[Thập Niên 80] Tiểu Thôn Hoa Vượng Phu
Xuyên qua
Hóa Tuyết Chưởng
2024-11-07 02:18:29
Nhóm dịch: Uất Kim Hương
Hiện tại đang là tháng chín. Mười giờ tối, ánh trăng tỏa sáng dìu dịu, yên tĩnh treo ở trên cao. Từng đợt gió thổi qua mang theo cảm giác mát lạnh cùng mùi hương ngọt ngào của hoa quế.
Từng nhà từng nhà nằm ở thôn Hồng Tinh thuộc công xã Tiểu Mai Sơn đều đã tắt đèn. Cuộc sống nghèo khó khiến họ tiếc dầu hỏa, thậm chí cho dù đi ngủ hay chưa thì họ cũng không muốn thắp đèn.
Vậy mà gian phòng phía tây ở đầu thôn, nơi ở của Lâm Tri Thanh chợt sáng lên.
Một người phụ nữ gầy gò, nhỏ nhắn bị người ta lôi từ trong nhà ra ngoài. Cả đám người bắt đầu vây đánh cô ấy, miệng không ngừng tuôn ra những lời lẽ khó nghe.
"Con đĩ thối tha! Hơn nửa đêm mày dám chui vào nhà Lâm Tri Thanh, mày có biết xấu hổ hay không!"
"Cái thứ lăng loàn! Chẳng hiểu Quốc An bị làm sao mà lại coi trọng một đứa như mày!"
"Đánh chết nó đi, đánh chết nó đi! Loại phụ nữ đã có chồng còn đi quyến rũ đàn ông không nên sống!"
Những cú đánh đấm rơi như mưa xuống người Cố Giai Tuệ. Cô căn bản không kịp giải thích hoặc chống trả, chỉ kịp ọc ra một ngụm máu tươi rồi ngất xỉu.
Lúc này mọi người mới dừng tay, nhưng mẹ chồng Cố Giai Tuệ là Lý Ái Liên vẫn hùng hổ: "Nó chết rồi à? Làm sao có thể! Chắc chắn là giả bộ!"
Đầu Cố Giai Tuệ đau như muốn nứt ra, không nhúc nhích nằm trên mặt đất, một lúc lâu sau mới chậm rãi mở mắt, thẫn thờ nhìn đám người, một luồng tin tức khổng lồ cuồn cuộn tuôn vào trong đầu.
Cô vốn là một nữ sinh cấp ba vừa mới tốt nghiệp, năm nay tròn mười tám tuổi, thành tích thi đại học đứng đầu toàn huyện, ghi danh vào đại học tốt nhất cả nước hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng trong lúc đi leo núi với bạn thân để chúc mừng thì cô bị đẩy xuống vách núi.
Cứ như vậy xuyên thẳng vào một quyển niên đại văn, trở thành nhân vật trùng tên với mình.
Trong lòng cắn răng nghiến lợi mắng chửi bạn thân Mai Linh trăm vạn lần, Cố Giai Tuệ phát hiện bạn thân của cơ thể này cũng tên là Mai Linh.
Trong quyển sách, nguyên thân bị Mai Linh bóng gió rỉ tai nên nghi ngờ người đàn ông của mình là Thẩm Quốc An có tình nhân ở bên ngoài đồng thời nuôi con riêng, trong cơn tức giận đã chạy đi tìm Lâm Tri Thanh. Bởi vì Mai Linh nói Lâm Tri Thanh thích cô từ lâu, ngày thường hay hỏi thăm tin tức của cô, còn nói Lâm Tri Thanh nguyện ý chờ đợi cô rời bỏ mảnh đất chó ăn đá gà ăn sỏi này để vào thành sống đời vẻ vang...
Cố Giai Tuệ có nhan sắc mỹ miều nhưng đầu óc thì bã đậu, nóng máu lên liền đi tìm Lâm Tri Thanh ngay trong đêm hôm đó. Đâu có ngờ mình chỉ vừa mới cởi áo khoác, còn chưa kịp chui vào ổ chăn của người ta thì Mai Linh dẫn theo mẹ chồng cô, em gái chồng và mấy người khác bên chồng cô lập tức xông vào, còn có Mai Tinh - “ánh nắng” của Lâm thanh niên trí. Cả đám người bắt tận tay day tận mặt, tức thì chửi ầm lên rồi đánh Cố Giai Tuệ một trận.
Cố Giai Tuệ có trăm cái miệng cũng không biện giải được, sau đó bị Thẩm gia lấy chổi đuổi đánh ra khỏi nhà, ngay cả hai đứa con cũng không được gặp, nhà mẹ đẻ thì từ mặt cô. Cùng đường, Cố Giai Tuệ nhảy xuống sông tự vẫn.
Sau khi cô chết, nam chính Lâm Tri Thanh và nữ chính Mai Tinh tình cảm mặn nồng, trở về thành rồi giàu to.
Về phần chồng con Cố Giai Tuệ, thăng quan phát tài mọi thứ đều thuận lợi. Mai Linh lợi dụng thân phận bạn thân của Cố Giai Tuệ lấy lòng mẹ chồng cô hơn mười năm, cuối cùng thành công trở thành vợ của Thẩm Quốc An. Tuy rằng về mặt tình cảm người mẹ kế này vẫn không được chồng con Cố Giai Tuệ mở rộng tấm lòng nhưng về mặt vật chất thì Mai Linh luôn được hưởng thụ đầy đủ.
Nhắc tới Mai Linh, bọn trẻ sẽ gọi một tiếng dì Mai, nhưng nhắc tới mẹ ruột Cố Giai Tuệ thì sẽ nhíu mày hừ một câu: "Người phụ nữ đáng ghét."
…
Cố Giai Tuệ không nghĩ tới nguyên thân không chờ được đến đoạn nhảy sông, lúc bị đánh là đã chết rồi, sau đó cô xuyên qua.
Nhưng không hiểu vì sao trong lòng cô có một loại tín niệm, nguyên thân chính là bản thân cô, chẳng qua là đang ở một thế giới song song khác mà thôi.
Nhưng nói gì thì nói, ý nghĩ này vẫn chưa được xác thực!
Hiện tại đang là tháng chín. Mười giờ tối, ánh trăng tỏa sáng dìu dịu, yên tĩnh treo ở trên cao. Từng đợt gió thổi qua mang theo cảm giác mát lạnh cùng mùi hương ngọt ngào của hoa quế.
Từng nhà từng nhà nằm ở thôn Hồng Tinh thuộc công xã Tiểu Mai Sơn đều đã tắt đèn. Cuộc sống nghèo khó khiến họ tiếc dầu hỏa, thậm chí cho dù đi ngủ hay chưa thì họ cũng không muốn thắp đèn.
Vậy mà gian phòng phía tây ở đầu thôn, nơi ở của Lâm Tri Thanh chợt sáng lên.
Một người phụ nữ gầy gò, nhỏ nhắn bị người ta lôi từ trong nhà ra ngoài. Cả đám người bắt đầu vây đánh cô ấy, miệng không ngừng tuôn ra những lời lẽ khó nghe.
"Con đĩ thối tha! Hơn nửa đêm mày dám chui vào nhà Lâm Tri Thanh, mày có biết xấu hổ hay không!"
"Cái thứ lăng loàn! Chẳng hiểu Quốc An bị làm sao mà lại coi trọng một đứa như mày!"
"Đánh chết nó đi, đánh chết nó đi! Loại phụ nữ đã có chồng còn đi quyến rũ đàn ông không nên sống!"
Những cú đánh đấm rơi như mưa xuống người Cố Giai Tuệ. Cô căn bản không kịp giải thích hoặc chống trả, chỉ kịp ọc ra một ngụm máu tươi rồi ngất xỉu.
Lúc này mọi người mới dừng tay, nhưng mẹ chồng Cố Giai Tuệ là Lý Ái Liên vẫn hùng hổ: "Nó chết rồi à? Làm sao có thể! Chắc chắn là giả bộ!"
Đầu Cố Giai Tuệ đau như muốn nứt ra, không nhúc nhích nằm trên mặt đất, một lúc lâu sau mới chậm rãi mở mắt, thẫn thờ nhìn đám người, một luồng tin tức khổng lồ cuồn cuộn tuôn vào trong đầu.
Cô vốn là một nữ sinh cấp ba vừa mới tốt nghiệp, năm nay tròn mười tám tuổi, thành tích thi đại học đứng đầu toàn huyện, ghi danh vào đại học tốt nhất cả nước hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng trong lúc đi leo núi với bạn thân để chúc mừng thì cô bị đẩy xuống vách núi.
Cứ như vậy xuyên thẳng vào một quyển niên đại văn, trở thành nhân vật trùng tên với mình.
Trong lòng cắn răng nghiến lợi mắng chửi bạn thân Mai Linh trăm vạn lần, Cố Giai Tuệ phát hiện bạn thân của cơ thể này cũng tên là Mai Linh.
Trong quyển sách, nguyên thân bị Mai Linh bóng gió rỉ tai nên nghi ngờ người đàn ông của mình là Thẩm Quốc An có tình nhân ở bên ngoài đồng thời nuôi con riêng, trong cơn tức giận đã chạy đi tìm Lâm Tri Thanh. Bởi vì Mai Linh nói Lâm Tri Thanh thích cô từ lâu, ngày thường hay hỏi thăm tin tức của cô, còn nói Lâm Tri Thanh nguyện ý chờ đợi cô rời bỏ mảnh đất chó ăn đá gà ăn sỏi này để vào thành sống đời vẻ vang...
Cố Giai Tuệ có nhan sắc mỹ miều nhưng đầu óc thì bã đậu, nóng máu lên liền đi tìm Lâm Tri Thanh ngay trong đêm hôm đó. Đâu có ngờ mình chỉ vừa mới cởi áo khoác, còn chưa kịp chui vào ổ chăn của người ta thì Mai Linh dẫn theo mẹ chồng cô, em gái chồng và mấy người khác bên chồng cô lập tức xông vào, còn có Mai Tinh - “ánh nắng” của Lâm thanh niên trí. Cả đám người bắt tận tay day tận mặt, tức thì chửi ầm lên rồi đánh Cố Giai Tuệ một trận.
Cố Giai Tuệ có trăm cái miệng cũng không biện giải được, sau đó bị Thẩm gia lấy chổi đuổi đánh ra khỏi nhà, ngay cả hai đứa con cũng không được gặp, nhà mẹ đẻ thì từ mặt cô. Cùng đường, Cố Giai Tuệ nhảy xuống sông tự vẫn.
Sau khi cô chết, nam chính Lâm Tri Thanh và nữ chính Mai Tinh tình cảm mặn nồng, trở về thành rồi giàu to.
Về phần chồng con Cố Giai Tuệ, thăng quan phát tài mọi thứ đều thuận lợi. Mai Linh lợi dụng thân phận bạn thân của Cố Giai Tuệ lấy lòng mẹ chồng cô hơn mười năm, cuối cùng thành công trở thành vợ của Thẩm Quốc An. Tuy rằng về mặt tình cảm người mẹ kế này vẫn không được chồng con Cố Giai Tuệ mở rộng tấm lòng nhưng về mặt vật chất thì Mai Linh luôn được hưởng thụ đầy đủ.
Nhắc tới Mai Linh, bọn trẻ sẽ gọi một tiếng dì Mai, nhưng nhắc tới mẹ ruột Cố Giai Tuệ thì sẽ nhíu mày hừ một câu: "Người phụ nữ đáng ghét."
…
Cố Giai Tuệ không nghĩ tới nguyên thân không chờ được đến đoạn nhảy sông, lúc bị đánh là đã chết rồi, sau đó cô xuyên qua.
Nhưng không hiểu vì sao trong lòng cô có một loại tín niệm, nguyên thân chính là bản thân cô, chẳng qua là đang ở một thế giới song song khác mà thôi.
Nhưng nói gì thì nói, ý nghĩ này vẫn chưa được xác thực!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro