Thập Niên 80: Xuyên Thư Thành Nữ Phụ Làm Giàu Nhờ Ẩm Thực

Chương 25

2024-11-20 19:23:28

Dòng người tấp nập trên phố rất nhộn nhịp, thỉnh thoảng lại có một chiếc xe đạp chạy vụt qua, người ngồi trên xe trông rất oai phong, Lâm Gia Hào thậm chí còn nhìn thấy cả chiếc xe máy trong truyền thuyết!

Hóa ra thế giới bên ngoài ngôi làng là như thế này…

“Đi thôi, anh dẫn hai người đến cửa hàng bách hóa xem.” Lâm Gia Trình vừa nói vừa dắt Lâm Gia Hào đi về phía cửa hàng bách hóa. Triệu Văn Quyên cũng vội vàng kéo Tần Hoan đi theo.

Thời buổi này, mặc dù thị trường đã dần dần được nới lỏng, nhưng cuộc sống của mọi người vẫn không thể tách rời cửa hàng bách hóa.

Dù sao muối, đường, dầu ăn, vải vóc, lương thực… mọi mặt của cuộc sống đều không thể thiếu nó.

Chen chúc trong dòng người đi vào trong phố, cuối cùng cả nhóm cũng đến trước cửa hàng bách hóa.

Quầy hàng bằng gỗ đẹp mắt, bên trong là những kệ hàng ngay ngắn, trưng bày đủ loại hàng hóa, một số hàng hóa còn được đặt trong tủ kính.

Qua lớp kính màu xanh lá cây, Lâm Gia Hào có thể nhìn thấy những viên kẹo hoa quả đủ màu sắc bên trong.

Cậu bé nuốt nước miếng, cậu biết loại kẹo này, trước đây anh Thạch Đầu đã cho cậu một viên, nhưng cậu không nỡ ăn hết một lần, liếm vài cái rồi lại gói vào giấy kẹo, định tối đến sẽ lén lút thưởng thức tiếp.

Đáng tiếc, nhiệt độ mùa hè quá cao, hoặc cũng có thể do nước bọt thấm vào, số kẹo hoa quả còn lại đã tan chảy trong túi quần, cậu chỉ có thể ngậm tờ giấy kẹo còn lại trong miệng, cảm nhận chút vị ngọt còn sót lại.

Ngọt quá, lại còn có một mùi thơm mà cậu chưa từng được nếm thử, anh Thạch Đầu nói đó là vị dâu tây.

Dâu tây, dâu tây, cái tên thật hay, thảo nào lại ngon như vậy.

Lâm Gia Hào cố gắng dời mắt khỏi kẹo hoa quả, loại kẹo này rất đắt, cậu biết.

Tần Hoan đã sớm chú ý đến vẻ mặt khác thường của Lâm Gia Hào, lặng lẽ hỏi nhân viên bán hàng: “Kẹo hoa quả này bán thế nào vậy?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhân viên bán hàng liếc nhìn một cái, thờ ơ nói: “Một đồng hai hào một cân, còn cần phiếu kẹo.”

Đúng là không hề rẻ, gần gấp đôi giá đường trắng.

“Cân cho tôi nửa cân.”

Tần Hoan ngẩng đầu lên nhìn, Lâm Gia Trình đang đếm tiền.

Một xấp tiền giấy và phiếu kẹo tương ứng được xếp trên quầy, nhân viên bán hàng kiểm tra xong mới mỉm cười cân cho họ nửa cân kẹo hoa quả.

Như một giấc mơ, Lâm Gia Hào nhìn túi kẹo, cảm thấy có chút không chân thật.

“Này, em chia cho chị Hoan Hoan ăn cùng, nhớ đánh răng sạch sẽ đấy, biết chưa?” Lâm Gia Trình đưa kẹo cho Lâm Gia Hào, dặn dò cẩn thận.

“Em… kẹo này đắt quá… mua đường trắng thôi ạ.” Lâm Gia Hào do dự không dám nhận.

Lâm Gia Trình không nói không rằng, trực tiếp nhét kẹo vào tay Lâm Gia Hào, “Đừng làm anh mất mặt, chút kẹo hoa quả này mà cũng không dám ăn à?”

Nghe Lâm Gia Trình nói vậy, Lâm Gia Hào mới yên tâm nhận lấy kẹo hoa quả, vui vẻ chọn một viên màu hồng.

“Chị Hoan Hoan, chị ăn thử đi, anh Thạch Đầu nói đây là vị dâu tây! Ngọt và thơm lắm.”

Tần Hoan không từ chối ý tốt của Lâm Gia Hào, cho viên kẹo vào miệng.

Vị hương liệu rẻ tiền, nhưng lại là vị ngọt mà trẻ em thời này mơ ước.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Xuyên Thư Thành Nữ Phụ Làm Giàu Nhờ Ẩm Thực

Số ký tự: 0