Thập Niên 90 Sau Khi Lộ Tiếng Lòng Cô Em Gái Út Được Đoàn Sủng

Chương 50

2024-11-14 23:45:01

"Hình như bị tắc rồi."

Chưa ăn thịt lợn thì cũng từng thấy lợn chạy.

Tưởng Tráng đến gần xem máy bơm nước, đại khái đã đưa ra kết luận.

"Á? Vậy phải làm sao bây giờ? Còn hơn nửa lượng nước chưa bơm ra."

Nước bẩn trong khoang tàu nói là nước, thực ra là hỗn hợp giữa dầu và nước bẩn, dưới đáy còn lắng đọng khá nhiều cặn dầu.

"Tôi xuống xem tình hình."

Gần đây không có thuyền viên nào, Tưởng Tráng trở thành người chủ trì chính, cũng phải gánh vác một phần trách nhiệm.

Nói xong, anh liền trèo xuống theo thang.

Tưởng Lịch lo lắng vô cùng: "Anh, anh buộc dây thừng vào người rồi hãy xuống đi."

Khi Tưởng Tráng nghe thấy lời này, anh đã leo xuống khá nhiều rồi.

"Không cần đâu, anh xuống xem tình hình trước, nước sâu thì anh sẽ trèo lên."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh dùng chân dò dò, đạp đến đáy.

"Yên tâm đi, nước chỉ đến đùi thôi."

Tưởng Tráng sờ ống nước của máy bơm, đi về phía trước để kiểm tra xem đầu vào có bị tạp vật chặn không.

Nhưng khi xuống sờ ống nước thì cần phải cúi người.

Mực nước cao như vậy khiến việc này trở nên hơi phiền phức, chỉ một lúc là đã làm ướt hơn nửa quần áo.

Tưởng Tráng phát hiện ra một vấn đề phiền phức hơn.

Quần anh bắt đầu tụt xuống.

Nói chính xác hơn là quần áo của anh không mặc được nữa.

Một lượng lớn dầu bám trên quần áo, không chỉ làm tăng trọng lượng mà còn trơn khiến quần áo không thể giữ được.

Tưởng Tráng kiên trì đi đến chỗ đầu vào ống nước của máy bơm, nhấc ống lên khỏi mặt nước, rồi lấy hết cặn bẩn bên trong ra.

Xác nhận bên trong đã thông suốt, anh đặt ống nước xuống, vớt một nắm cặn trong nước, ngượng ngùng kéo quần lên rồi mới quay lại.

Với bộ dạng này, anh không thể mặc lại quần, cộng thêm một lúc nữa mọi người đều phải xuống dọn dẹp khoang tàu, liền dứt khoát không trèo lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Bây giờ thử lại xem!"

Máy bơm nước hoạt động bình thường, Tưởng Lịch lập tức gọi anh.

"Anh cả, xong rồi! Anh mau lên đi!"

"Anh sẽ canh ở dưới này, lỡ lát nữa lại tắc thì phải trèo lên trèo xuống, phiền phức lắm."

Nói xong không lâu, một máy bơm nước khác lại bị tắc.

Tưởng Tráng lại mò mẫm đi thông máy bơm nước kia.

Đến khi đi được vài chuyến, thể lực của anh đã tiêu hao gần hết nhưng mực nước lại không giảm được bao nhiêu.

Tưởng Lịch có chút không nhìn nổi nữa, nói: "Anh cả, để em giúp anh!"

Không đợi Tưởng Tráng khuyên can, Tưởng Lịch đã trèo xuống.

"Đại Lịch!"

Tưởng Tráng chỉ kịp gọi tên cậu, Tưởng Lịch đã xuống rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90 Sau Khi Lộ Tiếng Lòng Cô Em Gái Út Được Đoàn Sủng

Số ký tự: 0