Chương 30 - Trói Buộc Từ Thế Giới Trước
Trả Bài
2024-08-07 19:32:37
Lục Viên ngồi ở bên cạnh nhìn dáng vẻ thống khổ khi ăn của Thẩm Đường mà không nhịn được bật cười thành tiếng.
“Đường Đường, bánh bao hôm nay nhà bếp làm thật sự không ngon, nhìn cậu ăn khổ sở như vậy thì đừng ăn nữa?” Lục Viên mở miệng nói/
“Ừm...”
“Bíp, hành vi lãng phí lương thực thật đáng xấu hổ.” Giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu.
“Không được, tôi vẫn phải ăn hết, lãng phí rất đáng xấu hổ.” Thẩm Đường đổi chủ đề tự nhủ với bản thân.
Có trời mới biết Thẩm Đường thật sự rất muốn làm một người đáng xấu hổ, nhưng đồ ăn vào những năm này rất đáng quý, trong phòng ăn lại có nhiều người như vậy, người khác có thể ăn khiến Thẩm Đường cảm thấy nếu mình thật sự lãng phí thì rất không biết xấu hổ.
Sau khi Thẩm Đường khổ sở ăn hết một cái bánh bao thì lập tức trở về lớp học với Lục Viên.
Vào tiết đọc sách buổi sáng, trong phòng học của các lớp đều truyền ra tiếng đọc sách lanh lảnh.
Hồ Tiền Tiến đi ngang qua đang ngồi trong văn phòng để chấm bài kiểm tra, khi nghe được tiếng đọc sách, trong lòng anh ấy không khỏi cảm thán, đây thật sự là một buổi sáng sôi động mà...
Tiếng chuông vào học vang lên, Hồ Tiền Tiến cầm bài kiểm tra đi vào lớp học.
Các học sinh ở bên dưới nhìn Hồ Tiền Tiến trên bục giảng, phần lớp học sinh đều lộ ra vẻ mặt không còn gì luyến tiếc.
Học sinh lớp 2-10 có thể không có ưu điểm gì nhưng về phần tự hiểu lấy mình thì lại được thể hiện vô cùng tự giác.
Hồ Tiền Tiến nhìn biểu cảm của các bạn học nhưng cũng không để lộ ra chút tức giận nào, trên mặt anh ấy nở nụ cười hiếm hoi và hắng giọng một cái rồi nói:
“Khụ khụ, điểm bài kiểm tra hôm qua đã có, thầy sẽ không nói về điểm số. Các em tự cầm bài kiểm tra của mình để sửa lại những bài đã làm sai, tiết này chúng ta sẽ chữa bài kiểm tra, sau khi tan học còn phần nào không biết, không hiểu thì có thể hỏi những bạn học có thành tích tốt.”
Nhìn nụ cười trên mặt Hồ Tiền Tiến, các bạn học lớp 2-10 thầm đoán có phải lần này bọn họ may mắn nên thành tích hình như không tệ thì phải?
Nhưng vài phút sau, khi nhận được bài kiểm tra trên tay.
Các bạn học lớp 2-10 nhìn điểm số trong tay vẫn như mọi khi, vẫn không quá khác với trước kia.
Ôi, quả nhiên là bọn họ nghĩ linh tinh rồi!
Hồ Tiền thầm quan sát vẻ mặt của các bạn học ở dưới, sau đó thì hừ lạnh trong lòng một tiếng.
“Đường Đường, bánh bao hôm nay nhà bếp làm thật sự không ngon, nhìn cậu ăn khổ sở như vậy thì đừng ăn nữa?” Lục Viên mở miệng nói/
“Ừm...”
“Bíp, hành vi lãng phí lương thực thật đáng xấu hổ.” Giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu.
“Không được, tôi vẫn phải ăn hết, lãng phí rất đáng xấu hổ.” Thẩm Đường đổi chủ đề tự nhủ với bản thân.
Có trời mới biết Thẩm Đường thật sự rất muốn làm một người đáng xấu hổ, nhưng đồ ăn vào những năm này rất đáng quý, trong phòng ăn lại có nhiều người như vậy, người khác có thể ăn khiến Thẩm Đường cảm thấy nếu mình thật sự lãng phí thì rất không biết xấu hổ.
Sau khi Thẩm Đường khổ sở ăn hết một cái bánh bao thì lập tức trở về lớp học với Lục Viên.
Vào tiết đọc sách buổi sáng, trong phòng học của các lớp đều truyền ra tiếng đọc sách lanh lảnh.
Hồ Tiền Tiến đi ngang qua đang ngồi trong văn phòng để chấm bài kiểm tra, khi nghe được tiếng đọc sách, trong lòng anh ấy không khỏi cảm thán, đây thật sự là một buổi sáng sôi động mà...
Tiếng chuông vào học vang lên, Hồ Tiền Tiến cầm bài kiểm tra đi vào lớp học.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Các học sinh ở bên dưới nhìn Hồ Tiền Tiến trên bục giảng, phần lớp học sinh đều lộ ra vẻ mặt không còn gì luyến tiếc.
Học sinh lớp 2-10 có thể không có ưu điểm gì nhưng về phần tự hiểu lấy mình thì lại được thể hiện vô cùng tự giác.
Hồ Tiền Tiến nhìn biểu cảm của các bạn học nhưng cũng không để lộ ra chút tức giận nào, trên mặt anh ấy nở nụ cười hiếm hoi và hắng giọng một cái rồi nói:
“Khụ khụ, điểm bài kiểm tra hôm qua đã có, thầy sẽ không nói về điểm số. Các em tự cầm bài kiểm tra của mình để sửa lại những bài đã làm sai, tiết này chúng ta sẽ chữa bài kiểm tra, sau khi tan học còn phần nào không biết, không hiểu thì có thể hỏi những bạn học có thành tích tốt.”
Nhìn nụ cười trên mặt Hồ Tiền Tiến, các bạn học lớp 2-10 thầm đoán có phải lần này bọn họ may mắn nên thành tích hình như không tệ thì phải?
Nhưng vài phút sau, khi nhận được bài kiểm tra trên tay.
Các bạn học lớp 2-10 nhìn điểm số trong tay vẫn như mọi khi, vẫn không quá khác với trước kia.
Ôi, quả nhiên là bọn họ nghĩ linh tinh rồi!
Hồ Tiền thầm quan sát vẻ mặt của các bạn học ở dưới, sau đó thì hừ lạnh trong lòng một tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro