[Thập Niên 90] Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Phản Diện Sống Lại Rồi

Chương 16

2024-11-20 11:13:07

Nghe đến hai chữ “con trai”, Cố Dã bỗng dưng không hiểu sao lại nhớ đến Chu Dư và đứa con trong bụng cô.

Anh xua tay nói: “Cháu có việc chút việc, thôi cháu đi trước đây chú Hồ.”

Hồ Sơn vẫn đang bận túi bụi, nghe Cố Dã nói cũng không ngẩng đầu lên, “Ừ, đi đi, nhớ thường xuyên đến thăm bà đấy.”

Cố Dã đáp một tiếng “Cháu biết rồi.” Sau đó rút từ trong túi ra một điếu thuốc, tay phải bật lửa, rẹt một tiếng, nó rít một hơi dài.

Nhìn bộ dạng uể oải của Cố Dã, Hồ Sơn như nhớ ra điều gì bèn lên tiếng nhắc nhở: “Này cậu bé, cháu đừng có lúc nào cũng đối đầu với Chu Dư như thế, dù sao con bé cũng đang mang trong mình giọt máu của cháu đấy!”

“Chú biết chuyện này cháu cũng có uất ức, nhưng đời người ta, chuyện gì qua rồi thì cho qua. Con cái cũng đã có rồi, sống tốt cũng là cả đời, sống không tốt cũng là cả đời. Hai đứa nhường nhịn nhau mà sống cho yên ổn!”

Ông ấy nghe nói hôm qua Cố Dã và Chu Dư cãi nhau ở đầu đường, nên không nhịn được muốn khuyên can vài câu.

Kỳ thực ông cũng từng hỏi thăm về Chu Dư, ai cũng nói cô là người hiền lành chăm chỉ, nhìn cũng được. Mỗi lần ông ấy mang đồ đến cho Cố Dã, cô gái nhỏ đều rất lễ phép.

Nhưng mà chuyện Chu Dư với Cố Dã không hợp nhau thì ông ấy cũng chịu, chỉ có thể mỗi lần đều khuyên nhủ Cố Dã nhiều hơn.

“Thế sao lúc ấy chú không lấy vợ rồi mà sống cho yên ổn đi? Sao chú không nhường nhịn?” Cố Dã nhả ra một hơi thuốc trắng xóa, thản nhiên đáp.

Hồ Sơn trừng mắt nhìn anh, “Con còn dám lên mặt dạy đời chú? Chú nói cho mày biết, bây giờ mày không biết trân trọng thì sau này có lúc hối hận!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cố Dã nghĩ Chu Dư còn đang đợi mình, không muốn dài dòng. Anh sải bước đi ra ngoài, còn buông một câu đầy hờ hững: “Hối hận thì lúc đấy hẵng nói.”

Hồ Sơn nghe xong ngẩn người một lúc lâu mới tiếp tục làm việc, miệng lầm bầm: “Thằng nhóc chết tiệt.”

Dù không có xe đẩy nhưng Cố Dã vẫn đi rất nhanh. Đi ngang qua quầy sữa thì dừng lại một chút, nhưng rồi lại sờ sờ túi quần, rồi lại tiếp tục bước đi.

Đến nơi hẹn nhưng lại không thấy Chu Dư đâu, Cố Dã chùng lòng. Cảm thấy mình lại bị lừa rồi, chắc là Chu Dư vừa lấy được tiền đã vội vàng chạy đi đưa cho bố cô rồi.

Anh tự mắng mình ngu ngốc, xoay người định bỏ đi thì phía sau vang lên một giọng nói trong trẻo: “Cố Dã, ở đây nè!”

Cố Dã quay đầu lại, thấy Chu Dư đang ngồi ở cửa hàng tạp hóa Thịnh Thừa Lương. Một tay cầm chai nước ngọt, một tay phe phẩy chiếc quạt nan. Bên cạnh còn để một chai nước ngọt khác.

Không hiểu sao trong lòng Cố Dã dâng lên một tia vui vẻ khó tả, ánh mắt cũng bất giác trở nên dịu dàng hơn, anh bước tới.

“Tìm được chỗ mát mẻ ghê nhỉ.” Anh cất tiếng, giọng đều đều.

Chu Dư mỉm cười với Cố Dã. Cô uống một ngụm nước mát, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, tâm trạng cũng tốt lên, “Đứng lâu mỏi bụng quá.”

Cô đưa chai nước ngọt chưa mở nắp cho Cố Dã, “Nè, cho anh. Tiền của anh mua mà, không được từ chối!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 90] Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Phản Diện Sống Lại Rồi

Số ký tự: 0