Thập Niên 90: Cha Ta Bạo Hồng Giới Giải Trí

Chương 53

Sơn Gian Vân Vụ

2024-10-19 23:37:28

Đồng Thành Hoành vốn muốn muợn đề tài để nói vào chuyện của mình, nói là bởi vì thằng ba cứ muốn đi ra ngoài làm công nên mới dẫn đến phân gia, để thằng ba cõng tội phân gia.

Nhưng ai biết miệng bà vợ mình quá nhanh, hắn không kịp ngăn cản, lần này chỉ có thể coi như thôi, hiện tại quan trọng nhất chính là phân gia.

“Ba, Tiểu Tuyết nói đúng,” Đồng Thành Hoành có ý chỉ nhìn thằng em thứ ba một cái, nói: “Không bằng sớm một chút phân gia, miễn cho có một số nguời luôn nghĩ mình bị chịu thiệt, động một chút liền nhăn mặt.”

“Dù sao trong cái nhà này lời nói của con cũng chẳng có phân luợng,” Đồng Thành Quân không cam lòng yếu thế, “Mọi nguời thích nói gì thì nói đi, dù sao đều là con sai.”

Chuyện đã nháo đến mức này, đã không cách nào có thể mạnh mẽ áp xuống, Đồng Kiến Nghiệp quay đầu hỏi con dâu thứ ba Diệp Tiểu Vân, “Tiểu Vân, việc này con thấy thế nào?”

Diệp Tiểu Vân: “Ba, lời nói của con không có phân luợng, thấy thế nào quan trọng sao, mọi người nói thế nào, con cùng Thành Quân nghe theo sắp xếp là được rồi.”

Rất tốt!

Đồng Hân yên lặng ở trong lòng cho mami một like, có câu nói này, bác cả muốn đem tội danh bất hiếu đòi phân gia hắt lên nguời ba ba, đó là không có khả năng.

Đồng Kiến Nghiệp lại hỏi: “Thành Ngọc, con thấy thế nào?”

Đồng Thành Ngọc đã sớm ở một bên lén lút bắt đầu ăn, thấy ba hỏi mình, nhanh chóng lau sạch miệng, nói: “Ba, con đều gả đi ra ngoài rồi, muốn phân hay không, con nói cũng chẳng tính.”

Đồng Kiến Nghiệp còn ở chỗ này than thở, không muốn tiếp thu hiện thực, nhưng Quách Xuân Hoa thì nhận rõ hiện thực nhiều, bà ta nói: “Phân gia có thể, nhưng mẹ có mấy cái điều kiện.”

“Bà nó!” Đồng Kiến Nghiệp lên tiếng muốn ngăn lại, nhưng đối diện với ánh mắt của Quách Xuân Hoa, ông rõ ràng việc này đã không có cách nào vẹn cả đôi đuờng, không đáp ứng cuộc sống sau này trôi qua cũng chẳng yên bình, không bằng dứt khoát một chút, ông nặng nề buông tiếng thở dài, bày ra dáng vẻ gục đầu ủ rũ.

“Mẹ có điều kiện gì, cứ việc nói.” Chu Tuyết biểu hiện rất rộng luợng nói.

Quách Xuân Hoa tự nhiên sẽ không khách khí, “Trước đó tiền trong nhà đều cho mày cầm đi trang hoàng biệt thự, bây giờ nói rõ ràng, sau này chờ biệt thự sửa xong, mày phải cho hai vợ chồng tao vào ở.”

Chu Tuyết đột nhiên ngẩn ra, không nghĩ tới mẹ chồng Quách Xuân Hoa sẽ đề việc này, lần này mọi người đều nhìn cô ta, trên mặt cô ta có chút nóng lên, gật đầu liên tục nói: “Mẹ, trang hoàng biệt thự có cả công lao của ngài và ba, ba mẹ muốn đến ở, con đương nhiên hoan nghênh.”

Mọi nguời đều ở, mặt ngoài chung quy vẫn phải làm bộ, còn sau này như thế nào, ai mà nói trước được.

“Vậy thì tốt,” Quách Xuân Hoa được bảo đảm, rất là thoả mãn, bà tiếp tục nói: “Tao với ba chúng mày, đem chúng mày nuôi đến lớn như vậy, mỗi người đều lập gia đình, cũng đều có sự nghiệp cả rồi, hiện tại cũng là lúc chúng mày nên nguợc lại báo hiếu tụi tao, sau này mỗi tháng, chúng mày mỗi người đều phải lấy ra năm trăm đồng phụng dưỡng tụi tao.”

“Năm trăm?!” Đồng Thành Hoành là người đầu tiên có ý kiến, hắn nhảy lên nói: “Tiền luơng một tháng của con có ba trăm đồng, ba mẹ muốn năm trăm, bảo con đào đâu ra? Chính con không cần sống sao?”

Năm trăm xác thực quá vô lý, người trong thôn một tháng trồng trọt cũng chưa chắc đã được một trăm đồng tiền.

Đồng Thành Hoành nói: “Nhiều nhất năm mươi đồng, nhiều nữa không có.”

Lời này nói ra làm cho Quách Xuân Hoa cùng Đồng Kiến Nghiệp đều bốc hỏa, bọn họ hiểu rõ đứa con trai này nhất, không nghĩ tới phân gia là hắn khơi màu, nói đến phí phụng dưỡng còn bày ra bộ dạng không vui, lúc trước đúng là phí công yêu thương.

“Mày đuổi ăn mày đấy à?” Đồng Kiến Nghiệp tức giận đến cầm chiếc đũa ném hắn, “Cái thằng bất hiếu, muôi mày lớn như vậy, cho mày học nhiều sách vở như vậy, để rồi cuối cùng mày trở thành kẻ ăn cháo đá bát?”

Đây là lần đầu tiên Đồng Thành Hoành ở nhà bị chỉ vào cái mũi mắng, sắc mặt cũng khó coi.

Quách Xuân Hoa chỉ sợ đắc tội thằng con lớn, đến lúc đó hết hy vọng ở biệt thự bèn nhanh nhảy ra điều đình, “Ông nó, ông gấp gáp như vậy làm cái gì? Này không phải đang thương lượng sao?”

“Một người năm mươi đồng, một tháng một trăm.” Đồng Thành Quân đề nghị: “Chờ sau này lại xem giá hàng cùng tiền lương có tăng hay không, đến lúc đó lại tăng phí phụng dưỡng.”

“Nhìn xem, thằng ba nói chuyện mới phúc hậu, “ Đồng Kiến Nghiệp chỉ vào con thứ ba nói.

Sắc mặt của Đồng Thành Hoành càng ngày càng không tốt, ngày hôm nay làm sao vậy? Làm sao mình nơi nơi rơi xuống Đồng Thành Quân hạ phong?

Không muốn ở truớc mặt người nhà mất hết mặt mũi, hắn chủ động nói: “Con cũng là ý này, cho ba mẹ mỗi người năm mươi đồng một tháng, còn nữa Thành Kiệt sau này đi học, nó nếu như thi lên đại học, học phí của nó ba anh em chúng con cùng nhau gánh.”

Đồng Thành Ngọc trên mặt cười gượng, nói: “Chuyện này còn liên quan tới em sao? Em không phải đã gả đi rồi thây? Tiền trong nhà đều là Đại Điền nhà chúng em quản, em nào có quyết định đuợc.”

“Gả đi thì làm sao?” Đồng Thành Hoành trong lòng khó chịu, bắt được một người liền dùng sức phát tiết, “Lẽ nào mày không phải ba mẹ nuôi lớn? Không nên chia sẻ giúp ba mẹ? Lại nói, mày cũng phải cho phí phụng dưỡng, một tháng cũng một trăm đồng.”

“Ấy, này sao có thể giống nhau đuợc? Chính em không có việc làm, chỉ dựa vào tiệm tạp hóa nhỏ của chồng để ăn cơm, anh còn muốn em một tháng phải đào ra một trăm đồng, em mấy tháng đều không kiếm được nhiều tiền tới như vậy, anh đây là đang muốn mạng của em.” Đồng Thành Ngọc kinh ngạc thốt lên đấm ngực.

“Đưa ba mươi đồng,” Quách Xuân Hoa nói: “Mày không phải con gái tao à? Không phải tao sinh? Không phải tao nuôi? Tao nuôi chúng mày lúc nhỏ, chúng mày cũng nên nuôi tụi tạo khi già mới đúng.”

Đồng Thành Ngọc bất đắc dĩ đáp ứng: “Vậy cũng đuợc.” Con ngươi chị ta đảo một vòng, nói tiếp: “Nếu con cũng gánh chịu trong nhà trách nhiệm, vậy những thứ phân ra này cũng nên có một phần đi?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong nhà nơi nào còn có cái gì, ngoại trừ ruộng đất, tiền đã sớm bị móc đến không còn một mống.

Đồng Thành Hoành sợ em hai, thằng ba muốn đòi lại tiền, dù sao tiền vẫn còn, căn bản không có tiêu hết.

Hắn liền vội vàng nói: “Mày nếu có thể đem ba mẹ đón về nhà ở cùng, vậy nhất định phân cho mày.”

Lần này Đồng Thành Ngọc không nói lời nào, nếu như chị ta đem ba mẹ đón về nhà ở, không nói ông chồng nháo, ba mẹ chồng khẳng định cũng phải nháo.

Đồng Kiến Nghiệp thấy thế cuộc đã định, trong lòng không tình nguyện phân gia nhưng cũng không thể không phân gia.

“Tiền trong nhà đều cầm đi trang trí biệt thự, đến lúc đó tao cùng mẹ chúng mày muốn dọn vào ở, tiền này chúng mày cũng đừng nghĩ phân,” Đồng Kiến Nghiệp nói: “Về phần nhà ở, chúng mày đang ở nhà nào liền phân nhà ấy.”

“Ba ơi, con lại không có nhà ở.” Đồng Thành Ngọc nói, chị ta vừa dứt lời liền bị Quách Xuân Hoa trừng một cái, Quách Xuân Hoa nói: “Mày con gái đã gả ra ngoài, còn muốn chia cái gì nhà ở? Chia cái gì? Một tháng ba mươi đồng rất nhiều sao? Ân tao nuôi mày, sinh mày, mày cả đời đều trả không hết.”

Đồng Thành Ngọc nghe lời này vừa oán vừa giận, đáy lòng lại đồng thời rất vô lực, trong thôn nhà ai phân gia đều như vậy, chị ta cảm thấy không công bằng, cũng không có cách nào.

“Đất thì,” Đồng Kiến Nghiệp nói: “Trước phân ra một nửa, chúng mày muốn trồng cái gì liền lấy mà trồng, không muốn trồng trọt, liền giữ lại để tao trồng.”

Lúc này người người đều nghèo, căn bản không có cái gì tài sản có thể phân, nồi bát gáo bồn mấy cái đó, cũng không đáng giá mấy đồng tiền.

Cái nhà này rất nhanh liền phân xong rồi.

Đồng Thành Quân nói: “Nếu phân gia, vậy nấu cơm cũng phải tách ra, không thì cùng không phân gia có cái gì khác nhau?”

“Mày liền sợ cái nhà này không đủ tán sao?” Quách Xuân Hoa vô cùng tức giận nói.

“Chỉ cần mọi nguời đồng tâm, vậy thì không sợ tán,” Đồng Thành Quân học cách nói chuyện của anh cả hắn Đồng Thành Hoành, nói một ít đạo lý lớn, “Chúng ta tách ra là vì mỗi người đều có gia đình nhỏ của mình nhưng khi tụ lại cùng nhau chính là đại gia đình, liên hệ máu mủ nào có dễ tán như vậy? Phân gia, ít đi ma sát, cảm tình nói không chừng còn càng tốt.”

“Anh cả, anh đề nghị phân gia việc này, bọn em sẽ không trách anh, anh yên tâm, sau này em sẽ tay làm hàm nhai, sẽ không lại để vợ con mình liên lụy đại gia đình.” Đồng Thành Quân nhìn về phía anh cả, nói: “Anh cả, sau này anh cũng phải chăm sóc tốt gia đình nhỏ của mình, không nên để cho ba mẹ bận tâm.”

Đồng Thành Hoành thổi râu trừng mắt mà nhìn thằng ba, cái gì chăm sóc tốt gia đình nhỏ của mình, hắn chăm sóc kiểu gì? Hắn từ sáng đến tối đều đang bận việc ở trường học, căn bản chiếu cố không được Chu Tuyết.

“Mẹ, ngài xem có thể để cho Chu Tuyết đi theo ba mẹ cùng nhau ăn không?” Đồng Thành Hoành mặt dày nói: “Chu Tuyết cô ấy đang mang thai, làm việc không tiện.”

Sắc mặt Quách Xuân Hoa cũng phi thường khó coi, lúc trước công việc trong nhà đều đổ cho hai vợ chồng con trai thứ ba, vừa mới con thứ ba nói muốn tách ra nấu cơm, bà mới tức giận như vậy, nếu như tách ra vậy mấy công việc kia không phải đều đến phiên bà ta.

Quách Xuân Hoa hưởng quen nhàn nhã, khẳng định là không muốn.

Bà nhìn về phía Đồng Thành Quân nói: “Thành Quân này, cứ nhất định phải tách ra ăn cơm sao? Ăn cùng nhau nhiều bớt việc.”

Đồng Thành Quân nói: “Đại ca cảm thấy một nhà chúng con liên lụy mọi nguời, nếu gia đều phân, vậy chúng con cũng không có mặt mũi lại tiếp tục liên lụy mọi nguời. Sau này tách ra trồng trọt, cơm cũng tách ra ăn.”

Thấy con thứ ba kiên quyết như vậy, Quách Xuân Hoa cũng nổi lên túc giận, nói: “Tách ra liền tách ra, chẳng lẽ không có chúng mày tụi tao liền không thể sống?”

Lời này nói, tựa hồ đem Đồng Thành Quân một nhà bài trừ ở bên ngoài.

Đồng Thành Hoành đắc ý nhìn thằng em thứ ba một cái, xem đi, lần này vẫn là mình thắng!

Nhưng Đồng Thành Quân căn bản không thèm để ý, dựa theo trước đó ý tuởng, hắn đề phân gia, khẳng định thiếu không được bị Đồng Kiến Nghiệp đánh một trận, hiện tại chẳng có việc gì liền gia phân.

Phân gia, vui vẻ nhất không ai bằng Diệp Tiểu Vân, bình thường chuyện gì đều trộn cùng nhau, cô không thiếu bị mẹ chồng Quách Xuân Hoa giày xéo.

Tỷ như xào rau cho hơi nhiều dầu muốn nói, rau xanh xào hơi già một chút cũng muốn nói, thậm chí ngay cả cơm nấu hơi khê một chút, cũng phải bị nói lải nhải rất lâu.

Chớ nói chi có món gì ăn ngon, mẹ chồng Quách Xuân Hoa còn muốn giấu đi, không cho cả nhà bọn họ ăn, cô cầm tiền của mình mua đồ cải thiện trong nhà, kết quả cũng vẫn bị nói.

Hiện tại tốt rồi, coi như cô đem món ăn xào cháy, cũng sẽ không có người nói cô.

Muốn ăn cái gì liền ăn cái đó, không cần phải tiếp tục bởi vì ba mẹ chồng không ăn được quá cay, cô chỉ có thể nhịn xuống, hiện tại cô muốn cho bao nhiêu quả ớt liền cho bấy nhiêu quả ớt.

Phân gia được phân chút bát đũa, Diệp Tiểu Vân đi nhà bếp cầm về trong nhà mình, trong lúc đó bị mẹ chồng Quách Xuân Hoa trừng mắt cô cũng không thèm để trong lòng.

“Ba Hân Hân,” Diệp Tiểu Vân cắm đầu đi phía trước, nghĩ xem nên để bát đũa ở đâu, vừa đi vừa nói: “Anh chuẩn bị xây bếp nhà chúng ta ở chỗ nào? Là đập ra một cái cửa sau rồi xây nhà bếp ở đằng đó, vẫn là liền xây ở trên hành lang trước cửa.?”

Nói xong, cũng không có động tĩnh, cô kinh ngạc xoay người lại, chỉ thấy ông xã Đồng Thành Quân nằm ở trên giường mặt hướng vào trong.

“Ngủ rồi?” Cô đi tới muốn nhìn một chút, không nghĩ tới thế nhưng nhìn thấy hắn đang len lén lau nước mắt, lo lắng qua đi ngồi xuống, tay vịn vào bờ vai của hắn, ôn nhu hỏi: “Làm sao vậy?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đồng Thành Quân vươn mình lại đây, bàn tay to ôm lấy eo cô, đem đầu vùi ở trên bụng cô, vai kịch liệt run run, Diệp Tiểu Vân liền biết đối với phân gia, trong lòng ông xã cũng không vui gì.

Cô đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu hắn, “Nếu như không muốn phân gia, em cũng không có việc gì.”

Thiện lương Diệp Tiểu Vân, vẫn là quyết định thông cảm ông xã không dễ dàng, dù sao bên kia cũng là cha mẹ hắn.

“Không có,” Hắn cổ họng có chút mất tiếng, nói: “Anh chẳng qua là cảm thấy, rõ ràng là người một nhà nhưng phải lẫn nhau tính toán bảo toàn chính mình, cái nhà này thật đúng là khiến người ta thuơng tâm.”

Diệp Tiểu Vân ôm chặt ông xã, dỗ dành nói: “Anh còn có em cùng Hân Hân mà.”

“Đúng vậy, anh còn có mẹ con em,” Đồng Thành Quân trong lòng khó chịu trong nháy mắt không còn sót lại chút gì, hắn ngẩng đầu nhìn bà xã, nói: “Nhà bếp liền xây ở hành lang trước cửa, gian nhà chỉ lớn có ngần ấy, lại mở một cái cửa sau, không an toàn.”

“Được, đều nghe lời anh.”

Hiển nhiên, Quách Xuân Hoa đối với việc phân gia còn tách ra ăn cơm rất không vừa ý.

Lúc Đồng Thành Quân ở hành lang trước cửa xây bếp, bà vẫn ở bên cạnh âm dương quái khí nói: “Eo ôi, làm sao còn xây bếp củi? Trực tiếp học người ta, dùng bếp than không phải càng tốt? Thuận tiện xào rau, chỉ xào mấy món cho nhà ba người chúng mày, cũng không tốn được mấy đồng tiền.”

Diệp Tiểu Vân xuống ruộng hái rau, Quách Xuân Hoa gấp gáp xích lại phá đám cô, sau đó giành trước đem những loại rau Diệp Tiểu Vân muốn hái hái đi, “Tuy rằng rau dưới ruộng hiện tại là cùng sử dụng, nhưng nhà tụi tao nhiều miệng ăn tao phải hái truớc, tao hái xong mày lại hái.”

Quách Xuân Hoa lại chỉ vào một góc nhỏ, nói: “Khu đất trồng rau bên kia phân cho mày, nhanh lên đem rau của mình trồng ra, đừng suốt ngày hái rau ở bên chỗ tao.”

Lời này nói ra Diệp Tiểu Vân đều phải tức cuời, phải biết tất cả số rau ở ngoài ruộng này, đều là mình cùng ông xã trồng, Quách Xuân Hoa căn bản là chưa từng xuống ruộng trồng rau, ngoại trừ tình cờ hái một chút rau củ về ăn.

Đến cuối cùng thậm chí vì cách ứng cả nhà bọn họ, còn đặc biệt làm mấy bàn tiệc lớn, giết gà nấu thịt dê mời bạn bè thân thích đến ăn, cũng không gọi cả nhà Đồng Hân.

Quách Xuân Hoa còn bưng một bát thịt dê hầm to cho Chu Tuyết, chuyên môn la lớn: “Chu Tuyết nha, đi theo mẹ, con chính là hưởng phúc! Thịt dê mới hầm xong mềm lắm, con mau nếm thử xem thế nào.”

Đồng Hân một nhà ba người ngồi vây quanh bàn nhỏ ăn cơm, ăn đến đơn giản, một đĩa rau giá xào đậu hũ, một đĩa cải trắng xào.

Mùi thịt dê hầm thật là thơm, mùi thịt từ mở rộng cửa sổ bay đi vào, thèm đến Đồng Hân nước miếng chảy ròng, thế nhưng cô rất hiểu chuyện, không ngừng và cơm, khen giá xào đậu hũ mẹ nấu ăn ngon, “Mẹ, mẹ nấu giá xào đậu hũ ăn ngon thật, so với thịt dê ăn ngon gấp trăm lần, gấp ngàn lần.”

Đồng Thành Quân gắp đồ ăn cho con gái Đồng Hân, nói: “Ba bảo đảm, sau này Hân Hân cũng có thể ăn thịt dê, muốn ăn bao nhiêu đều được.”

Diệp Tiểu Vân nhìn về phía ông xã, “Đã quyết định ngày nào đi chưa?”

“Mua ngày kia vé xe.”

Nghe được ba mẹ nói chuyện, Đồng Hân nâng bát ăn cơm lén lút thở dài, an ủi bản thân ba ba đi nơi khác làm công cũng không tồi, dù sao cũng tốt hơn ngốc ở nông thôn trồng trọt.

Chẳng qua tuởng tuợng nếu như ba ba lựa chọn làm diễn viên con đường này, ở cái niên đại là vàng nhất định có thể sáng lên này, ba ba nhất định sẽ có một cuộc đời không giống người thuờng.

“Hày... Nhận rõ hiện thực đi.”

Sau khi cơm nước xong, ba mẹ thu thập bát đũa cùng đi rửa chén, Đồng Hân sờ sờ cái bụng tròn vo, đi tới bên hộp đựng đồ của ba ba, danh thiếp của đạo diễn Duơng Xuơng liền ném ở trong đó.

Cô lật qua lật lại, nhưng không có tìm được tấm danh thiếp kia, không phải chứ, ba ba đã làm mất rồi sao?

Vốn còn muốn nhìn nhìn, ảo tuởng một chút ba ba làm diễn viên, kết quả liền ảo tưởng cũng không cho làm.

Hiện thực vô tình mà!

Cô ngồi phịch ở trên ghế salông, tầm mắt lại rơi trên chiếc balo ba ba đặt ở trên ngăn tủ, a? Đã thu thập xong rồi sao?

Không biết ngày kia mấy giờ xe chạy?

Đồng Hân đi tới, đem balo của ba ba lấy xuống, định tìm ra vé xe xem thời gian xuất phát, kết quả ở túi trong của balo tìm đến vé xe còn có danh thiếp của đạo diễn Dương.

Ba ba chưa hề làm mất danh thiếp, trái lại cất ở trong balo.

Cô lấy ra vé xe, tỉ mỉ mà xem, con mắt thoáng chốc sáng lên, thời gian vé xe là mười giờ sáng ngày mốt, nhưng chỗ cần đến cũng không phải đi Quảng Châu, mà là Bắc Kinh.

Danh thiếp của đạo diễn, vé xe lửa đi Bắc Kinh.

Đồng Hân hài lòng tại chỗ nhảy lên, ba ba ông ấy không phải đi nơi khác làm công, ông ấy muốn đi Bắc Kinh tìm đạo diễn, ông ấy chuẩn bị đi con đường làm diễn viên!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90: Cha Ta Bạo Hồng Giới Giải Trí

Số ký tự: 0