[Thập Niên 80] Xuyên Qua Kiếm Tiền Nuôi Nhãi Con
Tranh Thủ Sớm N...
2024-11-25 09:41:02
"Không phải anh muốn gom tiền để có được một chỗ đứng ở thành phố sao? Em và anh cùng nhau nỗ lực, đến lúc đó thuê một phòng ở lớn một chút, bản thân sống cũng thoải mái hơn, chúng ta mua nồi niêu xoong chảo để nấu cơm ăn, ngày nghỉ lễ sẽ về thăm cha mẹ và con cái, rồi sang năm chúng ta có tiền tiết kiệm, sẽ đón bọn nhỏ đến, tìm một nhà trẻ cho bọn chúng, rồi cố gắng bồi dưỡng ra hai sinh viên đại học, làm cho gia đình các anh vẻ vang có được không?"
Đời trước là một người cô đơn, ngoại trừ công việc và công việc, kiếm được nhiều tiền hơn cũng chưa từng dùng, sống không dùng đến, chết không đem theo, cho nên cô phải tận hưởng thú vui trước mắt.
Đúng lúc đời này cái gì cũng có, còn có gia đình nhỏ của mình, cô chỉ muốn trải qua cuộc sống thành công rực rỡ, nhìn hai đứa con trai lớn lên bình an, là thịt trên người cô rơi ra, mặc dù không có cách nào cảm nhận được sự đau đớn lúc đó, nhưng mẹ con liền tâm, máu mủ ruột rà, cô xem bọn nhỏ như con ruột của mình mà đối đãi.
"Được, nghe theo em hết!"
Giang Tông cười dịu dàng với cô, trong lòng thỏa mãn nói không nên lời.
Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tần Mạn, càng nhìn càng thấy thú vị, trước đây chỉ cảm thấy đáng yêu, hôm nay trong lòng Giang Tông, xuất hiện một cảm giác khác thường.
Hôm sau, Giang Tông không đi huyện, mà là ở trong nhà, công việc bán thời gian không cần đi làm mỗi ngày, nên anh hái quả hồng với Tần Mạn .
Có Giang Tông ở đây, cây hồng bị anh hái gần hết trong một ngày, để lại một ít cho bọn nhỏ trong thôn đỡ thèm, tất cả sọt dùng để đựng thóc trong nhà đều đựng đầy quả hồng, tổng cộng khoảng tám trăm quả, còn phải đến trấn trên hợp tác xã cung tiêu mua thêm hai bình Nhị Oa Đầu về thúc chín mới được.
Đi từ thôn đến trấn trên tốn một giờ, Tần Mạn và anh đi chung, xuất phát từ sáng sớm, lúc đến được trấn trên mặt trời đã chiếu sáng trên cao rồi, làm Tần Mạn phải lau mồ hôi.
Giang Tông thấy Tần Mạn đổ mồ hôi, vươn tay giúp cô lau trán, hai người ở chung vô cùng tự nhiên.
Trên thực tế bọn họ mới biết nhau có mấy ngày, mà đã giống như vợ chồng lâu năm.
"Nóng sao, đi theo anh!"
Giang Tông nắm cổ tay Tần Mạn dẫn đến hợp tác xã cung tiêu cách đó không xa.
Trai đẹp và gái xinh, trên đường nhận được tỷ lệ quay đầu lại không nhỏ, trong hợp tác xã cung tiêu người đến người đi, Giang Tông mua hai bình Nhị Oa Đầu ba đồng tiền, thoáng cái đã tốn hết tiền lương mấy ngày nỗ lực của anh.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đời trước là một người cô đơn, ngoại trừ công việc và công việc, kiếm được nhiều tiền hơn cũng chưa từng dùng, sống không dùng đến, chết không đem theo, cho nên cô phải tận hưởng thú vui trước mắt.
Đúng lúc đời này cái gì cũng có, còn có gia đình nhỏ của mình, cô chỉ muốn trải qua cuộc sống thành công rực rỡ, nhìn hai đứa con trai lớn lên bình an, là thịt trên người cô rơi ra, mặc dù không có cách nào cảm nhận được sự đau đớn lúc đó, nhưng mẹ con liền tâm, máu mủ ruột rà, cô xem bọn nhỏ như con ruột của mình mà đối đãi.
"Được, nghe theo em hết!"
Giang Tông cười dịu dàng với cô, trong lòng thỏa mãn nói không nên lời.
Nhìn gương mặt xinh đẹp của Tần Mạn, càng nhìn càng thấy thú vị, trước đây chỉ cảm thấy đáng yêu, hôm nay trong lòng Giang Tông, xuất hiện một cảm giác khác thường.
Hôm sau, Giang Tông không đi huyện, mà là ở trong nhà, công việc bán thời gian không cần đi làm mỗi ngày, nên anh hái quả hồng với Tần Mạn .
Có Giang Tông ở đây, cây hồng bị anh hái gần hết trong một ngày, để lại một ít cho bọn nhỏ trong thôn đỡ thèm, tất cả sọt dùng để đựng thóc trong nhà đều đựng đầy quả hồng, tổng cộng khoảng tám trăm quả, còn phải đến trấn trên hợp tác xã cung tiêu mua thêm hai bình Nhị Oa Đầu về thúc chín mới được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đi từ thôn đến trấn trên tốn một giờ, Tần Mạn và anh đi chung, xuất phát từ sáng sớm, lúc đến được trấn trên mặt trời đã chiếu sáng trên cao rồi, làm Tần Mạn phải lau mồ hôi.
Giang Tông thấy Tần Mạn đổ mồ hôi, vươn tay giúp cô lau trán, hai người ở chung vô cùng tự nhiên.
Trên thực tế bọn họ mới biết nhau có mấy ngày, mà đã giống như vợ chồng lâu năm.
"Nóng sao, đi theo anh!"
Giang Tông nắm cổ tay Tần Mạn dẫn đến hợp tác xã cung tiêu cách đó không xa.
Trai đẹp và gái xinh, trên đường nhận được tỷ lệ quay đầu lại không nhỏ, trong hợp tác xã cung tiêu người đến người đi, Giang Tông mua hai bình Nhị Oa Đầu ba đồng tiền, thoáng cái đã tốn hết tiền lương mấy ngày nỗ lực của anh.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro