi ngồi gạt lệ.
Thiệu Hoa sợ nhất chính là cái dáng vẻ này của bà, vẫn may còn có cứu binh.
“Bà ngoại , mẹ không kết hôn thì thôi, bà giục mẹ làm gì, con không muốn có thêm cha kế đâu”. Gương mặt quả táo, đầu buộc hai bím tóc đuôi ngựa, cô gái nhỏ ngẩng mặt lên giọng thanh thuý.
Nghe lời con gái ruột nói, Thiệu Hoa cười tươi như hoa, liếc mắt nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Thiệu Mỹ Lâm, không tiếc lời khích lệ :” Đúng là con gái ngoan của mẹ, lát nữa mẹ đưa con với Mỹ Thiền đi uống nước có gas nhé."
Thiệu Mỹ Lâm ánh mắt đen lúng liếng nhất thời sáng lên lớn tiếng nói: “Con muốn uống vị quýt”.
Nói xong cô bé quay đầu nhìn sang em gái nhỏ hơn mình ba tuổi không đợi em nói chuyện đã quyết định thay : “Em cũng uống vị quýt.”
Thiệu Mỹ Thiền yên tĩnh ngoan ngoãn, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, tay ôm con hổ bông không hé răng.
Thiệu Hoa nhìn nhìn con gái lớn, lại quay sang nhìn con gái nhỏ thở dài : "Tính tình hai đứa lúc nào cũng có thể trung hoà cho nhau một chút thì tốt rồi."
Lưu Tố Phân nhìn con gái, cùng với hai đứa cháu ngoại gái giống hệt mẹ, chua xót dưới đáy lòng muốn trào ra ngoài.
"Dì Tần của con lại giới thiệu một đối tượng xem mắt mới đấy, là cháu họ bà con xa nhà bà ấy. Nghe nói lớn lên tuấn tú lịch sự, còn là quân nhân, lần này con nhất định phải đi gặp gỡ đàng hoàng cho mẹ."- Lưu Tố Phân vẻ mặt nghiêm túc không cho phép cãi lại.
Bà dừng một chút, vẫn không nói hết lời.
Không chỉ là một quân nhân, còn có hai đứa con riêng kéo chân sau nữa.
Như vậy thật tốt, ai cũng giống ai, không ai chê ai.
Thiệu Hoa cảm thấy bất đắc dĩ, cô là người xuyên không về từ năm 2022, gặp tai nạn máy bay mất mạng liền trọng sinh vào thân thể Thiệu Hoa năm 1983.
Nguyên chủ là đầu bếp của tiệm cơm quốc doanh, bản thân điều kiện không tệ, hai mươi tuổi kết hôn với Triệu Tùng là công nhân xưởng xi măng, sinh được hai đứa con gái.
Sau khi kết hôn cuộc sống không được như ý, người nhà họ Triệu ghét bỏ cô chỉ biết sinh con gái không có con trai, khuyến khích Triệu Tùng ly hôn.
Triệu Tùng cũng không phải hạng người tốt đẹp gì, đã có gia đình còn thông đồng với một người phụ nữ bên ngoài, sinh được một đứa con trai.
Chờ con trai đầy tháng Triệu Tùng liền ly hôn với nguyên chủ.
Nguyên chủ không đồng ý, đáng tiếc bản thân cô ấy tính tình nhút nhát, bị người khác chèn ép coi thường cũng không dám làm gì, như cái bánh bao để người ta tuỳ ý xoa nắn, chỉ biết ở nhà khóc rồi lại khóc, nháo cũng không dám nháo.
Đến ngày tiểu tam mang theo con trai nghênh ngang vào nhà, cô ấy mới phẫn hận đâm đầu vào khung cửa tự tử, lúc này mới có Thiệu Hoa 2022.
Sau giờ ngọ, trong viện người nhà, một nhóm các bác trai bác gái đều thay sang quần đùi áo hoa mát mẻ, tay cầm quạt hương bồ ngồi hóng mát dưới gốc cây đa.
Một cơn gió mát thổi qua, làm mọi người thoải mái nheo cả mắt lại, trong tầm mắt xa xa thoáng xuất hiện một bóng người đang không nhanh không chậm đi về hướng này.
Mọi người tập trung nhìn về phía đó, người tới không phải ai khác, mà là con gái nhà họ Thiệu, Thiệu Hoa.
Thiệu Hoa hôm nay mặc một cái áo màu xanh nhạt, quần lửng ống rộng màu lam, mái tóc đen nhánh buộc đuôi ngựa cao cao, vừa ngẩng đầu đã lộ ra ngũ quan anh khí.
Có người lắc lắc quạt hương bồ nói: "Con gái Thiệu gia xinh đẹp thật đấy, tôi chưa từng thấy ai đẹp như con bé ấy."
Bác gái bĩu môi: "Lớn lên xinh đẹp thì thế nào, còn không phải....." ly hôn à?
Thiệu Hoa giơ tay, dùng tay áo lau mồ hôi trên trán.
Cái thời tiết này, nóng như muốn lột một lớp da, cô mới chỉ đi ra ngoài một vòng mà cả người đã đổ mồ hôi như tắm.
Về tới nhà, trước tiên Thiệu Hoa ngửa đầu uống cạn một ly nước sôi để nguội rồi mới đưa đồ vật trong tay qua cho Lưu Tố Phân.
"Mẹ, con lấy đồ về cho mẹ rồi đây."
Lưu Tố Phân không đưa tay ra nhận lấy, mà lại hỏi: "Như thế nào rồi?"
Thiệu Hoa thấy bà không nhận, bèn đem đồ đặt lên bàn rồi trả lời:
"Còn có thể thế nào ạ. Hai cái mắt, một cái mũi và một cái miệng."
Lưu Tố Phân nghe thấy con gái nói năng bướng bỉnh bèn tiến lên định nắm lấy lỗ tai cô: “Con xem con, trước sau mẹ an bài cho con bao nhiêu lần xem mắt, con đều chướng mắt, con thật sự muốn sống cô độc cả quãng đời còn lại?”
Nói xong Lưu Tố Phân liền ôm đùi ngồi gạt lệ.
Thiệu Hoa sợ nhất chính là cái dáng vẻ này của bà, vẫn may còn có cứu binh.
“Bà ngoại , mẹ không kết hôn thì thôi, bà giục mẹ làm gì, con không muốn có thêm cha kế đâu”. Gương mặt quả táo, đầu buộc hai bím tóc đuôi ngựa, cô gái nhỏ ngẩng mặt lên giọng thanh thuý.
Nghe lời con gái ruột nói, Thiệu Hoa cười tươi như hoa, liếc mắt nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Thiệu Mỹ Lâm, không tiếc lời khích lệ :” Đúng là con gái ngoan của mẹ, lát nữa mẹ đưa con với Mỹ Thiền đi uống nước có gas nhé."
Thiệu Mỹ Lâm ánh mắt đen lúng liếng nhất thời sáng lên lớn tiếng nói: “Con muốn uống vị quýt”.
Nói xong cô bé quay đầu nhìn sang em gái nhỏ hơn mình ba tuổi không đợi em nói chuyện đã quyết định thay : “Em cũng uống vị quýt.”
Thiệu Mỹ Thiền yên tĩnh ngoan ngoãn, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, tay ôm con hổ bông không hé răng.
Thiệu Hoa nhìn nhìn con gái lớn, lại quay sang nhìn con gái nhỏ thở dài : "Tính tình hai đứa lúc nào cũng có thể trung hoà cho nhau một chút thì tốt rồi."
Lưu Tố Phân nhìn con gái, cùng với hai đứa cháu ngoại gái giống hệt mẹ, chua xót dưới đáy lòng muốn trào ra ngoài.
"Dì Tần của con lại giới thiệu một đối tượng xem mắt mới đấy, là cháu họ bà con xa nhà bà ấy. Nghe nói lớn lên tuấn tú lịch sự, còn là quân nhân, lần này con nhất định phải đi gặp gỡ đàng hoàng cho mẹ."- Lưu Tố Phân vẻ mặt nghiêm túc không cho phép cãi lại.
Bà dừng một chút, vẫn không nói hết lời.
Không chỉ là một quân nhân, còn có hai đứa con riêng kéo chân sau nữa.
Như vậy thật tốt, ai cũng giống ai, không ai chê ai.
Thiệu Hoa cảm thấy bất đắc dĩ, cô là người xuyên không về từ năm 2022, gặp tai nạn máy bay mất mạng liền trọng sinh vào thân thể Thiệu Hoa năm 1983.
Nguyên chủ là đầu bếp của tiệm cơm quốc doanh, bản thân điều kiện không tệ, hai mươi tuổi kết hôn với Triệu Tùng là công nhân xưởng xi măng, sinh được hai đứa con gái.
Sau khi kết hôn cuộc sống không được như ý, người nhà họ Triệu ghét bỏ cô chỉ biết sinh con gái không có con trai, khuyến khích Triệu Tùng ly hôn.
Triệu Tùng cũng không phải hạng người tốt đẹp gì, đã có gia đình còn thông đồng với một người phụ nữ bên ngoài, sinh được một đứa con trai.
Chờ con trai đầy tháng Triệu Tùng liền ly hôn với nguyên chủ.
Nguyên chủ không đồng ý, đáng tiếc bản thân cô ấy tính tình nhút nhát, bị người khác chèn ép coi thường cũng không dám làm gì, như cái bánh bao để người ta tuỳ ý xoa nắn, chỉ biết ở nhà khóc rồi lại khóc, nháo cũng không dám nháo.
Đến ngày tiểu tam mang theo con trai nghênh ngang vào nhà, cô ấy mới phẫn hận đâm đầu vào khung cửa tự tử, lúc này mới có Thiệu Hoa 2022.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro