[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá
Đánh Trả 4
2024-09-06 22:02:30
“Đợi đến ngày mai.” Mẹ Trịnh nói: “Con đừng nghĩ đến ngày hôm nay. Ngược lại con không phải sợ bị người khác nhìn thấy bộ dáng sốt ruột của con, mà người khác cũng cần nghỉ ngơi. Hay là nói với con ở trên đường để đỡ phải lãng phí thời gian của người khác?”
"..." Trịnh Trường Đông thiếu chút nữa nói như vậy, nhưng mẹ anh lại nói như vậy nên anh chỉ đợi một đêm.
Trịnh Trường Đông chỉ muốn biết kết quả càng sớm càng tốt, đương nhiên, đây cũng không phải là kết quả, đây chỉ là bước đầu mà thôi. Nhưng Trịnh Trường Đông vẫn cảm thấy chỉ cần Khương Mộng Dao đồng ý đi xem mắt với mình, chuyện giữa hai người nhất định sẽ thành công, tuyệt đối không bao giờ thất bại!
“Đi thôi,” Mẹ Trịnh nói.
Trịnh Trường Đông chỉ có thể đi cùng Mẹ Trịnh. Mẹ của anh đã nói như vậy rồi, nếu anh không theo mẹ anh về, mẹ anh sẽ không quan tâm những chuyện tiếp theo. Trịnh Trường Đông không phải kiểu người con trai cưng của mẹ. Sau khi nam nữ hai bên đến với nhau thì hai người còn phải đính hôn rồi kết hôn. Nếu mẹ ruột của anh cư xử không tốt, rất có thể khiến người ta cho rằng anh không tốt, sẽ không cần anh nữa.
"Mẹ, con nói thật, mẹ đừng vì không hiểu rõ Mộng Dao mà mẹ cảm thấy cô ấy..."
“Mẹ biết, mẹ biết.” Mẹ Trịnh ngắt lời Trịnh Trường Đông: "Những gì mẹ nói trước mặt Bộ trưởng Từ, đều là sự thật, không phải là giả. Nếu mẹ đến đây để nói như vậy, thì có khả năng sau này sẽ làm khó dễ con bé. Mẹ làm khó con bé làm gì, là muốn con trai mẹ không hạnh phúc hay sao?”
Mẹ Trịnh không đến nỗi không hiểu đạo lý này. Đã là thời đại này rồi, bản thân bà ấy cũng không phải hoàng thân quốc thích, không cần thiết chú ý nhiều như vậy. Quan trọng nhất là các con bà ấy được sống hạnh phúc, những thứ khác chỉ là mây trôi thôi, không quan trọng lắm.
“Con sẽ sống hạnh phúc, sẽ không gây phiền toái cho mẹ đâu.” Trịnh Trường Đông cười nói.
“Con cũng biết con là nhóc vô liêm sỉ.” Mẹ Trịnh nói: “Mẹ chỉ mong con sớm kết hôn, chờ đến sau khi kết hôn xong thì con sẽ trưởng thành.”
Trên thực tế, Trịnh Trường Đông không làm chuyện gì xấu ở bên ngoài, chỉ là tính tình có chút ương ngạnh, không phải là người chịu thiệt. Khi người khác bắt nạt anh, anh dám đánh nhau với người khác, khiến người khác sợ hãi anh.
"Đúng vậy." Trịnh Trường Đông khẽ gật đầu. Chờ đến lúc anh kết hôn với Khương Mộng Dao, anh tất nhiên phải khiêm tốn hơn và trưởng thành hơn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"..." Trịnh Trường Đông thiếu chút nữa nói như vậy, nhưng mẹ anh lại nói như vậy nên anh chỉ đợi một đêm.
Trịnh Trường Đông chỉ muốn biết kết quả càng sớm càng tốt, đương nhiên, đây cũng không phải là kết quả, đây chỉ là bước đầu mà thôi. Nhưng Trịnh Trường Đông vẫn cảm thấy chỉ cần Khương Mộng Dao đồng ý đi xem mắt với mình, chuyện giữa hai người nhất định sẽ thành công, tuyệt đối không bao giờ thất bại!
“Đi thôi,” Mẹ Trịnh nói.
Trịnh Trường Đông chỉ có thể đi cùng Mẹ Trịnh. Mẹ của anh đã nói như vậy rồi, nếu anh không theo mẹ anh về, mẹ anh sẽ không quan tâm những chuyện tiếp theo. Trịnh Trường Đông không phải kiểu người con trai cưng của mẹ. Sau khi nam nữ hai bên đến với nhau thì hai người còn phải đính hôn rồi kết hôn. Nếu mẹ ruột của anh cư xử không tốt, rất có thể khiến người ta cho rằng anh không tốt, sẽ không cần anh nữa.
"Mẹ, con nói thật, mẹ đừng vì không hiểu rõ Mộng Dao mà mẹ cảm thấy cô ấy..."
“Mẹ biết, mẹ biết.” Mẹ Trịnh ngắt lời Trịnh Trường Đông: "Những gì mẹ nói trước mặt Bộ trưởng Từ, đều là sự thật, không phải là giả. Nếu mẹ đến đây để nói như vậy, thì có khả năng sau này sẽ làm khó dễ con bé. Mẹ làm khó con bé làm gì, là muốn con trai mẹ không hạnh phúc hay sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mẹ Trịnh không đến nỗi không hiểu đạo lý này. Đã là thời đại này rồi, bản thân bà ấy cũng không phải hoàng thân quốc thích, không cần thiết chú ý nhiều như vậy. Quan trọng nhất là các con bà ấy được sống hạnh phúc, những thứ khác chỉ là mây trôi thôi, không quan trọng lắm.
“Con sẽ sống hạnh phúc, sẽ không gây phiền toái cho mẹ đâu.” Trịnh Trường Đông cười nói.
“Con cũng biết con là nhóc vô liêm sỉ.” Mẹ Trịnh nói: “Mẹ chỉ mong con sớm kết hôn, chờ đến sau khi kết hôn xong thì con sẽ trưởng thành.”
Trên thực tế, Trịnh Trường Đông không làm chuyện gì xấu ở bên ngoài, chỉ là tính tình có chút ương ngạnh, không phải là người chịu thiệt. Khi người khác bắt nạt anh, anh dám đánh nhau với người khác, khiến người khác sợ hãi anh.
"Đúng vậy." Trịnh Trường Đông khẽ gật đầu. Chờ đến lúc anh kết hôn với Khương Mộng Dao, anh tất nhiên phải khiêm tốn hơn và trưởng thành hơn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro