[Thập Niên 90] Không Làm Trưởng Tỷ

Trứng Gà

Tô Nhục Oa

2024-11-23 19:30:03

Nguyên Đức Phát theo quán tính ho hai tiếng, thấy bà ta vẫn không kiềm chế được, dứt khoát ngồi dậy.

“Bà nói bà, hôm nay đánh con bé làm gì.”

Câu nói này giống như một ngòi lửa, vừa nói ra lập tức đã làm bùng lên tâm trạng vốn đang bực bội của Triệu Hoán Đệ.

Bà ta lau nước mắt, vặn mình, trong ngữ khí lộ rõ sự không phục: “Tôi là mẹ nó! Tôi đánh nó thì làm sao? Tôi còn không thể đánh nó à?”

Các con không ở bên cạnh, Triệu Hoán Đệ hiếm khi khóc mà không có bất cứ nét diễn nào: “Ông đi hỏi xem có con gái nhà ai mà không trải qua như này chứ? Tôi động vào nó một tí, ông xem cái ánh mắt của nó kìa! Nó là do tôi sinh, tôi dựa vào đâu không thể đánh? Tôi cứ đánh!”

Ấn đường Nguyên Đức Phát nhíu lại thành một đỉnh đồi nhỏ: “Vậy bà đánh, bây giờ liền đi đánh, đánh con bé chạy rồi, tôi xem học phí năm nay của Đống Tử lấy ở đâu.”

Nhắc đến học phí không biết trông cậy vào đâu, Triệu Hoán Đệ càng ấm ức.

Bà ta có nỗi khổ tâm, Nguyên Đường chỉ biết làm loạn, kiểu gì cũng không thông cảm cho nỗi khổ của bà ta. Trong nhà nghèo như vậy, mấy năm trước vào đầu xuân hàng năm đều không đủ lương thực ăn, mấy năm nay đủ ăn rồi, nhưng chút đất đai trong nhà vẫn mãi không thể thấy tiền. Học phí mỗi năm của mấy đứa con đã đủ khiến bà ta u sầu đến chết, lưng của hai vợ chồng bọn họ cũng mệt muốn gãy rồi mà vẫn còn thiếu nợ, bây giờ ngoài kia vẫn còn mười đồng tiền phân bón chưa trả được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nguyên Đường muốn đi học, bà ta lấy đâu ra tiền cho nó học?

Bà ta nghĩ thế nào cũng không ra, vốn dĩ bà ta đã sắp xếp xong rồi, chỉ cần Nguyên Đường làm theo ý bà ta thì trong nhà không phải sẽ thuận lợi yên ổn sao? Tại sao nó cứ phải làm trái ý mình?

Nghe xem nó nói cái gì kia, học lại một năm! Bảo Đống Tử đợi nó! Nó thế mà dám!

Nguyên Đức Phát xoa ngực, buồn bực vì người vợ không hiểu chuyện.

“Tôi đã nói rồi, con cái trưởng thành rồi, không thể động tay nữa, bà lại không nghe. Bây giờ tốt rồi, vẻ mặt hôm nay của Đại Nha, tôi nhìn mà cũng lạnh lòng. Nếu như bà không thay đổi, sau này sợ rằng nha đầu này sẽ hận bà...”

“Nó dám!”

Nước mắt Triệu Hoán Đệ rơi lã chã, nhưng vẫn cao giọng: “Tôi là mẹ nó! Đừng nói tôi không cho nó đi học, kể cả tôi muốn ăn thịt của nó thì nó cũng phải cắt ra cho tôi! Sao tôi mang thai mười tháng lại sinh ra một đứa thù nhà chứ?”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 90] Không Làm Trưởng Tỷ

Số ký tự: 0