Chương 30 - Trói Buộc Từ Thế Giới Trước
Không Hổ Học Si...
2024-08-07 19:32:37
Quả nhiên anh ấy vẫn còn quá dịu dàng nên mới khiến đám người trẻ tuổi này bị ảo giác không nên có.
Sau đó Hồ Tiền Tiến bắt đầu giảng lại bài kiểm tra.
Lục Viên ngồi tại chỗ nhìn thầy giáo ở trên bục giảng, sau đó cô ấy lập tức cảm thấy khi ánh mắt của thầy giáo nhìn về phía các cô ấy lại vô cũng dễ gần và ân cần.
Lục Viên chắc chắn không phải là do cô ấy nghĩ nhiều, khi cô ấy cúi đầu nhìn bài kiểm tra được bảy mươi ba điểm của mình, Lục Viên lập tức cảm thấy ánh mắt ân cần này chắc chắn không dành cho cô ấy.
Vì vậy, đáp án chỉ có một.
Lục Viên lén rướn cổ lên để nhìn bài kiểm tra trên mặt bàn của Thẩm Đường.
Khi nhìn thấy bài kiểm tra của Thẩm Đường, đôi mắt Lục Viên lập tức mở to.
Học sinh giỏi quả nhiên là học sinh giỏi mà, chậc chậc chậc, thật lợi hại!
Kết thúc tiết học, Hồ Tiền Tiến vừa bước ra khỏi phòng học, Lục Viên không không khống chế được cơ thể mà dựa vào người Thẩm Đường, trên gương mặt nhỏ nhắn tròn trịa của cô ấy xuất hiện nụ cười rạng rỡ.
“Đương Đường, tôi có thể mượn bài kiểm tra của cậu xem một chút được không?”
“Được.” Đường Đường nhanh chóng gật đầu, sau đó cô đưa bài kiểm tra của mình cho cô ấy.
“Ôi, cảm ơn cảm ơn, tôi yêu cậu Đường Đường.” Lục Viên vội vàng dùng hai tay nhận lấy bài của Thẩm Đường.
Bạn học ngồi đằng trước nghe được cuộc nói chuyện của Thẩm Đường và Lục Viên thì không kìm được tò mò mà quay đầu lại và đã nhìn thấy bài kiểm tra có điểm tối đa của Thẩm Đường.
"Mẹ nó, một trăm điểm!”
Giọng nói của bạn bàn trước không nhỏ nên các bạn học khác của lớp 2-10 cũng nghe được câu nói này, tất cả đều đồng loạt nhìn Thẩm Đường.
Thẩm Đường ngơ ngác đối diện với ánh mắt của mọi người.
Một trăm điểm rất kỳ lạ à?
“Thẩm Đường, cậu lợi hại thật đấy.”
“Trời ơi trời ơi, một
“Oa, lần này Thẩm Đường cướp vị trí đứng đầu của lớp trưởng lớp chúng ta rồi, bội phục bội phục.”
“Các cậu quá khen rồi, tớ cũng chỉ phát huy như bình thường mà thôi.” Thẩm Đường cười hì hì nhìn các bạn học đều đang chắp tay ngưỡng mộ, dáng vẻ nhỏ nhắn kia thật sự không giống nói đùa.
Nhưng câu nói “Phát huy như bình thường” của Thẩm Đường thật sự khiến người ta phải nghe tị, ghen ghét.
Sau không có rất nhiều bạn học tìm Thẩm Đường mượn bài kiểm tra, dù sao vừa rồi khi thầy giáo giảng lại bài kiểm tra cũng không giảng lại tất cả các bài, phần không được giảng vẫn có một vài bạn học không hiểu.
Sau đó Hồ Tiền Tiến bắt đầu giảng lại bài kiểm tra.
Lục Viên ngồi tại chỗ nhìn thầy giáo ở trên bục giảng, sau đó cô ấy lập tức cảm thấy khi ánh mắt của thầy giáo nhìn về phía các cô ấy lại vô cũng dễ gần và ân cần.
Lục Viên chắc chắn không phải là do cô ấy nghĩ nhiều, khi cô ấy cúi đầu nhìn bài kiểm tra được bảy mươi ba điểm của mình, Lục Viên lập tức cảm thấy ánh mắt ân cần này chắc chắn không dành cho cô ấy.
Vì vậy, đáp án chỉ có một.
Lục Viên lén rướn cổ lên để nhìn bài kiểm tra trên mặt bàn của Thẩm Đường.
Khi nhìn thấy bài kiểm tra của Thẩm Đường, đôi mắt Lục Viên lập tức mở to.
Học sinh giỏi quả nhiên là học sinh giỏi mà, chậc chậc chậc, thật lợi hại!
Kết thúc tiết học, Hồ Tiền Tiến vừa bước ra khỏi phòng học, Lục Viên không không khống chế được cơ thể mà dựa vào người Thẩm Đường, trên gương mặt nhỏ nhắn tròn trịa của cô ấy xuất hiện nụ cười rạng rỡ.
“Đương Đường, tôi có thể mượn bài kiểm tra của cậu xem một chút được không?”
“Được.” Đường Đường nhanh chóng gật đầu, sau đó cô đưa bài kiểm tra của mình cho cô ấy.
“Ôi, cảm ơn cảm ơn, tôi yêu cậu Đường Đường.” Lục Viên vội vàng dùng hai tay nhận lấy bài của Thẩm Đường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn học ngồi đằng trước nghe được cuộc nói chuyện của Thẩm Đường và Lục Viên thì không kìm được tò mò mà quay đầu lại và đã nhìn thấy bài kiểm tra có điểm tối đa của Thẩm Đường.
"Mẹ nó, một trăm điểm!”
Giọng nói của bạn bàn trước không nhỏ nên các bạn học khác của lớp 2-10 cũng nghe được câu nói này, tất cả đều đồng loạt nhìn Thẩm Đường.
Thẩm Đường ngơ ngác đối diện với ánh mắt của mọi người.
Một trăm điểm rất kỳ lạ à?
“Thẩm Đường, cậu lợi hại thật đấy.”
“Trời ơi trời ơi, một
“Oa, lần này Thẩm Đường cướp vị trí đứng đầu của lớp trưởng lớp chúng ta rồi, bội phục bội phục.”
“Các cậu quá khen rồi, tớ cũng chỉ phát huy như bình thường mà thôi.” Thẩm Đường cười hì hì nhìn các bạn học đều đang chắp tay ngưỡng mộ, dáng vẻ nhỏ nhắn kia thật sự không giống nói đùa.
Nhưng câu nói “Phát huy như bình thường” của Thẩm Đường thật sự khiến người ta phải nghe tị, ghen ghét.
Sau không có rất nhiều bạn học tìm Thẩm Đường mượn bài kiểm tra, dù sao vừa rồi khi thầy giáo giảng lại bài kiểm tra cũng không giảng lại tất cả các bài, phần không được giảng vẫn có một vài bạn học không hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro