[Thập Niên 80] Thanh Mai Cá Mặn Của Long Hạo Thiên Tái Giá
Chiến Đấu 5
2024-09-06 22:02:30
“Anh vẫn còn ở đây à.” mẹ Khương nhìn chồng mình, bà ấy tưởng rằng ông ấy không có ở đây.
“…” Ba Khương im lặng, ông ấy biết vợ ông ấy luôn phớt lờ ông trước mặt các con.
“Anh đi mua gà quay và mua thêm một chút hoa quả đi.” Mẹ Khương nói: “Hôm nay chúng ta phải tổ chức tiệc ăn mừng, con gái chúng ta không rơi vào bể khổ.”
"Được rồi, vậy để anh đi mua ngay." Ba Khương vội vàng nói.
Khi Tiêu Hồng Diệp đến nhà họ Tiêu, mẹ Tiêu đang khóc đỏ hết cả mắt. Đầu tiên là bà ấy tức giận vì Tiêu Nguy bỏ trốn mà không nói gì, thứ hai là tức giận bị nhà họ Khương đối xử với bà ấy như vậy.
“Mẹ.” Nhìn thấy vẻ mặt ủy khuất của mẹ, Tiêu Hồng Diệp vội vàng nói: “Có phải Nhà họ Khương ức hiếp mẹ không? Để con đi tìm bọn họ!”
“Không, đừng, đừng đi tìm bọn họ.” Mẹ Tiêu không muốn người ngoài cười nhạo nhà mình: "Là em trai con chạy trốn trước.”
"Em trai con bỏ chạy, sao họ biết được?" Tiêu Hồng Diệp nói.
“Chuyện này có thể lừa được một thời gian chứ không thể giấu được cả đời.” Mẹ Tiêu thở dài: "Chúng ta phải thành thật một chút, phải nói cho bọn họ biết. Ý mẹ là dù em trai con không có ở đây, hai nhà vẫn có thể để hai đứa nó quyết định hôn sự, nhưng Nhà họ Khương lại hết lần này đến lần khác không chịu."
Mẹ Tiêu cho là bà ấy đã làm rất tốt, bà ấy chân thành như vậy, nhưng nhà họ Khương lại không muốn đi theo kế hoạch mà bà ấy đã vạch ra, đó là lỗi của nhà họ Khương. Mẹ Tiêu không nói rõ ràng lỗi của nhà họ Khương, nhưng ý trong lời nói của bà ấy là như vậy.
"Mẹ cũng thật là, mẹ rất muốn em trai con và Khương Mộng Dao ở chung một chỗ, vậy mẹ còn nói cái gì vậy? giấu ghiếm chuyện gì sao." Tiêu Hồng Diệp nói: "Chờ bọn họ đính hôn, chỉ cần nói em trai con ra ngoài kiếm tiền. Cần gì làm chuyện lớn như vậy."
Bên kia, Tiêu Nguy đang ngồi trên chuyến tàu lửa đi về phương nam, anh ấy nhìn phong cảnh xa xa ngoài cửa sổ, chỉ nghĩ bản thân mình có thể kiếm được nhiều tiền hơn để có thể tự kiểm soát cuộc sống của mình. Về phần Khương Mộng Dao, anh ấy nghĩ Khương Mộng Dao đã có một công việc chính thức, người trong gia đình Khương đối xử với cô rất tốt. Không cần anh, Khương Mộng Dao vẫn có thể tiếp tục con đường của cô.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“…” Ba Khương im lặng, ông ấy biết vợ ông ấy luôn phớt lờ ông trước mặt các con.
“Anh đi mua gà quay và mua thêm một chút hoa quả đi.” Mẹ Khương nói: “Hôm nay chúng ta phải tổ chức tiệc ăn mừng, con gái chúng ta không rơi vào bể khổ.”
"Được rồi, vậy để anh đi mua ngay." Ba Khương vội vàng nói.
Khi Tiêu Hồng Diệp đến nhà họ Tiêu, mẹ Tiêu đang khóc đỏ hết cả mắt. Đầu tiên là bà ấy tức giận vì Tiêu Nguy bỏ trốn mà không nói gì, thứ hai là tức giận bị nhà họ Khương đối xử với bà ấy như vậy.
“Mẹ.” Nhìn thấy vẻ mặt ủy khuất của mẹ, Tiêu Hồng Diệp vội vàng nói: “Có phải Nhà họ Khương ức hiếp mẹ không? Để con đi tìm bọn họ!”
“Không, đừng, đừng đi tìm bọn họ.” Mẹ Tiêu không muốn người ngoài cười nhạo nhà mình: "Là em trai con chạy trốn trước.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em trai con bỏ chạy, sao họ biết được?" Tiêu Hồng Diệp nói.
“Chuyện này có thể lừa được một thời gian chứ không thể giấu được cả đời.” Mẹ Tiêu thở dài: "Chúng ta phải thành thật một chút, phải nói cho bọn họ biết. Ý mẹ là dù em trai con không có ở đây, hai nhà vẫn có thể để hai đứa nó quyết định hôn sự, nhưng Nhà họ Khương lại hết lần này đến lần khác không chịu."
Mẹ Tiêu cho là bà ấy đã làm rất tốt, bà ấy chân thành như vậy, nhưng nhà họ Khương lại không muốn đi theo kế hoạch mà bà ấy đã vạch ra, đó là lỗi của nhà họ Khương. Mẹ Tiêu không nói rõ ràng lỗi của nhà họ Khương, nhưng ý trong lời nói của bà ấy là như vậy.
"Mẹ cũng thật là, mẹ rất muốn em trai con và Khương Mộng Dao ở chung một chỗ, vậy mẹ còn nói cái gì vậy? giấu ghiếm chuyện gì sao." Tiêu Hồng Diệp nói: "Chờ bọn họ đính hôn, chỉ cần nói em trai con ra ngoài kiếm tiền. Cần gì làm chuyện lớn như vậy."
Bên kia, Tiêu Nguy đang ngồi trên chuyến tàu lửa đi về phương nam, anh ấy nhìn phong cảnh xa xa ngoài cửa sổ, chỉ nghĩ bản thân mình có thể kiếm được nhiều tiền hơn để có thể tự kiểm soát cuộc sống của mình. Về phần Khương Mộng Dao, anh ấy nghĩ Khương Mộng Dao đã có một công việc chính thức, người trong gia đình Khương đối xử với cô rất tốt. Không cần anh, Khương Mộng Dao vẫn có thể tiếp tục con đường của cô.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro