Chương 30 - Trói Buộc Từ Thế Giới Trước
Xin Lỗi
2024-08-07 19:32:37
Trường trung học Số sáu không được tính là trường tốt nhất trong thành phố nhưng chắc chắn cũng sẽ không kém.
Trong thị trấn có tổng cộng ba trường trung học, trong đó trường học có chất lượng giảng dạy tốt nhất chắc chắn là trường trung học số một, tiếp theo là trường trung học số sáu, xếp sau cùng là trường học Thành Quan.
Khi đi vào trường trung học Số sáu, Thẩm Đường đi thẳng tới phòng làm việc của giáo viên.
Trên hành lang, Thẩm Đường đứng ở ngoài cửa nhìn vào phòng làm việc.
Trong phòng chỉ có ba giáo viên, một trong số đó là chủ nhiệm lớp 2-3 bị Thẩm Đường đánh lần trước.
"Cốc cốc cốc!” Thẩm Đường giơ tay gõ nhẹ vào cửa một cái.
Nghe thấy tiếng động, ba giáo viên trong phòng làm việc đều ngẩng đầu nhìn ra, khi thấy Thẩm Đường thì ba vị giáo viên này cũng không cảm thấy quá xa lạ.
Thẩm Đường đánh giáo viên, chỉ trong một tuần ngắn ngủi đã có thể nói là nổi danh trong một trận chiến!
Chủ nhiệm lớp 2-3 là Phạm Lâm khi nhìn thấy Thẩm Đường thì khẽ nhíu mày, đến khi thấy Thẩm Đường đi về phía mình, Phạm Lâm lập tức lùi người ra đằng sau một chút theo bản năng.
Động tác nhỏ của Phạm Lâm bị Thẩm Đường nhìn thấy hết, bước chân của Thẩm Đường hơi dừng lại, sau đó cô tiếp tục cất bước đi đến chỗ cô Phạm.
Thấy Thẩm Đường tới gần, Phạm Lâm không khỏi đưa tay lên sờ cánh tay bị đánh vào mấy ngày trước, không hiểu sao nơi bị đánh lại bắt đầu có cảm giác đau đớn.
Nơi bị đánh rõ ràng đã đỡ hơn nhưng khi nhìn thấy Thẩm Đường, Phạm Lâm lại vô thức cảm thấy đau đớn.
Cuối cùng, Thẩm Đường đã đứng ở trước mặt Phạm Lâm.
Cả phòng làm việc đều nhìn Thẩm Đường và Phạm Lâm, hai người đều cảm thấy bầu không khí có hơi kỳ lạ, đột nhiên văn phòng yên tĩnh lại, yên tĩnh đến mức có hơi khác thường.
Mà nhìn dáng vẻ của Thẩm Đường, cô sẽ không còn muốn đánh người nữa... chứ?
“Cô Phạm, em xin lỗi.” Thẩm Đường cúi người lớn tiếng nói.
Lời xin lỗi này, không nói đến hai giáo viên khác, đến Phạm Lâm cũng phải ngẩn người.
Náo loạn cảm xúc cả buổi chỉ là để đến xin lỗi thôi hả?
Khụ khụ, hiểu lầm hiểu lầm thôi.
“Cô Phạm, em xin lỗi cô, lần trước em không nên ra tay đánh cô.” Thẩm Đường ngẩng đầu, đôi mắt to trong veo như nước của cô nhìn thẳng vào Phạm Lâm.
Phạm Lâm đối diện với ánh mắt của Thẩm Đường thì lập tức lấy lại tinh thần, cô ta hắng giọng một cái rồi cẩn thận quan sát Thẩm Đường.
Một hồi lâu sau, khi Phạm Lâm chắc chắn Thẩm Đường thật sự biết sai, mặt mày của cô ta mới dịu dàng đi một chút, sau đó hắng giọng rồi mở miệng nói: “Em biết sai thì tốt, cô cũng chỉ là vì muốn tốt cho em, em còn nhỏ. Bây giờ em nên tập trung vào việc học tập thay vì... Khụ khụ, em hiểu ý của cô không?”
Trong thị trấn có tổng cộng ba trường trung học, trong đó trường học có chất lượng giảng dạy tốt nhất chắc chắn là trường trung học số một, tiếp theo là trường trung học số sáu, xếp sau cùng là trường học Thành Quan.
Khi đi vào trường trung học Số sáu, Thẩm Đường đi thẳng tới phòng làm việc của giáo viên.
Trên hành lang, Thẩm Đường đứng ở ngoài cửa nhìn vào phòng làm việc.
Trong phòng chỉ có ba giáo viên, một trong số đó là chủ nhiệm lớp 2-3 bị Thẩm Đường đánh lần trước.
"Cốc cốc cốc!” Thẩm Đường giơ tay gõ nhẹ vào cửa một cái.
Nghe thấy tiếng động, ba giáo viên trong phòng làm việc đều ngẩng đầu nhìn ra, khi thấy Thẩm Đường thì ba vị giáo viên này cũng không cảm thấy quá xa lạ.
Thẩm Đường đánh giáo viên, chỉ trong một tuần ngắn ngủi đã có thể nói là nổi danh trong một trận chiến!
Chủ nhiệm lớp 2-3 là Phạm Lâm khi nhìn thấy Thẩm Đường thì khẽ nhíu mày, đến khi thấy Thẩm Đường đi về phía mình, Phạm Lâm lập tức lùi người ra đằng sau một chút theo bản năng.
Động tác nhỏ của Phạm Lâm bị Thẩm Đường nhìn thấy hết, bước chân của Thẩm Đường hơi dừng lại, sau đó cô tiếp tục cất bước đi đến chỗ cô Phạm.
Thấy Thẩm Đường tới gần, Phạm Lâm không khỏi đưa tay lên sờ cánh tay bị đánh vào mấy ngày trước, không hiểu sao nơi bị đánh lại bắt đầu có cảm giác đau đớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nơi bị đánh rõ ràng đã đỡ hơn nhưng khi nhìn thấy Thẩm Đường, Phạm Lâm lại vô thức cảm thấy đau đớn.
Cuối cùng, Thẩm Đường đã đứng ở trước mặt Phạm Lâm.
Cả phòng làm việc đều nhìn Thẩm Đường và Phạm Lâm, hai người đều cảm thấy bầu không khí có hơi kỳ lạ, đột nhiên văn phòng yên tĩnh lại, yên tĩnh đến mức có hơi khác thường.
Mà nhìn dáng vẻ của Thẩm Đường, cô sẽ không còn muốn đánh người nữa... chứ?
“Cô Phạm, em xin lỗi.” Thẩm Đường cúi người lớn tiếng nói.
Lời xin lỗi này, không nói đến hai giáo viên khác, đến Phạm Lâm cũng phải ngẩn người.
Náo loạn cảm xúc cả buổi chỉ là để đến xin lỗi thôi hả?
Khụ khụ, hiểu lầm hiểu lầm thôi.
“Cô Phạm, em xin lỗi cô, lần trước em không nên ra tay đánh cô.” Thẩm Đường ngẩng đầu, đôi mắt to trong veo như nước của cô nhìn thẳng vào Phạm Lâm.
Phạm Lâm đối diện với ánh mắt của Thẩm Đường thì lập tức lấy lại tinh thần, cô ta hắng giọng một cái rồi cẩn thận quan sát Thẩm Đường.
Một hồi lâu sau, khi Phạm Lâm chắc chắn Thẩm Đường thật sự biết sai, mặt mày của cô ta mới dịu dàng đi một chút, sau đó hắng giọng rồi mở miệng nói: “Em biết sai thì tốt, cô cũng chỉ là vì muốn tốt cho em, em còn nhỏ. Bây giờ em nên tập trung vào việc học tập thay vì... Khụ khụ, em hiểu ý của cô không?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro