Thập Niên 90 Sau Khi Lộ Tiếng Lòng Cô Em Gái Út Được Đoàn Sủng
Chương 49
2024-11-14 23:45:01
Tưởng Lịch cũng thường xuyên nhìn thấy những chiếc thuyền đánh cá nhỏ ở ven biển.
Nhưng loại tàu lớn có khoang như thế này, vẫn là lần đầu lên, cậu căn bản không biết phải làm gì trong đó.
Tưởng Tráng cũng gần giống như cậu.
Hoặc có thể nói, trong số hai mươi người này, không ai thực sự từng làm việc trên tàu. Tất cả đều là lần đầu tiên lên một con tàu lớn như vậy, cũng không biết phải làm gì.
Tô Bằng cũng hiểu họ là người mới, liền cố ý tìm hai thuyền viên già đến dạy họ làm việc.
Những người được thuê được chia thành hai nhóm, một nhóm ở ngoài, một nhóm ở trong.
Tưởng Tráng và Tưởng Lịch được phân vào bên trong khoang tàu.
Công việc này nghe thì đơn giản, chỉ là dọn dẹp khoang tàu. Nhưng khi thực sự làm, lại hoàn toàn khác với tưởng tượng.
Tưởng Lịch chỉ nhìn thoáng qua hình dáng khoang tàu, liền nhỏ giọng lẩm bẩm với Tưởng Tráng: "Anh, sao trong khoang tàu lại có nhiều nước thế này, còn tối om om nữa."
Thuyền viên già dẫn đầu nghe thấy, giải thích: "Đây chính là lý do tìm các cậu đến làm việc."
Ông ta xách theo một cái giỏ: "Nộp hết bật lửa, diêm và đồ điện trên người lên đây, trong khoang tàu toàn là dầu, lúc làm việc không được mang những thứ này vào."
"Chốc nữa công việc chính của các cậu là dọn dẹp ở đây."
Thuyền viên chỉ tay vào những dụng cụ đã chuẩn bị sẵn bên cạnh.
"Đầu tiên là hút nước thải, sau đó phải lau chùi khoang tàu, rồi xử lý sạch dầu mỡ và cặn dầu."
Tưởng Lịch nghe xong, mặt lộ vẻ khó khăn: "Toàn bộ khoang tàu sao?"
"Đúng vậy.” Thuyền viên cố ý nhắc nhở: "Không khí bên trong không được lưu thông, khi xuống dọn khoang, mọi người phải đặc biệt chú ý an toàn. Nếu cảm thấy khó thở, có thể lên nghỉ mười phút rồi tiếp tục làm."
Nói xong cách làm, thuyền viên liền rời đi.
Chỉ còn lại một đám thanh niên không biết bắt đầu từ đâu.
Trong số này, Tưởng Tráng không phải người lớn tuổi nhất nhưng kinh nghiệm làm việc lại phong phú nhất.
Thấy mọi người nhìn nhau, không biết nên bắt đầu từ đâu, Tưởng Tráng liền chủ động cầm lấy máy bơm nước.
"Đại Lịch, lại đây, giúp anh một tay."
Có Đại Tráng dẫn đầu, công việc cuối cùng cũng bắt đầu.
Thuyền viên chuẩn bị hai máy bơm nước nhỏ, ở thời điểm này đã được coi là thiết bị khá tốt rồi.
Tưởng Tráng dẫn người bơm nước hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng bơm ra được hơn nửa lượng nước bẩn trong khoang tàu.
"Đại Tráng!"
Có người gọi anh một tiếng: "Anh đến xem thử xem, sao cái máy này không hoạt động nữa rồi?"
Nhưng loại tàu lớn có khoang như thế này, vẫn là lần đầu lên, cậu căn bản không biết phải làm gì trong đó.
Tưởng Tráng cũng gần giống như cậu.
Hoặc có thể nói, trong số hai mươi người này, không ai thực sự từng làm việc trên tàu. Tất cả đều là lần đầu tiên lên một con tàu lớn như vậy, cũng không biết phải làm gì.
Tô Bằng cũng hiểu họ là người mới, liền cố ý tìm hai thuyền viên già đến dạy họ làm việc.
Những người được thuê được chia thành hai nhóm, một nhóm ở ngoài, một nhóm ở trong.
Tưởng Tráng và Tưởng Lịch được phân vào bên trong khoang tàu.
Công việc này nghe thì đơn giản, chỉ là dọn dẹp khoang tàu. Nhưng khi thực sự làm, lại hoàn toàn khác với tưởng tượng.
Tưởng Lịch chỉ nhìn thoáng qua hình dáng khoang tàu, liền nhỏ giọng lẩm bẩm với Tưởng Tráng: "Anh, sao trong khoang tàu lại có nhiều nước thế này, còn tối om om nữa."
Thuyền viên già dẫn đầu nghe thấy, giải thích: "Đây chính là lý do tìm các cậu đến làm việc."
Ông ta xách theo một cái giỏ: "Nộp hết bật lửa, diêm và đồ điện trên người lên đây, trong khoang tàu toàn là dầu, lúc làm việc không được mang những thứ này vào."
"Chốc nữa công việc chính của các cậu là dọn dẹp ở đây."
Thuyền viên chỉ tay vào những dụng cụ đã chuẩn bị sẵn bên cạnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đầu tiên là hút nước thải, sau đó phải lau chùi khoang tàu, rồi xử lý sạch dầu mỡ và cặn dầu."
Tưởng Lịch nghe xong, mặt lộ vẻ khó khăn: "Toàn bộ khoang tàu sao?"
"Đúng vậy.” Thuyền viên cố ý nhắc nhở: "Không khí bên trong không được lưu thông, khi xuống dọn khoang, mọi người phải đặc biệt chú ý an toàn. Nếu cảm thấy khó thở, có thể lên nghỉ mười phút rồi tiếp tục làm."
Nói xong cách làm, thuyền viên liền rời đi.
Chỉ còn lại một đám thanh niên không biết bắt đầu từ đâu.
Trong số này, Tưởng Tráng không phải người lớn tuổi nhất nhưng kinh nghiệm làm việc lại phong phú nhất.
Thấy mọi người nhìn nhau, không biết nên bắt đầu từ đâu, Tưởng Tráng liền chủ động cầm lấy máy bơm nước.
"Đại Lịch, lại đây, giúp anh một tay."
Có Đại Tráng dẫn đầu, công việc cuối cùng cũng bắt đầu.
Thuyền viên chuẩn bị hai máy bơm nước nhỏ, ở thời điểm này đã được coi là thiết bị khá tốt rồi.
Tưởng Tráng dẫn người bơm nước hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng bơm ra được hơn nửa lượng nước bẩn trong khoang tàu.
"Đại Tráng!"
Có người gọi anh một tiếng: "Anh đến xem thử xem, sao cái máy này không hoạt động nữa rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro