Ơn Cứu Mạng
2024-08-07 20:26:39
Kiều Mỹ Hoa bận rộn không thôi, dọn dẹp sạch sẽ cả nhà, mặc dù không có đồ đạc gì mấy, nhưng hôm nay sẽ có rất nhiều người đến đây, nhà cửa trông cũng phải đẹp đẽ một chút.
“Vẫn phải đề phòng lỡ như, hôm nay là ngày lành của con, cả đời chỉ có một lần, mẹ không muốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”
Bà ấy cũng lo lắng con gái thứ không chịu nổi, vậy nên, không tiết lộ một câu nào.
Thế nhưng bà ấy lại không hề hay biết, con gái ngoan trong mắt bà ý đã nói từ lâu rồi.
Kiều Nhất Liên cảm động đến mức hai mắt đỏ hoe: “Mẹ, cảm ơn mẹ, mẹ thương con thật đấy.”
“Ngoan, mau đi chuẩn bị sẵn sàng đi.”
Hai mẹ con đồng tâm hiệp lực dọn dẹp vệ sinh, sắp xếp đồ đạc, bọn họ đều là những người rất coi trọng thể diện.
Kiều Nhất Liên còn dán một chữ hỉ lớn màu đỏ tươi ở trên cửa sổ, không khí ngập tràn sự vui mừng.
Liên Kiều biết hết mọi chuyện, nhưng chẳng sao cả, sau khi cắt rau cho lợn xong, cô phát hiện ra cây điền thất, bèn đào cả gốc điền thất vẫn chưa trưởng thành lên, chuẩn bị mang về trồng ở trong sân nhà mình.
Trên thực tế, trồng dược liệu có thể kiếm được rất nhiều tiền, thế nhưng, những công việc yêu cầu kỹ thuật cao như vậy, người bình thường không thể làm được.
Được nhiên, cô khác với những người bình thường khác, cô là hậu duệ của một gia đình nhiều đời theo Đông y, từ nhỏ đã được mưa dầm thấm đất, trong nhà có một trang trại, chuyên dùng để trồng các loại dược liệu.
Hết cách rồi, cùng với sự phát triển của thời đại, mọi người ai cũng kiếm được tiền, nhưng lương tâm cũng không còn tốt đẹp nữa, thuốc Đông y đã bị ăn bớt ăn xén, dược liệu Đông y thu thập được không được xử lý đúng cách, thường xuyên xảy ra vấn đề.
Còn chẳng bằng tự mình làm, ít nhất có thể theo dõi toàn bộ quá trình, an toàn không cần lo lắng.
Cô đào quanh một lượt, bỗng nhìn thấy một ổ trứng chim trĩ, có mười mấy quả liền, nhất thời cảm thấy rất đỗi vui mừng.
“Em họ.” Là giọng nói của Hứa Gia Thiện.
“Anh họ, Tiểu Gia thế nào rồi?”
Trong mắt Hứa Gia Thiện tràn đầy cảm kích: “Đã hạ sốt rồi, vết sưng đỏ cũng đã giảm bớt tương đối, em họ Nhị Liên, sau này em chính là em gái ruột của anh.”
Ơn cứu mạng khó có thể báo đáp, sau này anh ấy sẽ chăm sóc thật tốt cho em họ.
“Giữ gìn vệ sinh sạch sẽ, mỗi ngày đều phải rửa sạch vết thương.” Tay Liên Kiều ôm trứng gà lôi: “Anh đi nhóm lửa đi, chúng ta đi nướng trứng đi.”
“Được.” Hứa Gia Thiện vội vàng đi nhóm lửa, cảm thấy cô may mắn thật đấy, tìm được nhiều trứng chim trĩ như vậy.
“Vẫn phải đề phòng lỡ như, hôm nay là ngày lành của con, cả đời chỉ có một lần, mẹ không muốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.”
Bà ấy cũng lo lắng con gái thứ không chịu nổi, vậy nên, không tiết lộ một câu nào.
Thế nhưng bà ấy lại không hề hay biết, con gái ngoan trong mắt bà ý đã nói từ lâu rồi.
Kiều Nhất Liên cảm động đến mức hai mắt đỏ hoe: “Mẹ, cảm ơn mẹ, mẹ thương con thật đấy.”
“Ngoan, mau đi chuẩn bị sẵn sàng đi.”
Hai mẹ con đồng tâm hiệp lực dọn dẹp vệ sinh, sắp xếp đồ đạc, bọn họ đều là những người rất coi trọng thể diện.
Kiều Nhất Liên còn dán một chữ hỉ lớn màu đỏ tươi ở trên cửa sổ, không khí ngập tràn sự vui mừng.
Liên Kiều biết hết mọi chuyện, nhưng chẳng sao cả, sau khi cắt rau cho lợn xong, cô phát hiện ra cây điền thất, bèn đào cả gốc điền thất vẫn chưa trưởng thành lên, chuẩn bị mang về trồng ở trong sân nhà mình.
Trên thực tế, trồng dược liệu có thể kiếm được rất nhiều tiền, thế nhưng, những công việc yêu cầu kỹ thuật cao như vậy, người bình thường không thể làm được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Được nhiên, cô khác với những người bình thường khác, cô là hậu duệ của một gia đình nhiều đời theo Đông y, từ nhỏ đã được mưa dầm thấm đất, trong nhà có một trang trại, chuyên dùng để trồng các loại dược liệu.
Hết cách rồi, cùng với sự phát triển của thời đại, mọi người ai cũng kiếm được tiền, nhưng lương tâm cũng không còn tốt đẹp nữa, thuốc Đông y đã bị ăn bớt ăn xén, dược liệu Đông y thu thập được không được xử lý đúng cách, thường xuyên xảy ra vấn đề.
Còn chẳng bằng tự mình làm, ít nhất có thể theo dõi toàn bộ quá trình, an toàn không cần lo lắng.
Cô đào quanh một lượt, bỗng nhìn thấy một ổ trứng chim trĩ, có mười mấy quả liền, nhất thời cảm thấy rất đỗi vui mừng.
“Em họ.” Là giọng nói của Hứa Gia Thiện.
“Anh họ, Tiểu Gia thế nào rồi?”
Trong mắt Hứa Gia Thiện tràn đầy cảm kích: “Đã hạ sốt rồi, vết sưng đỏ cũng đã giảm bớt tương đối, em họ Nhị Liên, sau này em chính là em gái ruột của anh.”
Ơn cứu mạng khó có thể báo đáp, sau này anh ấy sẽ chăm sóc thật tốt cho em họ.
“Giữ gìn vệ sinh sạch sẽ, mỗi ngày đều phải rửa sạch vết thương.” Tay Liên Kiều ôm trứng gà lôi: “Anh đi nhóm lửa đi, chúng ta đi nướng trứng đi.”
“Được.” Hứa Gia Thiện vội vàng đi nhóm lửa, cảm thấy cô may mắn thật đấy, tìm được nhiều trứng chim trĩ như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro