Thập Niên 90 Sau Khi Lộ Tiếng Lòng Cô Em Gái Út Được Đoàn Sủng

Chương 32

2024-11-14 23:45:01

Sáng hôm sau, Vương Sinh quả nhiên đến đúng giờ.

Đến cùng lúc với anh ta còn có những người mà Tưởng Lịch và Tưởng Tráng tìm được hôm qua.

Triệu Bôn là người đến sớm nhất, sáu giờ rưỡi đã đến, ngồi trên bậc thềm sân trước nhà họ Tưởng.

Anh ta dẫn theo ba người, tất cả đều đến từ các làng khác. Nghe nói họ đã thức dậy từ hơn ba giờ sáng và phải đi bộ suốt hai tiếng mới đến được đây.

Những người bạn học mà Tưởng Lịch gọi cũng lần lượt đến.

Cộng lại vừa đủ mười tám người.

Tưởng Lịch đứng thẳng lưng, tự hào khoe khoang trước mặt ba.

"Thế nào ba? Lần này con đáng tin chứ?"

"Được rồi." Tưởng Kiến Quốc nói: "Còn thiếu hai người nữa à? Đợi đủ người rồi hãy xuất phát?"

"Ba, đây là toàn bộ mọi người rồi." Tưởng Tráng gãi đầu nói: "Hai người còn lại, con nghĩ con và em hai sẽ thay thế."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Có thể tập hợp được nhiều người như vậy, Tưởng Kiến Quốc đã rất bất ngờ rồi.

"Được, vậy con dẫn mọi người xuất phát đi, đến gặp thuyền trưởng Tô."

Tưởng Tráng hẹn với thuyền trưởng Tô là ba ngày sau, nhưng mới một ngày đã tập hợp đủ người, tinh thần của anh phấn chấn hẳn lên.

Một nhóm người hùng hùng hổ hổ lên xe buýt, trực tiếp nhét đầy một xe.

Đến tàu lớn, các thuyền viên trên tàu mới bắt đầu hoạt động.

Tô Bằng nhìn thấy nhóm người đó, thoáng chốc không thể giữ được vẻ bình tĩnh, ông kinh ngạc đến mức làm rơi điếu thuốc đang ngậm trên miệng.

Tưởng Tráng nhìn thấy người mặc áo gió trắng từ xa, biết đó là ông ấy, liền vươn tay vẫy vẫy.

"Thuyền trưởng Tô!"

Tô Bằng dùng chân dập tắt điếu thuốc rơi xuống, đáp: "Ở đây!"

Tưởng Tráng chạy đến trước mặt ông ấy, để lộ hàm răng trắng cười rạng rỡ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cháu đã tìm được người rồi!"

"Nhanh vậy!" Cuối cùng Tô Bằng cũng nhìn thẳng vào Tưởng Tráng.

Người đàn ông có làn da đen sạm, khuôn mặt chất phác, cả người toát lên dáng vẻ của một người nông dân bình dị.

Tô Bằng nhớ kỹ dáng vẻ của anh, nói: "Chú nhớ lời hứa của mình, đi theo chú. Trước tiên dẫn các cháu đi tìm thuyền phó, lát nữa chú sẽ đưa danh sách cho cháu, sau đó cháu về làm một bảng báo giá cho chú."

Tưởng Lịch đứng phía sau, nghe thấy lời này liền không nhịn được cười vỗ nhẹ vào lưng anh cả.

Tô Bằng chú ý đến khuôn mặt giống nhau của hai người.

"Em trai cháu à?"

Tưởng Tráng gật đầu: "Đúng vậy, em trai cháu."

Tô Bằng lại nhớ đến cô bé đã gặp lần trước: "Em gái cháu đâu?"

"Trình Trình ở nhà xem tivi." Tưởng Lịch tranh trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90 Sau Khi Lộ Tiếng Lòng Cô Em Gái Út Được Đoàn Sủng

Số ký tự: 0