[Thập Niên 90] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều
Chương 18
2024-11-11 01:08:25
Ngoài lời cảm ơn, Phó Hồng Điệp cũng muốn nói nhiều hơn, nhưng bao nhiêu lời muốn nói đều nghẹn lại, cuối cùng chỉ thốt lên được câu “Cảm ơn.”
Trước tấm giấy xác nhận này, mọi lời lẽ đều trở nên yếu ớt.
“Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi.”
Nghe cô ấy cảm ơn, Tống Chi mỉm cười, trả lời cũng rất thản nhiên. Cô nhường suất này không phải vì muốn nhận lời cảm ơn hay làm “người tốt.”
Cô không muốn giữ nó, cũng không muốn Tống Noãn Noãn được hưởng lợi. Vừa hay Phó Hồng Điệp cần, nên với cô đây chỉ là một hành động tiện tay.
“Đồng chí Tống Chi, lòng tốt của cậu mình sẽ ghi nhớ, sau này…”
“Cậu đừng hiểu lầm, mình không làm việc này để được cậu cảm ơn hay trả ơn. Chỉ là thấy cậu xứng đáng với suất này hơn thôi.”
Biết đối phương muốn nói gì, Tống Chi ngắt lời. Phó Hồng Điệp cũng nhẹ nhàng thở ra, cô ấy thực sự rất biết ơn Tống Chi.
Trong lòng cũng muốn sau này có thể giúp đỡ cô, nhưng những lời đó cô ấy không nói ra nữa.
Tống Chi không bận tâm thêm đến Phó Hồng Điệp, cô rời văn phòng một mình và bước ra đường lớn.
Dù sao cô cũng chưa vội về nhà. Có một việc quan trọng hơn đang chờ cô giải quyết.
Từ khi biết mình sở hữu một không gian siêu thị từ đêm qua, cô không còn lo lắng về dinh dưỡng trong thời gian mang thai.
Tuy nhiên, vẫn còn một rắc rối khác: khoảng hai, ba tháng nữa, bụng cô sẽ bắt đầu to ra, khi đó dù muốn che giấu cũng khó. Hơn nữa, cô không muốn để Tống An Sơn biết về chuyện này.
Giờ đang là tháng mười. Sau dịp năm mới, kỳ thi đại học sẽ được khôi phục vào năm tới.
Kiếp trước, cô đã bị người ta gài bẫy và chưa từng nghĩ đến việc thi đại học. Lần này được sống lại, cô không muốn bỏ lỡ cơ hội này.
Cô không chỉ muốn tham gia kỳ thi đại học mà còn phải đạt thành tích tốt, cố gắng vào trường Học viện Kinh tế Thương mại, học kinh tế để sau này giúp Tống An Sơn quản lý công ty.
Trong lúc suy nghĩ, cô lại không khỏi nhớ về những gì đã xảy ra ở kiếp trước.
Khi đó, cô đã tin lời của mẹ con Lâm Uyển Như và kết hôn vì có thai. Ban đầu, Tống An Sơn không mấy đồng tình với cuộc hôn nhân của cô, nhưng cô bị tình yêu làm cho mù quáng, nên chẳng để tâm đến lời khuyên của bố.
Mãi đến khi Tống An Sơn phá sản và nhảy lầu, cô mới biết bố mình đã làm giám đốc nhà máy cả đời. Sau này gặp đúng dịp đất nước cải cách mở cửa, ông tự mở công ty riêng.
Kiến thức của bố có giới hạn, từ khi đất nước phát triển nhanh chóng, phương pháp quản lý cũ của ông không thể theo kịp thời đại.
Đây là điều khiến ông chịu thiệt thòi, để mẹ con Lâm Uyển Như và Tống Noãn Noãn cấu kết với người ngoài, giăng bẫy hãm hại.
Chỉ nghĩ đến sự tuyệt vọng của Tống An Sơn khi leo lên tầng thượng, Tống Chi đã muốn lột da hai mẹ con ấy, ăn tươi nuốt sống chúng!
Trước tấm giấy xác nhận này, mọi lời lẽ đều trở nên yếu ớt.
“Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi.”
Nghe cô ấy cảm ơn, Tống Chi mỉm cười, trả lời cũng rất thản nhiên. Cô nhường suất này không phải vì muốn nhận lời cảm ơn hay làm “người tốt.”
Cô không muốn giữ nó, cũng không muốn Tống Noãn Noãn được hưởng lợi. Vừa hay Phó Hồng Điệp cần, nên với cô đây chỉ là một hành động tiện tay.
“Đồng chí Tống Chi, lòng tốt của cậu mình sẽ ghi nhớ, sau này…”
“Cậu đừng hiểu lầm, mình không làm việc này để được cậu cảm ơn hay trả ơn. Chỉ là thấy cậu xứng đáng với suất này hơn thôi.”
Biết đối phương muốn nói gì, Tống Chi ngắt lời. Phó Hồng Điệp cũng nhẹ nhàng thở ra, cô ấy thực sự rất biết ơn Tống Chi.
Trong lòng cũng muốn sau này có thể giúp đỡ cô, nhưng những lời đó cô ấy không nói ra nữa.
Tống Chi không bận tâm thêm đến Phó Hồng Điệp, cô rời văn phòng một mình và bước ra đường lớn.
Dù sao cô cũng chưa vội về nhà. Có một việc quan trọng hơn đang chờ cô giải quyết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Từ khi biết mình sở hữu một không gian siêu thị từ đêm qua, cô không còn lo lắng về dinh dưỡng trong thời gian mang thai.
Tuy nhiên, vẫn còn một rắc rối khác: khoảng hai, ba tháng nữa, bụng cô sẽ bắt đầu to ra, khi đó dù muốn che giấu cũng khó. Hơn nữa, cô không muốn để Tống An Sơn biết về chuyện này.
Giờ đang là tháng mười. Sau dịp năm mới, kỳ thi đại học sẽ được khôi phục vào năm tới.
Kiếp trước, cô đã bị người ta gài bẫy và chưa từng nghĩ đến việc thi đại học. Lần này được sống lại, cô không muốn bỏ lỡ cơ hội này.
Cô không chỉ muốn tham gia kỳ thi đại học mà còn phải đạt thành tích tốt, cố gắng vào trường Học viện Kinh tế Thương mại, học kinh tế để sau này giúp Tống An Sơn quản lý công ty.
Trong lúc suy nghĩ, cô lại không khỏi nhớ về những gì đã xảy ra ở kiếp trước.
Khi đó, cô đã tin lời của mẹ con Lâm Uyển Như và kết hôn vì có thai. Ban đầu, Tống An Sơn không mấy đồng tình với cuộc hôn nhân của cô, nhưng cô bị tình yêu làm cho mù quáng, nên chẳng để tâm đến lời khuyên của bố.
Mãi đến khi Tống An Sơn phá sản và nhảy lầu, cô mới biết bố mình đã làm giám đốc nhà máy cả đời. Sau này gặp đúng dịp đất nước cải cách mở cửa, ông tự mở công ty riêng.
Kiến thức của bố có giới hạn, từ khi đất nước phát triển nhanh chóng, phương pháp quản lý cũ của ông không thể theo kịp thời đại.
Đây là điều khiến ông chịu thiệt thòi, để mẹ con Lâm Uyển Như và Tống Noãn Noãn cấu kết với người ngoài, giăng bẫy hãm hại.
Chỉ nghĩ đến sự tuyệt vọng của Tống An Sơn khi leo lên tầng thượng, Tống Chi đã muốn lột da hai mẹ con ấy, ăn tươi nuốt sống chúng!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro